Quang Âm Chi Ngoại - Chương 152: Bí mật có giá trị một trăm linh thạch (1).

Cập nhật lúc: 2025-02-09 23:22:41
Lượt xem: 8

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, bóng dáng hai người bất ngờ chạm mặt nhau bên ngoài sòng bạc. Từ Thanh khởi động đồng thời Hóa Hải Kinh và Hải Sơn Quyết trong cơ thể. Hắn quyết định tốc chiến tốc thắng, ra tay không chút lưu tình, tung ra một quyền toàn lực.

Âm thanh chấn động vang lên. Thân thể gã mập rung lên dữ dội, sắc mặt biến đổi rõ ràng, hiển nhiên trước đó đã đánh giá sai thực lực của Từ Thanh. Khi vừa tiếp xúc, gã lập tức cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp từ thân thể của đối phương.

Gã vội vã thụt lùi, nhưng tốc độ của gã so với Từ Thanh vẫn chậm chạp hơn nhiều. Chớp mắt, nắm đ.ấ.m của Từ Thanh đã đập mạnh vào bụng gã.

"Ầm!" Một tiếng vang lớn, thân thể gã mập lại rung động. Nhưng lần này, gã không hề bị đánh bật ra sau mà như một cái túi trống rỗng, bất ngờ hóa thành một lớp da rộng lớn, nhanh chóng phủ trùm lên Từ Thanh như bạch tuộc vươn xúc tu.

Lớp da mập mạp ấy rộng đến kinh người, lập tức bao bọc khắp mọi phía. Nhìn thấy sắp bị lớp da quái dị này giam hãm, chân mày Từ Thanh khẽ nhíu lại, thân thể hắn bỗng nhiên xuất hiện vô số giọt nước. Những giọt nước nhanh chóng biến thành hình thoi sắc bén, lao vút ra như mũi tên.

Tiếng “phụt phụt” vang lên dày đặc khi lớp da bị xuyên thủng tan nát. Từ bên trong lớp da rách nát, một bóng dáng hung tợn nhảy vọt ra sau.

Đó là một sinh vật hình người, toàn thân phủ đầy dịch nhầy nhớp nháp. Mái tóc xanh lá kỳ dị, khắp cơ thể mọc đầy vảy cứng. Đôi mắt của gã lóe lên ánh hung dữ, hàm răng sắc nhọn như lưỡi kiếm, từ miệng còn thè ra một chiếc lưỡi chẻ làm đôi.

Sinh vật quái dị ấy nhìn chằm chằm vào Từ Thanh một cái thâm sâu, rồi xoay người định bỏ chạy.

Từ Thanh lạnh lùng quan sát. Tay phải hắn khẽ vung lên, ngay lập tức trước mặt gã quái nhân xuất hiện một màn nước dày đặc, chắn ngang đường thoát, buộc gã phải lùi lại, ánh mắt càng thêm dữ tợn.

"Ngươi muốn chết!"

Lời vừa dứt, gã quái nhân lao thẳng về phía Từ Thanh. Hai tay vung lên, vô số luồng hắc khí ngưng tụ thành từng sợi hồn ma oán nghiệt, phát ra tiếng gào thét thê lương, lao tới bao phủ lấy Từ Thanh.

Từ Thanh vẫn không đổi sắc. Khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể hắn lập tức tràn ra, khiến những luồng oán hồn kia phát ra tiếng thét chói tai rồi bị tan biến hoàn toàn. Hắn bước một bước dài, chỉ trong tích tắc đã đến trước mặt gã quái nhân đang kinh hãi tột độ, tay phải vươn ra chộp mạnh.

Gã quái nhân thở dốc, ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng.

Trong tình thế nguy cấp, toàn bộ vảy trên người gã đồng loạt rơi rụng, hóa thành vô số lưỡi d.a.o sắc bén, xoay tròn thành cơn lốc xoáy hung tợn lao về phía Từ Thanh.

Làm xong tất cả, gã không chạy trốn mà sát khí bùng phát mãnh liệt, tay phải với móng vuốt sắc nhọn đ.â.m thẳng vào cổ họng của Từ Thanh.

"Chết đi!"

Nhưng chỉ trong nháy mắt, ánh mắt của gã quái nhân đột ngột co rút lại, tràn đầy vẻ hoảng sợ và không thể tin nổi.

Lốc xoáy vảy sắc bén kia chẳng hề gây chút ảnh hưởng nào tới Từ Thanh. Bàn tay hắn xuyên qua cơn bão như thể không tồn tại, thẳng tắp chộp lấy cánh tay của gã quái nhân.

Thao Dang

"Rắc!"

Một âm thanh giòn tan vang lên khi Từ Thanh mạnh mẽ bẻ ngược cánh tay của gã quái nhân, khiến nó vặn vẹo thành hình thù kỳ dị.

Không dừng lại, Từ Thanh áp sát, dùng trán mình va mạnh vào đầu gã quái nhân. Tiếng hét thảm vang lên, gã quái nhân muốn lùi lại nhưng cánh tay đã bị Từ Thanh giữ chặt.

Cảm giác như bị kìm sắt siết lấy khiến gã hốt hoảng, thở dốc dữ dội, cố gắng giãy giụa nhưng hoàn toàn vô ích.

"Đạo hữu, ta là..."

Gã chưa kịp nói hết câu thì sắc mặt Từ Thanh vẫn lạnh lùng như băng, tay hắn lại bẻ mạnh lần nữa, khiến những móng vuốt sắc bén của gã quái nhân tự đ.â.m thẳng vào giữa trán của chính mình.

Tiếng xương t.hịt bị xé rách vang lên rợn người, ấn ký giữa trán của gã tu sĩ dị tộc bị xuyên thủng, phát ra tiếng gào thét tuyệt vọng, thê lương đến cực điểm, trong mắt gã tràn đầy nỗi sợ hãi tột độ.

Thế nhưng, kết cấu cơ thể của gã khác với nhân tộc, vết thương này vẫn chưa đủ trí mạng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-152-bi-mat-co-gia-tri-mot-tram-linh-thach-1.html.]

Dù vậy, gã vẫn bị trọng thương. Máu tươi từ mi tâm tuôn ra, khí tức trên người cũng nhanh chóng suy yếu. Ngay sau đó, gã bị Từ Thanh túm c.h.ặ.t cổ họng, nhanh chóng rơi vào hôn mê, thân thể mềm nhũn như một cái xác, bị kéo lê trên nền đất, nhanh chóng rời khỏi nơi đó.

Bên trong và bên ngoài sòng bạc lặng ngắt như tờ, bất kể là con bạc hay hộ vệ, ai nấy đều run rẩy.

Cuộc giao đấu giữa Từ Thanh và Tôn Đức Vượng khi nãy quá mức kịch liệt, thu hút sự chú ý của bọn họ. Nhưng trận chiến diễn ra quá nhanh, mà thủ đoạn của Từ Thanh lại tàn nhẫn đến mức kinh người.

Đặc biệt là khi bọn họ nhận ra thân phận của tu sĩ dị tộc nằm ngoài kia, hiểu rõ thực lực của gã, bọn họ càng cảm thấy Từ Thanh đáng sợ hơn bao giờ hết.

Không ai dám lên tiếng.

Trong bầu không khí đông cứng ấy, khi Từ Thanh sắp bước ra khỏi sòng bạc, bỗng nhiên hắn dừng lại, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía xa xa.

Trên con phố tối đen phía trước, có một bóng người đang chậm rãi tiến tới.

Bóng dáng kia dần dần lộ diện dưới ánh đèn bên ngoài sòng bạc, thoát khỏi màn đêm u tối. Một thân đạo bào màu tím nhạt, từ từ hiện lên trong tầm mắt của Từ Thanh.

Đồng tử Từ Thanh thoáng co rút.

Kẻ đến là một thanh niên trẻ tuổi, mái tóc dài đen nhánh, dung mạo không tầm thường, dáng người cao gầy, trong ánh mắt mang theo sự kiêu ngạo bẩm sinh. Đặc biệt là bộ đạo bào trên người y, rõ ràng cho thấy thân phận tôn quý.

Trên người y tỏa ra d.a.o động mãnh liệt của "Hóa Hải Kinh", tu vi đạt đến Ngưng Khí tầng tám, khiến linh năng xung quanh cuộn trào. Hơi nước trong không khí cô đọng thành từng giọt nước nhỏ, sắc bén đến cực điểm, khóa c.h.ặ.t lấy Từ Thanh.

“Ngươi thuộc phân bộ nào của Bộ Hung Ty? Đặt hắn xuống, ta có thể coi như chưa nhìn thấy chuyện này!”

Giọng nói của y lạnh lùng, trong câu chữ tràn đầy uy h.i.ế.p không thể nghi ngờ.

Từ Thanh trầm mặc.

Hắn từng gặp thanh niên này trước đây. Lần đầu tiên cùng đội trưởng đi tuần tra, hắn đã nhìn thấy đối phương từ xa, tựa như thần linh hạ thế, cao cao tại thượng.

Hắn biết rõ, người này chính là đệ tử hạch tâm của Đệ Thất Phong.

Từ Thanh khẽ cau mày.

Trước đó, hắn đã chuẩn bị một số biện pháp phòng ngừa bất trắc, nhưng đối mặt với thân phận hạch tâm đệ tử của đối phương, e rằng những sắp xếp ấy cũng chẳng có mấy tác dụng. Hơn nữa, chỉ vì bốn mươi viên linh thạch mà đối đầu với một kẻ như vậy, hiển nhiên là không đáng. Trừ phi, lợi ích lớn hơn nhiều...

Thế nhưng, ngay lúc này, một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ sau lưng thanh niên mặc đạo bào tím nhạt.

“Đệ tử hạch tâm thật là uy phong, dám can thiệp vào hành động chấp pháp của Bộ Hung Ty ngay trước mặt chúng ta sao?”

Lời nói vừa dứt, thanh niên áo tím mạnh mẽ quay đầu, ánh mắt Từ Thanh cũng lóe lên, nhìn về phía xa xa.

Hắn lập tức nhìn thấy một thân ảnh đang lững thững đi tới, vừa đi vừa cắn một quả táo.

Đó chính là đội trưởng đội sáu.

Đồng tử thanh niên áo tím hơi co lại.

Trong mắt Từ Thanh cũng thoáng qua một tia kinh ngạc.

Chỉ có điều, hắn không bất ngờ vì đội trưởng xuất hiện, mà là vì đội trưởng lại chọn ra mặt vào đúng lúc này.

Loading...