Quang Âm Chi Ngoại - Chương 221: Năm mươi đổi một (1).

Cập nhật lúc: 2025-02-21 10:49:21
Lượt xem: 5

Đêm lặng như nước c.h.ế.t.

Gió sắc tựa đao.

Giữa màn đêm yên tĩnh ấy, bóng dáng Từ Thanh như một lưỡi dao, xé rách sắc đêm trước mặt, đạp không truy kích.

Một khi đã ra tay, hắn không còn đường lui. Tu sĩ nhân ngư tộc này tự tìm đến, hắn chỉ có thể g.i.ế.t!

Dù đối phương là người của Tam điện hạ, nhưng đã ra tay với hắn, vậy hắn cũng sẵn sàng chọc giận Tam điện hạ.

Cùng lắm... hôm nay g.i.ế.t xong người, hắn sẽ lập tức rời khỏi Thất Huyết Đồng trong đêm.

Đáng tiếc, nhưng sự việc đã đến nước này, hắn cũng không còn lựa chọn nào khác.

Lúc này, tốc độ của hắn cực nhanh, càng lúc càng áp sát nữ tử nhân ngư đang đào tẩu phía trước.

Nhưng nữ tử nhân ngư này tu vi không kém, hơn nữa phù bảo mang theo rất nhiều. Giờ phút này, cô ta chẳng tiếc gì mà đốt cháy tu vi, thậm chí khi nhận ra Từ Thanh sắp đuổi kịp, cơn kinh hoàng khi đối diện với cái c.h.ế.t khiến cô ta liên tục lấy ra ba tấm phù bảo phi hành gia trì lên người.

Chỉ trong chớp mắt, tốc độ của cô ta đã đạt đến mức kinh người.

Khoảng cách giữa hai bên bị kéo giãn đáng kể, cô ta lao thẳng về phía cảng.

Dù đã bỏ xa Từ Thanh một đoạn, nhưng bấy nhiêu vẫn chưa đủ để khiến cô ta thở phào nhẹ nhõm. Kể từ khi hộ vệ của cô ta c.h.ế.t thảm, muội muội thì thoi thóp bên bờ vực sinh tử, lòng cô ta đã sớm hoảng loạn đến cực hạn.

Tất cả chỉ vì Từ Thanh ra tay quá tàn nhẫn. Chưa bao giờ cô ta cảm nhận rõ ràng hơi thở tử vong đến vậy, nhất là ánh mắt lạnh như băng của đối phương, khiến cô ta run rẩy từ tận sâu trong linh hồn.

Mãi đến khi nhìn thấy pháp chu quen thuộc nơi bến cảng, sự tuyệt vọng trong lòng cô ta mới dần dịu đi, trong mắt ánh lên hy vọng.

Lúc này, cô ta không còn quan tâm vì sao hộ đạo giả vẫn chưa đến. Điều duy nhất cô ta nghĩ đến là phải nhanh chóng bước lên pháp chu phía trước, tìm kiếm sự che chở từ tình nhân của mình.

"G.i.ế.t huynh đệ ta, tàn sát tộc nhân ta, khiến ta thành ra nông nỗi này... Từ Thanh, ta thề sẽ khiến Tam điện hạ trục xuất ngươi khỏi Thất Huyết Đồng! Khi ấy, chính là lúc ta báo thù!"

Nữ nhân ngư nghiến răng nghiến lợi, mắt đỏ rực, thậm chí bắt đầu thiêu đốt huyết mạch, tốc độ lại một lần nữa bùng phát.

Đôi mắt Từ Thanh càng thêm lạnh lẽo.

Hắn nhận ra nơi cô ta định đến, pháp chu của Tam điện hạ. Thậm chí từ xa, hắn đã có thể nhìn thấy chiếc pháp chu khổng lồ, xa hoa của y.

Trên đó, đèn đuốc sáng trưng, thấp thoáng có tiếng ca múa vọng ra.

Cảnh tượng ấy khiến sát ý trong mắt Từ Thanh càng thêm đậm.

Thao Dang

Hắn chẳng tiếc tiêu hao phù bảo, tiếp tục đốt cháy pháp lực để đổi lấy tốc độ nhanh hơn, nhưng vẫn chậm một bước.

Mười hơi thở sau, nữ tử nhân ngư phía xa dưới sự thúc giục của huyết mạch và tu vi, cuối cùng cũng tiếp cận pháp chu của Tam điện hạ.

Thân ảnh cô ta lao thẳng lên thuyền, đáp xuống trong bộ dạng lảo đảo, miệng phát ra tiếng kêu cứu đầy tuyệt vọng.

"Lý lang, cứu ta!!"

Tiếng kêu vừa vang lên, trên pháp chu lập tức có một nhóm hộ vệ của Tam điện hạ lao ra, đứng bảo vệ xung quanh.

Từ khoang thuyền, thân ảnh Tam điện hạ cũng nhanh chóng xuất hiện.

Y mang theo vài phần kinh ngạc, bước đến bên nữ tử nhân ngư đang chật vật quỳ rạp trên sàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-221-nam-muoi-doi-mot-1.html.]

"Mỹ nhân cớ sao rơi lệ? Ai dám ức h.i.ế.p bảo nàng?"

Tam điện hạ dịu dàng nâng cô ta dậy, ánh mắt đầy xót thương. Khi nhìn thấy muội muội cô ta hấp hối nằm cạnh, sắc mặt y lập tức sa sầm.

"Chuyện gì xảy ra?"

Cùng lúc đó, Từ Thanh cũng đã đuổi đến.

Thân ảnh hắn lặng lẽ xuất hiện trên mặt biển ngoài pháp chu, đạp nước mà đứng, ánh mắt âm trầm lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào nữ tử nhân ngư đang được Tam điện hạ dìu đỡ.

"Chính là hắn! Lý lang, chính tên Từ Thanh này đã g.i.ế.t đi tộc đệ của ta. Khi ta và muội muội tìm hắn lý luận, kẻ ác này hung tàn vô độ, không chỉ hủy hoại thân thể của muội muội ta, mà còn đồ sát vô số tộc nhân. Ngay cả ta cũng phải thiêu đốt huyết mạch mới có thể thoát khỏi kiếp nạn này!"

"Lý lang, ngài nhất định phải làm chủ cho ta! Dù là tư thù hay đứng trên lập trường của tộc minh, tộc Nhân Ngư ta cũng quyết không bỏ qua chuyện này, đặc biệt là nỗi oan khuất của muội muội, thật quá đáng thương..."

Nữ tử nhân ngư bi phẫn, nghiến răng nghiến lợi, đưa tay chỉ về phía Từ Thanh đang đứng trên mặt biển.

Trong tay cô ta, đầu của muội muội cũng chậm rãi hồi tỉnh. Hơi thở mong manh, đôi mắt cô ta lộ vẻ cầu xin, yếu ớt nhìn về phía Tam điện hạ rồi bật khóc nức nở.

"To gan! Hành vi này quá mức cuồng vọng, quả thực là tìm đường c.h.ế.t!"

Tam điện hạ nghe vậy, sắc mặt dần lạnh lẽo, giọng nói trầm thấp vang lên.

Những tùy tùng bên cạnh y lập tức sát khí bừng bừng.

Gió biển thổi tới, tà áo Từ Thanh bay phần phật, mái tóc dài cũng tung bay theo làn gió. Hắn đứng đó, im lặng nhìn Tam điện hạ, rồi lại đưa mắt về phía đại dương ngoài cảng, trong lòng đã hạ quyết định.

Nhìn thấy cảnh tượng này, nữ tử nhân ngư cuối cùng cũng âm thầm thở phào, ánh mắt nhìn Từ Thanh lộ rõ vẻ oán độc.

Cô ta đã nghĩ sẵn phải hành hạ đối phương ra sao, thậm chí còn cảm thấy lời muội muội từng nói trước kia vẫn quá mức nhân từ. Cô ta muốn khiến kẻ này phải chịu nỗi đau gấp mười lần, để hắn hối hận vì đã sinh ra trên đời!

"Đa tạ Lý lang, xin Lý lang hãy..."

Mang theo ác ý tràn ngập đáy mắt, nữ tử nhân ngư vừa mở miệng nói thêm thì bên cạnh bỗng vang lên giọng điệu dịu dàng của Tam điện hạ.

"Bảo bối, ngươi sai rồi. Ta nói, bảo bối à, ngươi thật là to gan đấy."

"Lý lang, ngài..."

Nữ tử nhân ngư thoáng sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Tam điện hạ. Đập vào mắt cô ta vẫn là gương mặt quen thuộc ấy, chẳng có gì thay đổi so với ngày thường. Thậm chí ánh mắt y còn ẩn chứa nỗi xót xa như trước, vẫn dịu dàng, vẫn âu yếm như thể mang theo tình yêu sâu sắc.

Điều này khiến cô ta không tin vào tai mình. Cô ta còn chưa kịp mở miệng nói thêm thì Tam điện hạ đã nhẹ nhàng giơ tay trái lên, như thường ngày hay vuốt ve mái tóc cô.

Bàn tay ấy hạ xuống đỉnh đầu cô ta.

"Ầm!"

Toàn thân nữ tử nhân ngư run rẩy dữ dội, đầu cô ta nổ tung, vỡ vụn thành từng mảnh!

M.á.u t.hịt b.ắ.n tung tóe, bao phủ đôi mắt trợn tròn vì kinh hoàng, cũng nhấn chìm ánh nhìn đầy phẫn hận của cô ta. Không còn đầu, thân thể cô đổ sập xuống, hoàn toàn mất đi sinh cơ.

Cảnh tượng ấy khiến con ngươi Từ Thanh co rút lại, sự kinh ngạc trong lòng hắn dâng lên đến cực hạn.

Bên cạnh, muội muội của nữ tử nhân ngư, kẻ đang thoi thóp khóc lóc, nay hoàn toàn sững sờ.

Sự yếu ớt trên mặt cô ta lập tức biến mất, thay vào đó là nỗi bàng hoàng cực độ, như thể không tin nổi vào những gì vừa diễn ra trước mắt.

Đặc biệt là khi Tam điện hạ vẫn giữ nguyên vẻ dịu dàng, nụ cười đầy yêu thương, bình thản lau vết m.á.u dính trên tay…

Loading...