Quang Âm Chi Ngoại - Chương 102: Nữ nhân áo trắng vô diện (2).

Cập nhật lúc: 2025-02-05 10:07:10
Lượt xem: 11

Tất cả những điều này khiến lão tổ Kim Cang Tông cũng có phần kiêng dè, thỉnh thoảng phải vòng tránh. Điều đó làm tốc độ của lão không khỏi giảm đi, muốn đuổi kịp cũng cần một chút thời gian.

“Chết tiệt!”

Sắc mặt lão tổ Kim Cang Tông u ám, cùng lúc đó, ở đằng xa, Từ Thanh cũng trắng bệch khuôn mặt, trong mắt nổi đầy tơ máu, gân xanh trên trán căng phồng, như thể có thể nứt toác bất cứ lúc nào.

Bàn tay trái của hắn siết chặt, huyết mạch trên mu bàn tay nổi cộm, trông vô cùng đáng sợ.

Nằm trong lòng bàn tay hắn chính là một đoạn đuôi bọ cạp.

Tàn dư sau trận chiến với Hỏa Nha trước đây vẫn còn sót lại, nhưng lúc này, dù có cắm sâu toàn bộ đuôi bọ cạp vào da t.hịt bàn tay, lượng kịch độc còn lại bên trong vẫn không đủ để duy trì việc bộc phát sức mạnh trong thời gian dài.

Nó chỉ có thể giúp tốc độ của hắn được gia tăng trong chốc lát.

Mà tay phải của hắn, lúc này đang nắm c.h.ặ.t một đạo phù văn mơ hồ.

Phù văn này đến từ kẻ thù của Lôi đội.

Có điều lúc này, phù văn đã sắp tiêu tán, mà Từ Thanh cũng hiểu rõ, tác dụng khuếch đại của độc bọ cạp cũng đang suy yếu nhanh chóng, sắp hoàn toàn mất đi hiệu lực.

Nhưng may thay, nhờ có tốc độ này, hắn đã nhìn thấy tòa thành hoang tàn quen thuộc ở phía xa.

Khoảng cách ngày một gần hơn.

Cuối cùng, vào khoảnh khắc khi sức mạnh của đuôi bọ cạp hoàn toàn tiêu tán, dù tốc độ có chậm lại, nhưng hắn vẫn nghiến răng, liều mạng nhảy vọt lên, dưới màn đêm đen kịt, trong ánh trăng yêu dị trên bầu trời, thân ảnh hắn chớp mắt đã lao vào thành, đáp xuống bức tường thành đổ nát.

Nơi này… chính là mục tiêu mà Từ Thanh nhắm tới.

Lão tổ Kim Cang Tông cùng hai vị trưởng lão phía sau, hắn không thể đối đầu trực diện, vậy nên kế hoạch của hắn cần đến thiên thời, địa lợi và nhân hòa!

Thiên thời, chính là dị chất trong cấm khu.

Địa lợi, là sự am hiểu tường tận về tòa thành hoang này.

Nhân hòa, chính là những tồn tại quỷ dị trong thành, cùng dị thú trong phủ thành chủ.

Nhờ vào những yếu tố đó, hắn mới có hy vọng thoát thân.

Ngay lúc hắn đáp xuống, bởi tốc độ giảm sút trong thoáng chốc, sau lưng liền vang lên một tiếng rít sắc bén, một quyền ảnh khổng lồ từ hư không lao tới, phá tan khoảng cách, xuất hiện ngay phía sau hắn, hung hăng giáng xuống.

Ầm!

Phù văn phòng hộ lập tức tan vỡ!

Từ Thanh phun ra ngụm m.á.u tươi, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể chấn động, thậm chí có nơi đã rạn nứt, thương thế cực kỳ nghiêm trọng.

Cơn đau kịch liệt khiến mắt hắn mờ đi, nhưng hắn vẫn nghiến c.h.ặ.t răng, liều mạng lao về phía trước, lướt qua những con phố quen thuộc trong thành, điên cuồng tiến sâu vào trong.

Vài bước nhảy, thân ảnh hắn đã biến mất trong thành trì hoang tàn.

Không bao lâu sau, tiếng gió rít gào bên ngoài thành càng lúc càng gần, một bóng người khoác hồng bào, lão tổ Kim Cang Tông, đột nhiên xuất hiện.

Sắc mặt lão âm trầm, cổ tay phải xoay nhẹ một vòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-102-nu-nhan-ao-trang-vo-dien-2.html.]

Cú đ.ấ.m vừa rồi đã là giới hạn khoảng cách mà lão có thể tung ra. Mặc dù bị phù bảo của đối phương ngăn cản nên không thể triệt để đánh nát kẻ thù, nhưng lão tự tin rằng một tu sĩ Ngưng Khí nếu phải hứng chịu dư lực từ cú đ.ấ.m ấy sau khi phù bảo sụp đổ, dù không c.h.ế.t cũng phải trọng thương.

Thân hình ão khẽ động, bước vào trong thành. Nhưng ngay khi lão tổ Kim Cang Tông đặt chân vào phế thành, sắc mặt lão đột ngột biến đổi, vì bên tai vang lên tiếng khóc bi thương.

Từ nơi con phố mà bóng dáng Từ Thanh biến mất, một luồng khí lạnh băng bất chợt lan tràn ra.

Trong đêm tối, dưới ánh trăng yêu dị, giữa cái lạnh cắt da cắt t.hịt ấy, nơi cuối con phố, một bóng dáng nữ nhân chầm chậm bước tới.

Từ xa trông bóng hình ấy nhỏ bé, nhưng mỗi bước đi, cô ta lại càng lớn hơn, đến mức cao vượt qua cả những ngôi nhà xung quanh mà vẫn chưa ngừng tăng trưởng, cho đến khi đạt độ cao hơn mười trượng (khoảng 33,3m).

Cô ta vận một bộ váy dài trắng muốt, mái tóc đen buông xõa rất dài, nhưng... không có ngũ quan.

Khuôn mặt trống rỗng, hoàn toàn chẳng có gì cả.

Chỉ duy nhất trên áo trắng là vô số khuôn mặt người nhô lên, tất cả đều đang khóc.

Tiếng khóc ấy hòa quyện thành một âm thanh thê lương, lan khắp bốn phương tám hướng, cùng lúc đó, nữ nhân vô diện trong áo trắng chậm rãi tiến về phía lão tổ Kim Cang Tông.

Càng đến gần, tiếng khóc càng lớn.

Cảnh tượng này khiến lão tổ Kim Cang Tông hít một hơi lạnh, dù mạnh mẽ như lão cũng không tránh khỏi trái tim run rẩy. Lão biết rõ đây là thứ gì, nhưng càng hiểu biết lại càng thêm kính sợ.

Do đó, không chút chần chừ, lão lập tức đổi hướng, nhanh chóng tránh xa.

Thế nhưng, ý định truy sát Từ Thanh của lão vẫn chưa dứt. Vì vậy, thay vì rời khỏi thành, lão lựa chọn tiến vào từ một hướng khác.

"Tiểu tử đó chỉ là một tu sĩ Ngưng Khí, đối mặt với nguy hiểm thế này thì khả năng sống sót cực kỳ thấp. Nhưng nếu không thấy hắn chết, ta vẫn không yên tâm."

Thao Dang

Ánh mắt lão tổ lóe lên sát khí lạnh buốt.

Kinh nghiệm nói với lão rằng phán đoán ban đầu của mình không sai. Những kẻ như Từ Thanh... nếu không g.i.ế.t tận gốc, thì hôm nay không g.i.ế.t được, tương lai nhất định sẽ có ngày bị hắn đè đầu đánh chết.

Vì vậy, sau khi đổi hướng tiến vào thành, lão cẩn thận tìm kiếm từng ngóc ngách.

Sống phải thấy người, c.h.ế.t phải thấy xác!

Cùng lúc đó, trong khi lão tổ Kim Cang Tông đang truy lùng, Từ Thanh đã trở về căn hầm nơi từng ẩn náu. Hắn ngồi khoanh chân trong đó, n.g.ự.c phập phồng dữ dội, mãi đến khi phun ra từng ngụm huyết đọng, sắc mặt trắng bệch của hắn mới dần có chút hồng hào trở lại.

Lau đi vệt m.á.u nơi khóe miệng, Từ Thanh ngẩng đầu qua khe hở nhìn ra bên ngoài, sắc mặt thâm trầm. Một lúc lâu sau, hắn nghiến răng, bắt đầu điều chỉnh hơi thở, vận chuyển Hải Sơn Quyết.

Quãng đường chạy trốn vừa rồi cộng thêm việc tiêu hao sức lực khiến trạng thái của hắn suy kiệt nghiêm trọng. Thế nhưng cũng chính nhờ vậy mà tu vi vốn sắp đột phá của hắn nay đã đạt đến điểm giới hạn.

"Phải đột phá tầng thứ bảy của Hải Sơn Quyết!"

Không chần chừ, Từ Thanh lập tức bắt tay vào thử nghiệm đột phá.

Hải Sơn Quyết ở tầng sáu đã giúp hắn có được bóng dáng sơ khởi của Quái. Đối với tu sĩ Ngưng Khí tầng tám như trại chủ, hắn có thể liều mạng g.i.ế.t chết; còn tầng chín thì có phần khó khăn hơn.

Chính điều này khiến Từ Thanh cực kỳ mong chờ sức mạnh của Hải Sơn Quyết sau khi đạt tầng thứ bảy.

"Hải Sơn Quyết trong tay ta lợi hại đến vậy chắc chắn có liên quan đến khối tinh thạch tím kia. Nó đang không ngừng gia trì cho ta!"

Điều này, Từ Thanh đã sớm nhận ra.

Hắn hít sâu một hơi, kiềm nén cơn đau nhức nơi ngực, nhắm mắt lại, tập trung thổ nạp (chú thích tại chương 4) hấp thu linh năng giữa thiên địa.

Loading...