Quang Âm Chi Ngoại - Chương 27: Bộ quần áo mới (3).
Cập nhật lúc: 2025-01-18 23:47:25
Lượt xem: 10
Nhưng ngay lập tức, khuôn mặt của Từ Thanh biến sắc, thân hình lập tức lùi lại nhanh chóng.
Ngay khi hắn lùi, ánh mắt của Phát Sơn hiện lên một tia độc ác, dữ tợn.
Hai đường đen thẫm chợt từ trong tai hắn lao ra, một trước một sau, mang theo tiếng rít sắc bén, trực tiếp lao về phía khuôn mặt của Từ Thanh.
Hai đường đen này là những con rết có cánh, thân hình đen như mực, tốc độ cực kỳ nhanh, nhìn có vẻ như sẽ lao đến ngay, nhưng chỉ trong nháy mắt, Từ Thanh đã rút con d.a.o găm từ tay trái, c.h.é.m gục từng con một.
Con cuối cùng, khi bị c.h.é.m đứt, chỉ cách mắt Từ Thanh chưa đầy bảy tấc.
Cảnh tượng nguy hiểm này khiến ánh mắt của Từ Thanh càng thêm tàn nhẫn, sát khí trong đôi mắt dâng cao, hắn lại lao vào.
Nhờ vào lúc Từ Thanh lùi lại trước đó, nội tạng của Phát Sơn cũng bắt đầu khôi phục chút ít.
Lúc này, thân thể tròn trĩnh của gã lùi lại nhanh chóng, hai tay dơ lên kết ấn, sắc mặt gã đỏ bừng, lập tức phun ra một ngụm sương độc về phía Từ Thanh đang lao đến.
Sương mù cuồn cuộn, khuếch tán rất rộng, nhanh chóng cuốn lấy Từ Thanh. Đoạn đường đi qua, mặt đất phát ra tiếng xèo xèo, có thể thấy rõ độc tính vô cùng mạnh mẽ.
Sau khi làm xong những động tác này, sắc mặt Phát Sơn tái nhợt, bụng gã còn nhỏ lại một vòng, tiếp tục lùi lại. Ánh mắt gã mang theo sự tàn nhẫn, đồng thời cũng là sự lo lắng.
Sự mạnh mẽ của Từ Thanh hoàn toàn vượt xa sự tưởng tượng của gã.
Gã không ngờ rằng, dù bản thân đã tu luyện đến Ngưng Khí tầng thứ ba, lại thêm năng lực tấn công bằng độc, mà vẫn suýt chút nữa bị đối phương g.i.ế.t c.h.ế.t chỉ trong một chiêu.
Mà ngụm sương độc này, chính là chiêu sát thủ của gã. Nếu như vẫn không thể đối phó được đối phương, gã sẽ phải ra tiếng kêu gọi đồng bọn, để khiến đối phương phải kiêng dè...
Chỉ là, nếu kêu gọi thì vật phẩm của Mã Tứ có lẽ sẽ rất khó để gã có được.
Trên thực tế, gã còn có một món đồ cấm chưa sử dụng, vật này có tác dụng phụ cực lớn, nhưng cuối cùng gã vẫn lấy ra, đó là một viên hổ phách.
Trong lòng còn do dự, gã hướng ánh mắt về khu vực Từ Thanh đang ẩn mình giữa làn sương độc dày đặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-27-bo-quan-ao-moi-3.html.]
Nhưng đúng khoảnh khắc gã nhìn tới, sương độc đột ngột bùng nổ, cuốn mạnh về bốn phía, để lộ bóng dáng Từ Thanh lao ra trong nháy mắt.
Tốc độ nhanh đến mức khiến mắt gã như hoa lên, tim thót một cái, vội vàng muốn bóp nát hổ phách trong tay, miệng cũng định thét lên, nhưng đã quá muộn.
Thao Dang
Một thanh sắt đen tuyền, mang theo sát khí sắc bén cực độ, chỉ trong nháy mắt đã phá không mà đến, như đ.â.m xuyên màn lụa, xuyên thẳng qua đầu hắn. Máu tươi phun trào, văng tung tóe, b.ắ.n cả lên người Từ Thanh.
Thân thể mập mạp cứng đờ, hắn muốn quay đầu nhưng chẳng làm được, t.h.i t.h.ể ngã xuống chậm rãi, không động đậy thêm lần nào nữa.
Không để tâm tới xác của hắn, Từ Thanh thở dồn dập, ánh mắt cảnh giác quét quanh bốn phía.
Khu vực này vắng vẻ, xác nhận không ai chú ý, hắn nhanh chóng tiến lại gần thi thể, lục lấy túi da bên người đối phương.
Ngay khi đang định dùng độc nha (đầu rắn) để xử lý, ánh mắt Từ Thanh bất giác dừng lại ở bàn tay phải của gã – nơi đó dường như nắm c.h.ặ.t một thứ gì đó.
Mày nhíu lại, Từ Thanh bẻ từng ngón tay đối phương, phát hiện một mảnh hổ phách đã vỡ nát phần lớn.
Mảnh hổ phách này nhìn bề ngoài rất bình thường, không có gì kỳ lạ, chỉ có một điểm đáng chú ý, bên trong nó phong ấn một chiếc đuôi bò cạp.
Từ Thanh cẩn thận cất đi, sau đó tiến hành xử lý xác c.h.ế.t như thường lệ. Đợi đến khi t.h.i t.h.ể tan chảy thành huyết tương, hắn lập tức xoay người rời đi, bóng dáng biến mất trong màn đêm.
Vừa đi, hắn vừa lau sạch vết m.á.u dính trên người.
Trong bóng tối sâu thẳm, Thất gia cùng tùy tùng của ông ta bước ra, đứng tại nơi Từ Thanh vừa biến mất.
Ánh mắt Thất gia lộ vẻ trầm tư, như thể trận giao chiến giữa Từ Thanh và gã mập kia chẳng mấy khiến ông ta bận tâm. Một lúc sau, ánh mắt sáng lên như hiểu ra điều gì, khóe môi khẽ nhếch.
“Ta hiểu rồi. Tiểu tử đó không chịu mặc áo mới là vì sợ dính máu. Xem ra nó nghèo quen rồi, tiếc bộ quần áo.”
Tùy tùng bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, gật đầu phụ họa.
Cả ngày nay, Thất gia cứ bận tâm mãi không hiểu tại sao Từ Thanh không mặc quần áo mới, giờ đã tìm ra được câu trả lời, trong lòng không khỏi thở dài nhẹ nhõm. Ít nhất từ nay, mỗi khi bắt gặp, ông ta cũng không cần phải băn khoăn thêm nữa.