Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 473: Con gái nhà họ Nguyễn, gan to bằng trời

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:55:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bốn năm .

 

“Nguyễn Bảo Bảo, con cưỡi ngựa lớn của ông nội đúng ?”

 

Nguyễn Thất Thất về đến nhà tìm con gái để hưng sư vấn tội.

 

ngoài dạo phố một lát, khi trở về ngang qua nhà họ Lục, thấy Giao T.ử đang chơi ở trong sân, trông đáng yêu quá, bèn trêu nó một lúc. Lúc mới Lục Đắc Thắng trẹo eo, đang liệt giường.

 

Nguyên nhân là, con gái béo ú nhà cứ đòi cưỡi ngựa lớn. Lục Đắc Thắng mặt cháu gái thì chẳng nguyên tắc gì, màng đến cái già xương cốt rệu rã của , cõng cô cháu gái mũm mĩm cưỡi ngựa lớn suốt nửa tiếng.

 

Cậu bé Giao T.ử bên cạnh thấy thèm, cũng cưỡi. Lục Đắc Thắng cảm thấy thể nặng bên nhẹ bên , bèn cõng cháu trai mũm mĩm cưỡi thêm nửa tiếng nữa.

 

Kết quả là—

 

Hai đứa trẻ đều vui vẻ.

 

Còn Lục Đắc Thắng thì thành công trẹo cái eo già, liệt giường dậy nổi.

 

Cậu bé Giao T.ử là con trai của Lục Giải Phóng và Tất Anh. Nhờ t.h.u.ố.c bổ của Nguyễn Thất Thất điều chỉnh, họ kết hôn đến ba tháng, Tất Anh m.a.n.g t.h.a.i thành công, năm thứ hai sinh bé Lục Vệ Quốc, tên gọi ở nhà là Giao Tử.

 

Bởi vì khi Tất Anh sinh, cô ăn một chén sủi cảo, hai vợ chồng đều lười như , tên lớn thì để Lục Đắc Thắng đặt, còn tên gọi ở nhà thì là Giao Tử, tốn chút chất xám nào.

 

Mượn lời chúc lành của Lục Đắc Thắng, bé Giao T.ử tập hợp hảo các ưu điểm của bố . Cơ thể giống bố, sinh nặng tròn tám cân, khẩu vị cực kỳ . Sữa của Tất Anh đủ ăn, ba tháng bổ sung thêm sữa bột. Cho gì ăn nấy, ngay cả món mì luộc nước trắng muối dầu, nhóc vẫn ăn ngon lành.

 

Bây giờ hai tuổi, bé Giao T.ử từng cảm mạo nào, cơ thể khỏe như trâu, đầu óc còn thông minh. Đừng 1+1, ngay cả 5+5 cũng tính, thơ cổ do Ông ngoại Tất dạy, cũng thể vanh vách.

 

Hai vợ chồng già nhà họ Tất coi cháu ngoại như con ngươi trong mắt, từ khi sinh do họ chăm sóc. Sau khi cai sữa, Tất Anh dứt khoát giao hẳn cho bố . Cô và Lục Giải Phóng đều bận công việc, thời gian quản con.

 

Lục Đắc Thắng cũng cưng chiều cháu trai như thế. Năm ông về hưu, rảnh rỗi việc gì , bèn thương lượng với Ông ngoại Tất, phiên trông cháu. Tháng bé Giao T.ử ở nhà họ Lục, nó thích chơi với chị họ Nguyễn Bảo Bảo.

 

Nguyễn Thất Thất Lục Đắc Thắng. Ông giường than thở, liên tục than phiền già còn dùng , ngay cả cưỡi ngựa lớn cũng nổi.

 

“Con về đừng mắng Bảo Bảo, liên quan đến đứa trẻ , là do cái eo già của chịu thua kém.” Lục Đắc Thắng còn dặn dò luôn mãi, sợ cô cháu gái cưng mắng.

 

Nguyễn Thất Thất cứng họng, bật vì tức. Vốn dĩ còn cãi vài câu, nhưng nghĩ , ông già thực sự già , thôi bỏ , đừng để ông tức đến mức xảy chuyện gì .

 

Vừa về đến nhà, liền tìm Nguyễn Bảo Bảo tính sổ.

 

con nha đầu thối trốn , gọi nửa ngày cũng thấy .

 

đếm đến ba, một, hai…”

 

Nguyễn Thất Thất hạ tối hậu thư. Quả nhiên, đếm đến hai, một cô bé xinh xắn như tạc tượng chui từ gầm giường. Trên đầu buộc hai búi tóc nhỏ đáng yêu, là do Lục Dã buộc cho cô bé.

 

Kẹp tóc màu tím nhạt kèm còn đan thêm sợi tơ màu bạc, lấp lánh lấp lánh. Màu sắc kẹp tóc mỗi ngày đều do cô nha đầu tự chọn. Lục Dã mua cho cô bé đầy một ngăn kéo kẹp tóc, đổi kiểu dáng để buộc.

 

Nguyễn Thất Thất kéo một cái ghế xuống, hỏi bình tĩnh: “Con nặng mấy cân mấy lạng ? Lần con giẫm sập cả cái giường nhà Chú Cao, hôm nay cái eo của ông nội què, con lật tung cả tòa nhà lên ?”

 

“Cái giường nhà Chú Cao một con giẫm sập, còn chị Thiên Thiên nữa.” Cô bé Nguyễn Bảo Bảo tranh luận, nó cùng lắm chỉ chịu một nửa trách nhiệm thôi.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

“Chị Thiên Thiên của con giẫm bao nhiêu năm giường cũng sập, con giẫm một cái là sập ngay. Chuyện con bắt ông nội cưỡi ngựa lớn , tuy ông nội tự đ.á.n.h giá cao bản , nhưng con cũng chút tự , cưỡi nữa, ?”

 

Nguyễn Thất Thất trách mắng nó nữa. Chuyện cả hai ông cháu đều vấn đề.

 

“Con , , khi nào chúng chơi chỗ Dì Đào ạ?”

 

Nguyễn Bảo Bảo gật đầu nghiêm túc, về con sẽ cưỡi ông nội nữa, con cưỡi bố.

 

Con bé còn chơi chỗ dì Đào, đồ ăn ngon bà Cán , con bé lâu lắm ăn, dì Đào còn dẫn con bé chơi bên ngoài nữa, kích thích lắm luôn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-473-con-gai-nha-ho-nguyen-gan-to-bang-troi.html.]

“Đợi Anh con nghỉ hè .”

 

Bây giờ là tháng sáu, tháng là nghỉ hè , cô chuẩn Hương Cảng nghỉ hè, tiện thể xem Hạ Đào đẻ , kết hôn ba năm mà bụng vẫn động tĩnh, bác sĩ cơ thể cô thương quá nặng, cần từ từ điều dưỡng.

 

“Mẹ ơi, con thể lên núi chơi ạ?”

 

Nguyễn Bảo Bảo hỏi.

 

“Đi thôi, đừng mang côn trùng về đấy.”

 

“Con ạ!”

 

Nguyễn Bảo Bảo kêu một tiếng hoan hô, đôi chân ngắn mũm mĩm chạy nhanh như chớp, vụt xuống lầu.

 

“Đi lên núi chơi thôi!”

 

Nguyễn Bảo Bảo kêu một tiếng, lập tức nhất hô bá ứng, mấy đứa trẻ ở khu nhà tập thể đều chạy theo, tuy con bé nhỏ tuổi nhất, nhưng bọn trẻ lấy con bé dẫn đầu.

 

Nghe tiếng động ồn ào bên ngoài, Nguyễn Thất Thất thấy đau đầu, vốn cô nghĩ Thổ Đậu Tể Tể nhà gan to bằng trời, giờ xem , Thổ Đậu nhà cô quá đỗi điềm tĩnh, nha đầu Nguyễn Bảo Bảo mới là đứa thật sự gan ch.ó bao trời.

 

Lúc còn , nha đầu nhỏ cũng từ bắt một con rết, nắm trong tay chơi đùa, Lục Dã phát hiện , trái tim cha già sợ tới mức tan nát, kiểm tra xong mới thở phào nhẹ nhõm, con rết cắn.

 

Đợi Nguyễn Bảo Bảo , côn trùng con bé mang về nhà càng nhiều hơn, cóc, rết, nhện, bọ cạp, thằn lằn, rết nhiều chân, vân vân, đủ loại tiểu đáng yêu núi, tất cả đều biến thành thú cưng của con bé.

 

Mấy thứ đồ vật nọ Nguyễn Thất Thất đương nhiên sợ, nhưng nếu phát hiện một đống côn trùng dày đặc trong chăn, ai tâm trạng .

 

Nguyễn Bảo Bảo còn đó là bất ngờ chuẩn cho già, bởi vì con bé cảm thấy mấy con côn trùng siêu đáng yêu, cho nên chuẩn một bất ngờ lớn cho nương yêu quý của .

 

Chính là nhét một đống côn trùng đủ màu sắc trong chăn, đó đợi Nguyễn Thất Thất ngủ buổi tối, vén chăn lên, tức tới mức lập tức thưởng cho nha đầu một trận măng xào thịt.

 

Lục Dã ở bên cạnh xót xa c.h.ế.t, còn đây là một mảnh hiếu tâm của con, thể động thủ chứ?

 

Nguyễn Thất Thất lười tranh cãi với , mấy ngày, lúc Lục Dã ăn canh, ăn một con rết siêu béo, dùng thìa vớt lên, chà chà, mười mấy con rết, con nào con nấy siêu béo.

 

“Bố ơi, dì Đào rết ăn ngon.”

 

Nguyễn Bảo Bảo đặc biệt vui vẻ mời công.

 

nha đầu nhỏ , Hạ Đào chỉ là xem từ trong sách, Hồng Thất Công thích ăn rết, trong sách miêu tả đặc biệt hấp dẫn, thèm c.h.ế.t , vài đều nếm thử, nhưng đều Cán Đức Phát kịp thời ngăn .

 

Ăn rết là một trong những điều hối tiếc lớn của Hạ Đào, cô cho Nguyễn Bảo Bảo, nha đầu nhỏ liền nhớ kỹ, đó hiếu kính cho cha già yêu của .

 

“Dì Đào con còn những món ngon nào nữa?”

 

Lục Dã c.ắ.n răng hỏi.

 

“Giòi giòi, ruồi, muỗi, bọ cạp, gián…”

 

Nha đầu nhỏ so ngón tay mũm mĩm, nhất nhất đếm, con bé còn nhịn một chuyện: “Lần con còn bỏ thêm giòi giòi, bố đều ăn hết , ngon ạ?”

 

Thịt nhà thím Thúy Hoa mọc giòi giòi , con bé bắt mấy con, ném canh nấu, bố ăn hết sạch, còn canh hôm đó đặc biệt tươi ngon.

 

Mặt Lục Dã còn đen hơn cả than, lồng n.g.ự.c từng đợt buồn nôn, ăn rết còn tính, ăn giòi giòi…

 

Anh ngay cái mụ điên Hạ Đào đó ý , còn dụ dỗ con gái lén lút hạ độc!

 

Đáng giận!

 

--------------------

 

 

Loading...