Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 428: Hạ Đào hộ tống Bạch Phong Thu, đầu bị va đập hai lần

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:54:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hạ Đào lên tàu , vé giường là Bùi Viễn đặt cho, hai chuyên gia văn vật khác cũng ở cùng phòng.

 

Hành khách lượt lên đây, cô nhất nhất quan sát một chút, cũng phát hiện khả nghi, liền an tâm chờ chuyên gia văn vật.

 

“Bà, bà cẩn thận chút.”

 

Bạch Phong Thu đỡ Tạ Đào Chi lên tàu, vốn dĩ một công tác, nhưng cái sửa chữa là đồ sứ men xanh hoa văn đời Nguyên cực kỳ quý hiếm, trong lòng chút chắc chắn, Tạ Đào Chi , liền chủ động đề xuất cùng .

 

Trong lòng tự trách, nếu như thể học tinh hơn chút, bà cũng cần mệt nhọc vì xe cộ.

 

Lãnh đạo với , dọc đường cao thủ công phu lợi hại hộ tống bọn họ Hương Cảng, bảo đường theo sự sắp xếp của cao thủ đó.

 

Bạch Phong Thu hiếu kỳ, cũng cao thủ là nam nữ, cảm thấy đồng chí nam khả năng lớn hơn một chút, dù luyện võ vất vả, đối với đồng chí nữ mà càng vất vả hơn.

 

Làng cũng thượng võ, nhưng đàn ông luyện nhiều, phụ nữ luyện ít hơn, hồi nhỏ cũng luyện qua, đối phó ba năm đàn ông cường tráng thành vấn đề.

 

“Là phòng !”

 

Bạch Phong Thu tìm thấy căn phòng, và chạm mặt Hạ Đào đang chuẩn lấy nước sôi.

 

“Đồng chí Hạ?”

 

“Là ?”

 

Hai đồng thanh, biểu cảm khác .

 

Bạch Phong Thu thì kinh hỉ, Hạ Đào thì nghiến răng nghiến lợi, nó chứ, gặp tên nữa ?

 

“Cô Hạ cũng ngoài ?” Tạ Đào Chi tủm tỉm đ.á.n.h giá giữa cháu trai và Hạ Đào, ánh mắt hứng thú.

 

“Các ở phòng ?”

 

Hạ Đào thấy vé tàu tay Bạch Phong Thu, trong lòng rõ, thầm mắng xui xẻo.

 

Sớm chuyên gia văn vật là Bạch Phong Thu, nhận cái nhiệm vụ rách nát .

 

, đồng chí Hạ cô sẽ là cao thủ bảo vệ chúng chứ?”

 

Bạch Phong Thu cũng lấy tinh thần, đặc biệt chấn kinh.

 

Đồng chí Hạ tay nhỏ chân nhỏ, thế nào cũng giống cao thủ công phu chút nào.

 

“Chính là , đường các đều sắp xếp!”

 

Hạ Đào đắc ý hừ một tiếng, ôn hòa với Tạ Đào Chi: “Có gì cần cứ với .”

 

“Cô Hạ cô thật lợi hại, thật đấy!”

 

Tạ Đào Chi tiếc lời khen ngợi, ánh mắt đặc biệt tán thưởng, còn chút hâm mộ.

 

Nếu như bà cũng luyện võ từ nhỏ, lẽ năm đó bà thể phản kháng bọn quỷ nhỏ , đến mức nhà tan cửa nát.

 

luyện từ nhỏ, các cứ yên tâm nghỉ ngơi , xe an , ăn cơm gọi các !”

 

Hạ Đào đặc biệt dễ chịu, bất quá mặt vẫn lạnh lùng, vẻ mặt tươi , nhất là khi đối mặt với Bạch Phong Thu, còn lạnh hơn khối băng.

 

Đi Dương Thành vài ngày đường, Hạ Đào và Tạ Đào Chi quen thuộc ít, nhưng đối với Bạch Phong Thu vẫn như cũ sắc mặt .

 

Bạch Phong Thu cũng đắc tội cô chỗ nào, cũng dám chủ động bắt chuyện, dọc đường cẩn thận từng li từng tí.

 

Ở Dương Thành nghỉ ngơi một ngày, nửa đêm bọn họ thuyền, cũng thuận lợi đến Hương Cảng, Hạ Đào dùng điện thoại công cộng, gọi điện thoại cho bên , đến lúc đó đến đón.

 

dẫn các ăn cái gì.”

 

Người tiếp ứng giữa trưa mới đến, Hạ Đào chút nhớ tay nghề của Cán, liền dẫn hai bà cháu Quán Cán Ký ăn cơm.

 

Hai bà cháu đều là đầu tiên đến Hương Cảng, thấy xe cộ qua đường, còn đường mặc tây trang hoặc sườn xám, váy áo kiểu Tây, bọn họ đến hoa cả mắt.

 

“Khó trách đều bên vàng để nhặt, nơi cũng quá phồn hoa .”

 

Tạ Đào Chi thập phần cảm khái, thành phố Đàm Châu so với bên , cảm giác lạc hậu hai mươi năm, hơn nữa phụ nữ bên đều ăn mặc , giống phụ nữ thành phố Đàm Châu, đều mặc đồ xám xịt.

 

“Bên quá nhỏ, nhiều sống trong chuồng bồ câu, kỳ thực sống cũng .”

 

Hạ Đào đối với Hương Cảng quá nhiều lưu luyến, trừ tay nghề của Cán.

 

“Đồng chí Hạ, cô thường xuyên đến bên ?”

 

Bạch Phong Thu nhịn hỏi, hình như quen thuộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-428-ha-dao-ho-tong-bach-phong-thu-dau-bi-va-dap-hai-lan.html.]

 

“Đến vài , cẩn thận quả bóng!”

 

Bên đường mấy bé đang đá bóng, dùng sức mạnh, quả bóng bay thẳng về phía Bạch Phong Thu, Hạ Đào nhắc một tiếng.

 

ở bên trái Bạch Phong Thu, bóng bay từ bên tới, Bạch Phong Thu chỉ cần tránh , cô thể đỡ bóng.

 

Hạ Đào vẫn tự tin khả năng bắt bóng, dựa thủ của cô, một quả bóng đá nhỏ xíu thôi mà, dễ như trở bàn tay.

 

dự đoán sai phản ứng của Bạch Phong Thu.

 

Bạch Phong Thu khi nhắc nhở, cũng thấy quả bóng bay tới, mấy bé đá bóng dùng sức lớn, tốc độ của quả bóng cũng chậm, thoáng cái bay đến mặt , nghĩ ngợi gì liền đưa tay đỡ, tránh cho quả bóng đụng Hạ Đào bên cạnh.

 

cũng đ.á.n.h giá quá cao độ chính xác của , quả bóng thì đỡ , nhưng chỉ sượt qua một chút, hề chậm tốc độ của bóng, ngược còn đổi hướng bay của bóng.

 

Kỳ thực Hạ Đào sớm chuẩn tư thế đón bóng , chỉ cần bóng bay tới, cô nhất định thể đỡ .

 

hướng bóng đổi, cô còn kịp phản ứng, quả bóng vượt qua tay cô, lao nhanh như gió giật đ.â.m thẳng mặt cô.

 

“Bốp”

 

Cả Hạ Đào đ.â.m choáng váng, cô lớn đến chừng , đây vẫn là đầu tiên bóng đập mặt.

 

Mẹ nó chứ, mũi đập lõm luôn !

 

Quả bóng rơi xuống đất, nảy vài cái, mấy bé chạy tới, liên tục xin họ.

 

“Đá bóng cẩn thận một chút!”

 

Bạch Phong Thu cũng tiện trách cứ, dù thì bọn trẻ cũng cố ý, nhưng tình trạng của Hạ Đào, hình như đập nghiêm trọng.

 

“Tiểu Hạ, cô ?”

 

Tạ Đào Chi lo lắng hỏi.

 

“Không !”

 

Hạ Đào bỏ tay , hai dòng m.á.u chảy từ mũi đập mắt.

 

bình tĩnh lấy khăn tay lau máu, vẫy tay với mấy bé sắp , “Cút!”

 

Mấy bé như đại xá, nhanh chóng chạy mất, cũng dám đá bóng nữa, mạnh ai nấy về nhà.

 

“Có cần bệnh viện lấy chút t.h.u.ố.c ?” Bạch Phong Thu lo lắng, xem đập nghiêm trọng.

 

“Không cần, tránh xa một chút là .”

 

Hạ Đào c.ắ.n răng, hiệu bảo tránh xa , quả nhiên cứ gặp cái đàn ông chuyện , bình an vô sự vài ngày, ngày đầu tiên đến Hương Cảng thấy m.á.u .

 

Bạch Phong Thu sờ sờ mũi, ngượng ngùng dời vài bước, quả thật là của , nếu độ chính xác hơn một chút, đụng trúng đồng chí Hạ .

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Đợi khi m.á.u mũi ngừng chảy, Hạ Đào dẫn họ đến Quán Cán Ký.

 

Bố Cán và Mẹ Cán hình như đang cãi , cãi còn dữ dội.

 

“Đều lớn tuổi , còn suốt ngày ghen cái gì, bát canh đó là cho Mại Ngư Liên uống, hàng xóm mấy chục năm , uống chút canh thì ? Anh ý kiến thì thẳng , đừng lưng thầm, lão nương thấy phiền!”

 

Mẹ Cán nắm chặt cái muỗng canh trong tay, mắng một câu, liền dùng sức quăng một cái, Bố Cán ở bên cạnh cúi đầu, một tiếng cũng dám hó hé.

 

Khách ăn cơm vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn trêu ghẹo vài câu, hiển nhiên là sớm quen .

 

Hạ Đào ở phía , Bạch Phong Thu dìu Tạ Đào Chi theo ở phía , họ xuất hiện ở cửa Quán , Mẹ Cán thấy.

 

“A Đào con đến , lâu lắm con đến ăn cơm, nhớ c.h.ế.t !”

 

Mẹ Cán vô cùng kích động, dùng sức quăng cái muỗng canh, đó, cái muỗng canh dùng mấy chục năm , bay ngoài, trong tay Mẹ Cán chỉ còn một cái cán gỗ.

 

Cái muỗng canh sáng long lanh tốc độ nhanh, vèo một cái bay đến mặt Hạ Đào, cơ thể cô theo bản năng nghiêng sang bên cạnh một chút, nhưng cô nhanh chóng phản ứng , phía khách hàng của cô, thể xảy chuyện.

 

kịp thời xoay , bắt lấy cái muỗng canh.

 

phản ứng của Bạch Phong Thu cũng khá nhanh, giơ chiếc công văn trong tay lên đỡ một cái, thể khí lực của Mẹ Cán đủ lớn, như mà cái muỗng canh vẫn rơi, bay về phía Hạ Đào.

 

Sau đó liền hoa lệ đ.â.m thẳng trán Hạ Đào, tạo nên một cú va chạm đầy kịch tính.

 

【Hoàn thành canh ba, chúc ngủ ngon】

 

--------------------

 

 

Loading...