Quang Âm Chi Ngoại - Chương 173: Sát ngư (1).
Cập nhật lúc: 2025-02-12 23:07:09
Lượt xem: 7
Gió đêm, như lưỡi liềm nhuốm m.á.u, mang theo mùi tanh và hơi ẩm, bị sứ giả của tử vong gánh trên vai, len lỏi khắp từng góc phố trong thành trì.
Trong màn đêm đen kịt, bóng dáng của sứ giả ấy ngang nhiên tiến bước, như hòa mình vào mọi bóng tối trong thành. Hơi thở c.h.ế.t chóc theo từng nhịp vang lên như khúc quân ca, khiến mọi sinh mệnh muốn phản kháng đều rơi vào tuyệt vọng.
Cho đến khi... trong hành trình lặng lẽ ấy, tại một góc khuất xa xăm, nó chạm mặt một người.
Kẻ đó khoác trường bào xám, bóng lưng dưới ánh đêm như không gì có thể xuyên thấu, dù là lưỡi d.a.o sắc bén hay kim châm nhọn hoắt. Khí lạnh toát ra từ người ấy tựa hồ ngăn cách cả ánh sao nơi bầu trời xa thẳm.
Ngột ngạt.
Giây phút ấy, dòng sông cuộn trào như gặp biển cả, bầy lang sói khát m.á.u như đối mặt với vương giả tối cao.
Bước chân của nó khựng lại. Hình thể vô hình lặng im giữa không gian, như đang dõi theo đối phương. Mãi cho đến khi bóng xám kia chậm rãi quay đầu, ánh mắt băng lãnh sâu tựa hắc đàm (đầm lày đen tối) dừng lại trên bóng hình vô định.
Nó cười.
Một nụ cười như tìm thấy tín ngưỡng, như gặp được tri kỷ. Gió đêm xoáy quanh bóng xám ấy, nhấc tung mái tóc dài, lay động tà áo của hắn.
“Gió đêm nay hơi lớn.” Từ Thanh khẽ nói, rồi quay đầu tiếp tục nhìn vào bóng tối xa xăm, nơi có những căn nhà chìm trong sắc đen mịt mùng.
Trong mắt hắn, những ngôi nhà ấy chẳng khác gì những cỗ quan tài nặng nề. Nơi đó, hắn đã tìm thấy chỗ ở của tên thiếu niên nhân ngư trong suốt thời gian qua.
Y khác với đệ tử Đệ Thất Phong, dường như không đủ tư cách sở hữu pháp chu, nên chỉ có thể trú tạm trên bờ, ở cùng với tùy tùng.
Ánh mắt Từ Thanh vẫn bình thản, không vội vàng. Hơi thở đều đặn, nhẹ nhàng như dòng nước lạnh lẽo uốn khúc, lan xa vô tận trong màn đêm.
Hắn đang chờ đợi.
Dấu vết mà hắn để lại đã chỉ rõ rằng mục tiêu của hắn đang ở đây.
Dựa vào thói quen của đối phương mỗi lần rời khỏi nơi trú ngụ, Từ Thanh phỏng đoán rằng lần ra ngoài tiếp theo đã rất gần, đặc biệt là hôm nay... tâm trạng của y dường như rất tệ.
Chính vì vậy, Từ Thanh cho rằng khả năng cao hắn sẽ chờ được trong đêm nay.
Thời gian trôi qua. Một canh giờ sau, khi ánh trăng lần nữa bị mây mù che khuất, gió đêm thổi qua làm vang lên những âm thanh xào xạc từ căn nhà chìm trong bóng tối.
Âm thanh ấy khiến căn nhà vốn đã giống quan tài nay càng thêm hiu quạnh, như tiếng than thở khàn khàn trước giờ lâm chung, vọng mãi trong đêm vắng.
Một bóng người xuất hiện trên bức tường cao của căn nhà.
Chiếc đạo bào xám che phủ toàn thân y, nhưng không giấu nổi mùi tanh nồng của cá. Đôi mắt xanh lục như ngọc bích lóe lên, không thể nào che giấu được sự độc ác ẩn giấu bên trong.
Trong cơn gió, đạo bào rộng lớn phấp phới như cố phô trương thanh thế, nhưng lớp vải mỏng ấy lại giống như một lớp da người bị lột ra.
Đó chính là tên thiếu niên nhân ngư.
Tâm trạng của y hôm nay vô cùng tệ hại. Những sự việc xảy ra vào ban ngày khiến y cảm thấy bản thân bị sỉ nhục nặng nề.
“Dù ngươi là công chúa Đệ Thất Phong thì sao chứ? Sớm muộn gì ta cũng sẽ khiến ngươi tàn phế, dùng cơ thể ngươi để nuôi đám quỷ trùng ghê tởm!” Y nghiến răng, lòng đầy phẫn nộ.
Chính cảm xúc đó đã khiến y quyết định ra ngoài sớm vài ngày để trút giận.
Cách trút giận của y đã được hai người tỷ tỷ sắp xếp đâu vào đấy.
Không phải nữ nhân. Mà là... hài tử.
Thao Dang
Đây là sở thích bệnh hoạn mà y không thể để người khác biết. Y thích hành hạ rồi sát hại những hài tử ngoại tộc, từ đó tìm kiếm sự khoái cảm cho bản thân.
Lúc này, thân ảnh y khẽ lay động, bước vào màn đêm.
Theo từng bước chân tiến tới, bóng dáng y dần trở nên mờ nhạt, cuối cùng hoàn toàn biến mất. Dù là tầm nhìn hay thần thức, trong khoảnh khắc này đều mất đi dấu vết của y, tựa như y chưa từng tồn tại.
Thế nhưng, dấu vết của mùi hương... thì không thể xóa nhòa.
Từ Thanh ngẩng đầu, lặng lẽ nhìn bóng dáng đối phương biến mất, sắc mặt bình thản. Hắn lặng lẽ cất bước, cũng hòa mình vào bóng tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-173-sat-ngu-1.html.]
Gió thổi lớn hơn, như lưỡi d.a.o sắc bén cắt qua không khí, vang vọng trong màn đêm tĩnh mịch.
Nửa canh giờ sau, ở một góc khuất trong con hẻm nhỏ, không gian đột nhiên vặn vẹo, thân ảnh của thiếu niên nhân ngư dần hiện ra từ hư vô. Nhưng ngay khi bóng dáng y vừa xuất hiện, một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt ập đến, khiến y lập tức lùi nhanh về sau.
Nhưng vẫn chậm một bước.
Ngay khoảnh khắc đó, một màn nước dày đặc bỗng nhiên hiện ra phía sau y, đồng thời tràn ngập tứ phía, lập tức phong tỏa toàn bộ con hẻm, khiến nơi đây trở thành một nhà tù nước khép kín.
Từ trong màn nước, một tiếng gầm trầm thấp vang lên.
Bóng dáng một con cá voi khổng lồ, do thuật pháp ngưng tụ thành, đột ngột trồi lên giữa lớp sóng. Nó nhanh chóng định hình, mang theo hàn khí băng giá cùng sát ý lạnh lẽo.
Hàm răng sắc bén lộ ra, khẽ mở cái miệng rộng như vực sâu, mang theo uy thế cuồng bạo, lao thẳng đến thiếu niên nhân ngư!
Ánh mắt thiếu niên lóe lên tia sắc bén.
“Có chút thú vị, đúng lúc tâm trạng ta không tốt, vậy chơi với ngươi một chút.”
Vừa nói, y vừa giơ tay, định bấm pháp quyết.
Nhưng đúng lúc này…
Những bóng tối vốn hòa lẫn với màn đêm bỗng tách ra, như vô số sợi dây đen lao đến từ tám phương, nhanh chóng quấn c.h.ặ.t lấy cánh tay y.
Bóng tối tràn đến, bao phủ bàn tay y, khiến y không thể nào hoàn thành pháp quyết.
Không chỉ vậy, bóng tối còn lan nhanh, như một con rắn độc, siết c.h.ặ.t lấy cổ y.
Ngay khoảnh khắc da t.hịt y tiếp xúc với bóng tối, một cơn đau đớn thấu xương lập tức bùng lên, như thể từng tấc da t.hịt đang bị ăn mòn nhanh chóng.
Biến cố xảy ra quá đột ngột!
Sắc mặt thiếu niên nhân ngư, lần đầu tiên đại biến!
Cảm giác nguy cơ sinh tử mãnh liệt cùng cơn đau nhức dữ dội khiến hô hấp của y trở nên gấp gáp. Trong lúc vùng vẫy, con cá voi do màn nước phía trước biến ảo thành đã lao tới trước mặt, mang theo khí thế kinh người, trực tiếp nuốt chửng y.
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc bị nuốt vào, thiếu niên nhân ngư phát ra một tiếng gào thét, một luồng sáng xanh bùng nổ từ trên người y. Chùm sáng như những mũi nhọn sắc bén, không chỉ xua tan bóng tối quỷ dị đang bao phủ quanh mình, mà còn b.ắ.n mạnh ra bốn phương tám hướng.
Ngay lập tức, nó va chạm với con cá voi đang ập tới. Tiếng nổ ầm vang, cá voi vỡ tan, thế nhưng nó không tan biến ngay, dư lực vẫn như sóng lớn vỗ mạnh xuống.
Thân thể thiếu niên nhân ngư chấn động dữ dội, m.á.u tươi phun trào, thân hình bị đẩy lùi về sau. Nhân lúc ánh sáng xanh khiến bóng tối quỷ dị bị trì hoãn đôi chút, sắc mặt y trở nên dữ tợn, hung ác, bàn tay siết c.h.ặ.t định mở túi trữ vật.
Nhưng đúng lúc này, bóng tối bao trùm quanh người y lại bùng lên một lần nữa, nhanh chóng quấn lấy hai tay, ngăn cản động tác của y, rồi tiếp tục lan tràn với tốc độ nhanh chóng khắp toàn thân.
Cảnh tượng này khiến trong lòng thiếu niên nhân ngư dâng lên sự sợ hãi tột độ. Cùng lúc đó, một tia sáng lạnh đen nhánh đột nhiên xé toạc bóng tối, từ chỗ ẩn nấp gào thét lao thẳng đến mi tâm của y.
Phía sau luồng sáng lạnh ấy, y nhìn thấy một thân ảnh...
Một thân ảnh xám tro từ trong màn nước phía trước vọt ra!
Tốc độ nhanh như tia chớp, hệt như một vệt sáng tối tăm.
Đó cũng là một thiếu niên, mái tóc đen tung bay, khuôn mặt không biểu cảm, chỉ có ánh sáng trong đôi mắt hắn là băng lãnh thấu xương.
Bốn phía quanh người hắn, gió cuộn trào như hóa thành những lưỡi liềm sắc bén. Tựa như ngay bên cạnh hắn tồn tại một tử thần khoác áo choàng đen, đang cười gằn vung tay áo, theo bóng hình hắn ập đến với tốc độ kinh hoàng.
“Là ngươi!!” Thiếu niên nhân ngư lập tức nhận ra Từ Thanh. Trong cơn nguy cơ sinh tử, y há miệng gầm lên, phun ra một luồng sáng bạc.
Luồng sáng bạc đó vừa rời khỏi miệng, gặp gió liền phình to, trong nháy mắt hóa thành một vòng xoay khổng lồ, rít gào lao đến thanh sắt đen.
Hai bên chạm vào nhau trong tích tắc, tiếng kim loại va chạm vang lên chấn động.
Do lực lượng ẩn chứa quá lớn, nên cả vòng xoay lẫn thanh sắt đen đều bị chấn động văng lệch đi. Thế nhưng, dù vậy, cũng không thể ngăn được ánh mắt của thiếu niên nhân ngư và Từ Thanh lần nữa giao nhau.
Khoảnh khắc tầm mắt chạm nhau, Từ Thanh đã áp sát tới.
Cùng lúc đó, hai bên má thiếu niên nhân ngư đột nhiên phồng lên, biến thành từng chiếc gai nhọn tua tủa, khiến khuôn mặt y trông dữ tợn hơn bao giờ hết.