Quang Âm Chi Ngoại - Chương 577: Trên dưới đều âm. (1)
Cập nhật lúc: 2025-05-28 03:33:18
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chuyện này để lão Tam phụ trách tuyên truyền, ta lo tiếp khách, Từ Thanh ngươi chỉ cần làm người ra mặt là được, ngươi bốn phần, bọn ta mỗi người ba phần.” Đội trưởng nói nhanh.
“Đúng vậy, ta sẽ đi rêu rao, nói là Từ Thanh cũng muốn đi khiêu chiến thiên kiêu của Liên Minh.” Tam sư huynh cười tủm tỉm, nhẹ giọng mở lời.
“Phải đó, cứ nói lần này hắn không khiêu chiến toàn bộ, mà là chọn vài người, quyết chiến sinh tử!” Đội trưởng lấy ra một quả táo, cắn một miếng.
“Danh sách cụ thể còn chưa định, ta đang cân nhắc sẽ khiêu chiến ai.” Từ Thanh nghĩ một chút rồi lên tiếng, ba người liếc mắt nhìn nhau.
Đội trưởng vẻ mặt nửa cười nửa không, Tam sư huynh nét mặt ôn hòa, còn Từ Thanh thì thần sắc bình thản.
“Vậy thì cứ quyết định vậy đi, đám người Liên Minh kia không phải kẻ ngốc, chỉ cần có chút đầu óc, chắc chắn sẽ nghĩ đến chuyện mang quà đến.” Đội trưởng ho khẽ một tiếng, nhìn quanh trái phải.
“Các ngươi tiếp tục, ta đi dạo mấy hồ nước khác một chút, chỗ này nữ đệ tử ít quá.” Vừa nói xong, Đội trưởng đứng dậy rời đi, Tam sư huynh cũng duỗi người một cái, chào Từ Thanh một tiếng rồi tiến về phía các đệ tử của tông khác bên trong hồ nước, trên mặt mang theo ý cười dịu dàng, bộ dáng chẳng khác gì người vô hại.
Từ Thanh không để tâm, nhắm mắt lặng lẽ điều tức.
Nhưng rất nhanh, hắn mở mắt ra, nhìn thấy một nữ đệ tử của Liên Minh đang chậm rãi tiến lại gần, mặt hơi ửng đỏ, cẩn thận ngồi xuống bên cạnh.
Về phần Tam sư huynh, Từ Thanh đảo mắt nhìn qua, phát hiện hắn ta đang cùng một đám đệ tử của Liên Minh vừa nói vừa cười, bộ dáng ai nấy đều vô cùng hòa thuận.
Từ Thanh im lặng, hắn biết nguyên nhân là do linh khí trong hồ nước quá mức nồng đậm, làm mờ nhạt đi sự che giấu của bản thân.
Dù chưa hoàn toàn tiêu tan, người không quen thì khó lòng nhận ra, nhưng chỉ cần lộ ra một phần thôi, dung mạo của hắn cũng đã mang theo vẻ đẹp yêu dị.
Trầm ngâm một lúc, Từ Thanh nhắm mắt tiếp tục ngồi thiền, nhưng chưa được bao lâu lại phải mở mắt lần nữa.
Bốn phía hắn, lại có thêm ba nữ đệ tử đến, từng người một ngồi quanh hắn, nhỏ giọng bàn tán, dường như đang thảo luận dung mạo của hắn, thậm chí còn có một nữ đệ tử gan lớn, khi thấy Từ Thanh mở mắt thì nhẹ nhàng bật cười.
“Vị sư đệ này, ngươi thuộc tông môn nào vậy, nhìn có vẻ lạ mặt.”
Từ Thanh không đáp lời, chỉ nhắm mắt lại.
Thời gian dần trôi, một canh giờ sau, Đội trưởng vừa ăn táo vừa khe khẽ ngâm nga một khúc hát trở về từ xa, cảm thấy những hồ nước khác chẳng thú vị gì, nữ đệ tử ngày càng ít, liền quay lại tìm Từ Thanh và lão Tam.
Thế nhưng khi tiến lại gần hồ nước, nhìn rõ tình hình nơi đây, mắt Đội trưởng lập tức trợn to, khúc hát dang dở đứt quãng, quả táo trên tay cũng quên cả cắn, y ngẩn người nhìn cái hồ khi nãy lúc rời đi vẫn còn khá vắng vẻ.
Hiện tại nơi này… tu sĩ tụ tập đông đúc, mà phần lớn đều là nữ đệ tử.
Lão Tam thì đang ở bên mép hồ, trái ôm phải ấp, cùng ba năm nữ đệ tử nhỏ giọng trò chuyện, thỉnh thoảng lại khiến các cô phá lên cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-577-tren-duoi-deu-am-1.html.]
Còn ở một góc khác, bóng dáng của Từ Thanh đã chẳng thấy đâu, bốn phía chỗ hắn từng ngồi, đều là nữ tu sĩ.
Cảnh tượng này khiến Đội trưởng thở dài một hơi, y đã hiểu vì sao mấy hồ bên cạnh ít nữ đệ tử như thế, bèn không cam lòng, bước nhanh mấy bước cũng muốn xuống hồ.
Nhưng ở đây người quá đông, ngay khi Đội trưởng vừa định xuống, một nữ đệ tử mặt tròn có tàn nhang liền ngẩng đầu, không hài lòng nhìn y một cái.
“Ở đây đã chẳng còn chỗ nữa rồi, ngươi là nam nhân to xác thì đừng có tới nữa, sang hồ khác không được à?”
Trông thấy Đại sư huynh bị chê trách, lão Tam cười cười, vỗ đầu nữ đệ tử bên cạnh, đứng dậy rời khỏi hồ nước, kéo Đội trưởng đang uất ức rời đi.
“Nơi này sao thế, lão Tứ đâu rồi?” Đội trưởng ngoảnh đầu nhìn lại hồ nước.
“Lão Tứ đi từ sớm rồi, còn nơi này có chuyện gì, Đại sư huynh ngươi còn đoán không ra sao.”
“Hồng nhan họa thủy a.” Đội trưởng lại thở dài một hơi.
Mà lúc này Từ Thanh đã quay về chỗ ở, đang ngồi xếp bằng nhập định, linh khí trong cơ thể hắn nồng đậm, phải nói rằng dòng Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà quả thực thần dị, Từ Thanh cảm thấy nếu có thể tu hành lâu dài trong đó, cho dù là kẻ mang trên mình nhiều dị chất đến đâu, theo thời gian cũng sẽ dần dần giảm bớt.
Tuy rằng không thể diệt tận gốc, dị chất vẫn sẽ từ từ sinh ra, nhưng nếu kiên trì tu hành nhờ vào nơi này, thì việc khiến dị chất trong thân thể suy yếu đến mức gần như không còn, hoàn toàn khả thi.
“Chẳng trách Liên Minh phải khởi động cấm kỵ tiêu diệt đại đập Thiểu Tư Tông, để dẫn nhánh sông của Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà này đến.” Từ Thanh ngẩng đầu, nhìn về phía đông.
Phương hướng đó, chính là khu vực của Thái Tư Tiên Môn, cũng là nơi Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà chảy vào rồi chảy ra, có đến ba phần mười đoạn sông nằm trong phạm vi của Thái Tư Tiên Môn.
Có thể tưởng tượng, Thái Tư Tiên Môn nắm giữ thượng du của dòng sông này, thì lợi ích nhận được ắt là lớn nhất.
Từ Thanh khép mắt, tiếp tục nhập định.
Một đêm trôi qua.
Khi bình minh ngày hôm sau vừa tới, đoàn thương nghị do Thất Huyết Đồng tổ chức đã chính thức tiếp xúc với Liên Minh Thất Tông, bắt đầu đàm phán về việc chọn địa điểm và các chi tiết liên quan đến việc sáp nhập.
Thao Dang
Liên quan đến việc một thượng tông sáp nhập, định sẵn c.uộc đàm phán này sẽ không thể kết thúc trong thời gian ngắn, các khía cạnh liên quan vô cùng phức tạp, như việc duy trì trận pháp, kết nối thương nghiệp, thay đổi điều lệ pháp quy vân vân.
Từ Thanh với tư cách là người tham dự, ngồi nghe một nửa thì thấy chán, dứt khoát trở về chỗ ở tiếp tục tu luyện. Hắn đã hoàn toàn dung hợp thất thải Phong Ngâm Đăng vào trong cơ thể, sau khi nắm giữ trọn vẹn, Từ Thanh phát hiện một biến hóa thú vị.
Đó là… khi sở hữu hai Mệnh Đăng, thì giữa chúng lại có sự gia trì lẫn nhau!
Điều này khiến Từ Thanh vô cùng hứng thú, nên đã dồn thêm tinh lực vào phương diện này, cẩn thận thăm dò và thử nghiệm.
Mà cũng giống như hắn, không ít các điện hạ các phong lựa chọn không tiếp tục dự họp, phần lớn đều chỉ lộ diện một chút rồi kiếm cớ rút lui, bắt đầu hành trình khiêu chiến của riêng mình.