Quang Âm Chi Ngoại - Chương 276: Đáng giá! (1)
Cập nhật lúc: 2025-03-11 22:59:31
Lượt xem: 2
Vết thương lần này đối với Từ Thanh nghiêm trọng hơn bất kỳ lần nào trước đây.
Mặc dù hắn đã dựa vào hai tầng phòng ngự của pháp chu, thêm vào đó là sức mạnh thần tính chống đỡ, thậm chí còn lấy mũi thuyền ra chặn, lại tiêu hao không ít phù bảo, cộng thêm sức mạnh thân thể đại viên mãn, mới miễn cưỡng ngăn cản được.
Dù vậy, hắn vẫn suýt mất nửa cái mạng.
Ngay cả với sự phục hồi của tinh thạch tím, Từ Thanh cũng cảm thấy vết thương lần này muốn lành hẳn vẫn cần thêm thời gian. Đồng thời, trong lòng hắn không khỏi dâng lên một nỗi sợ hãi còn sót lại.
Từ Thanh nghĩ, nếu vừa rồi hắn chỉ thiếu đi một tầng phòng hộ thôi, e rằng giờ này đã chẳng còn tồn tại nữa.
"Nhưng… đáng giá!"
Nghiến răng chịu đựng cơn đau dữ dội trong cơ thể, Từ Thanh kiểm tra những gì mình đã tiêu hao.
Phù bảo là một chuyện, nhưng quan trọng hơn là pháp chu mà hắn đã dốc công tích góp tiền bạc chế tạo, lúc này trên thuyền chỉ còn lại rất ít dấu vết thần tính.
Thêm vào đó, nửa con thuyền đã tan vỡ, việc tu sửa khi quay về e rằng sẽ tốn một khoản kinh người.
Thế nhưng, cho dù vậy, trong lòng Từ Thanh vẫn tràn ngập phấn chấn, cảm thấy chuyến này thu hoạch vô cùng lớn, mình kiếm được quá hời!
"Hơn nữa, bản sao của mệnh đăng, Linh Tức Đăng vẫn còn!"
"Bảo sao đội trưởng lại liều mạng như vậy, thì ra một khi thành công, thu hoạch lại kinh người đến thế." Từ Thanh chợt nghĩ đến đội trưởng, nhưng hắn cảm thấy đây không phải thói quen tốt, sớm muộn gì cũng có ngày mất mạng vì kiểu hành động này.
Hít sâu một hơi, Từ Thanh áp chế nỗi phấn khởi và kích động trong lòng, gắng gượng vận chuyển tu vi, mong rằng tinh thạch tím sẽ hồi phục nhanh hơn.
Dù sao thì hiện giờ hắn không thể di chuyển, ở đây quá lâu nhất định sẽ nguy hiểm.
Thời gian chầm chậm trôi qua, chẳng mấy chốc đã qua nửa canh giờ.
Lúc này, cách vị trí của Từ Thanh không xa, vẫn nằm trong khu vực cụm thần miếu. Tại một nơi trên mặt đất, có kẻ đã đào một cái hố sâu, bên trong giấu một tượng thần bằng huyết nhục. Trương Tam đang ngồi một bên, cảnh giác nhìn về phía cửa động.
Thao Dang
Bên ngoài cửa động, gã đã bày biện vô số vật phẩm tự bạo dùng một lần, thậm chí còn bố trí độc khí dày đặc xung quanh, khiến nơi này từng bước đều là cạm bẫy, muốn tiến vào g.i.ế.t gã sẽ vô cùng khó khăn.
Ngay cả khi rời đi cũng phải đặc biệt cẩn thận, chỉ có thể bước theo đúng lộ tuyến mà gã đã đánh dấu từ trước.
Thế nhưng dù vậy, Trương Tam vẫn không yên lòng. Gã lại tản các sợi tơ của mình ra khắp bốn phía trong động, vừa cẩn thận đề phòng, vừa thỉnh thoảng quay đầu nhìn tượng thần bằng huyết nhục, không ngừng thở dài.
"Đội trưởng à, huynh đừng có thật sự chơi c.h.ế.t mình ở trong đó nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-276-dang-gia-1.html.]
"Huynh nói xem, huynh làm cái gì mà phải liều mạng như thế chứ? Bình thường không tốt sao, cứ nhất quyết đi đùa giỡn với mạng sống của mình. Huynh chơi đùa với sư tỷ, sư muội trong tông môn không tốt hơn à?"
"Đó là Câu Anh đấy! Tuy không phải Thần Linh thực sự nhưng cũng là sinh vật có thần tính đáng sợ, cả tộc Nhân Ngư e rằng chẳng ai lớn hơn nó cả. Ngoại trừ kẻ tên Di Ách không biết có tồn tại thật hay không, thì chắc chẳng còn ai lợi hại hơn."
"Huynh đừng có c.h.ế.t nhé. Huynh mà c.h.ế.t là ta lỗ vốn lớn lắm đó."
Trương Tam thở dài thườn thượt. Gã đã canh giữ ở đây gần hai canh giờ, trong lòng cảm thấy đội trưởng khả năng cao là lành ít dữ nhiều rồi.
Lúc này, gã bất lực lắc đầu, quyết định chờ thêm một nén hương nữa. Nếu đội trưởng vẫn chưa ra, gã cũng đành bất chấp không thể tiếp tục chờ đợi thêm được nữa.
Gã quét mắt nhìn bốn phía, đang cân nhắc liệu có nên cắt một miếng huyết nhục này làm kỷ niệm trước khi rời đi hay không thì bỗng nhiên, khối huyết nhục trên pho tượng ấy đột ngột rung lên dữ dội. Từ bên trong vọng ra từng đợt tiếng gào thét khiến trái tim Trương Tam run lên bần bật.
Sắc mặt Trương Tam biến đổi, vội vàng lùi lại. Những sợi tơ quanh đó nhanh chóng thu về, bao trùm lấy khối t.hịt m.á.u trên tượng thần.
Đồng thời, theo nhịp chấn động, các vết nứt trên khối huyết nhục kia co lại rồi mở ra liên tục, phập phồng như đang thở. Những tiếng gào thét từ bên trong theo từng nhịp đóng mở ấy ngày càng rõ ràng hơn.
Tựa như có một sự tồn tại đáng sợ nào đó đang điên cuồng tiến gần qua lối thông bằng huyết nhục này. Cảnh tượng ấy khiến Trương Tam hãi hùng, vội vàng lùi thêm mấy bước cho đến khi chạm đến cửa ra ngoài. Gã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần có dấu hiệu bất thường là lập tức bỏ chạy ngay.
Chẳng bao lâu sau, giữa ánh mắt căng thẳng của Trương Tam, từ trong khe nứt đang co giật kia bỗng thò ra một cánh tay đẫm m.á.u.
Trên cánh tay ấy, ba ngón tay gần như chẳng còn lại bao nhiêu thịt, chỉ còn lộ ra những mẩu xương trắng hếu, trơ trọi dưới từng sợi gân mỏng manh.
Bàn tay ấy vừa thò ra liền bám c.h.ặ.t vào lớp t.hịt bên ngoài, mượn sức kéo thân thể tiếp tục trườn ra ngoài. Rất nhanh sau đó, nửa thân trên của đội trưởng đã lộ ra từ khe nứt huyết nhục ấy.
Mái tóc của y đã rụng sạch, chỉ còn một mớ m.á.u đọng lại trên đỉnh đầu. Trên gương mặt đầy vết thương ăn mòn, huyết nhục nhầy nhụa đến mức khó nhận ra hình dáng ban đầu.
Toàn thân y chi chít những vết thương lớn nhỏ, nhìn thôi đã thấy rợn người. Trong đó có mấy vết sâu hoắm dường như suýt nữa đã đ.â.m xuyên cả thân thể y.
Thế nhưng bàn tay phải của đội trưởng lại nắm c.h.ặ.t một khối huyết nhục màu vàng kim đang không ngừng co giật. Khối huyết nhục ấy tỏa ra sóng d.a.o động dữ dội mang theo thần tính kinh người, đó chính là Khối huyết nhục của Câu Anh!
Vừa xuất hiện, khối huyết nhục ấy lập tức làm không gian xung quanh vặn vẹo. Vô số tiếng gào thét thê lương vang vọng khắp nơi, khiến đầu óc Trương Tam ong ong, m.á.u rỉ ra từ thất khiếu, thân thể gã cũng lảo đảo suýt ngã.
"… Kéo ta lên với a!"
Đội trưởng dường như đã dồn hết sức lực còn lại để bò ra ngoài, trên mặt lộ rõ vẻ hoảng loạn, vội hét lên với Trương Tam.
Trương Tam cố gắng trấn định, vung tay khiến đám tơ quanh đó quấn c.h.ặ.t lấy đội trưởng. Dưới một cú giật mạnh, nửa thân trên của đội trưởng liền bị kéo thẳng ra ngoài khỏi khe nứt.
Nhưng phần thân dưới của y... đã không còn nữa.