Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 412: Thổ Đậu Tể Tể sốt ruột muốn nói chuyện

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:53:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Nếu trong sạch với họ, thì cứ để thấy mặt trời ngày mai. Kiều Kiều, em luôn mà, thấy ghê tởm những phụ nữ khác, chạm một cái là nôn, chỉ em thì . thật sự vì công việc, mới miễn cưỡng bản chu với những phụ nữ đó. Mỗi ngày về nhà đều ghê tởm c.h.ế.t, cơm cũng ăn vô.”

 

Mạc Kính Tùng tủi sụt sùi kể khổ, mấy lời cũng tính là lừa , mùi nước hoa mấy bà cô già đó, quả thật khá ghê tởm .

 

“Lãnh đạo của bắt công việc chứ, nữa ?”

 

Hùng Kiều Kiều giọng điệu xót xa, cũng sinh bất mãn với lãnh đạo của chồng, thể phái khác ?

 

“Vì quốc gia, chịu chút ủy khuất cũng chẳng . Hơn nữa, công việc thành xuất sắc, thăng tiến cũng nhanh hơn một chút. Chỉ cần nghĩ đến thể chống đỡ một mảnh trời cho em và con, thì dù khổ đến mấy cũng là ngọt ngào.”

 

Mạc Kính Tùng năng thâm tình tha thiết, khiến hai đang lén góc tường bên ngoài nổi hết cả da gà.

 

Nguyễn Thất Thất và Lục Dã đồng loạt xoa xoa cánh tay, sắp cái sự sến sẩm cho c.h.ế.t nghẹn .

 

Hùng Kiều Kiều trong nhà cảm động đến mức nước mắt lưng tròng, cô xót xa xoa xoa m.ô.n.g chồng, trong lòng hối hận c.h.ế.t .

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

“Em xin , em quá xúc động , còn đau ?”

 

“Đau một chút, cũng tại , đáng lẽ nên chủ động rõ với em.”

 

“Tại em, em xứng với những điều dành cho em, em xin !”

 

“Trong lòng , em là hảo tì vết, bất kỳ khuyết điểm nào. Lần nếu tức giận nữa, em thể xuống tay nhẹ một chút ?”

 

Mạc Kính Tùng tủi đưa yêu cầu, m.ô.n.g đ.á.n.h sưng , ngày mai đây?

 

“Em , em bôi t.h.u.ố.c cho .”

 

Hùng Kiều Kiều chọc , nín mỉm , chủ động bôi t.h.u.ố.c cho .

 

Hai trong nhà hòa thuận trở , tình cảm còn hơn , càng thêm quấn quýt rời.

 

Hai ngoài nhà , trong mắt tràn ngập chữ "Vãi chưởng" thật to.

 

Đã như , mà còn thể xoay ngược , Mạc hồ ly quả nhiên cái lưỡi khéo léo, Gia Cát Lượng tái thế, cũng chịu thua .

 

Cửa nhà hàng xóm bên cạnh mở , hai vội vàng dậy, giả vờ như chuyện gì xảy bỏ .

 

“Mạc hồ ly quá hổ , Hùng Kiều Kiều cũng thật sự ngu ngốc, tin những lời quỷ quái .”

 

Về đến nhà, Lục Dã bực bội than vãn, cảm thấy Hùng Kiều Kiều thật đáng giận vì chịu tiến bộ.

 

“Không , sáu tháng cuối năm Hương Cảng, ném Mạc hồ ly nhà Tiền Thái.”

 

Nguyễn Thất Thất an ủi , cũng là tự an ủi .

 

Hai họ gian đón con trai, Thổ Đậu Tể Tể ngủ đặc biệt ngon lành. Lục Dã bế con trai ngoài, Nguyễn Thất Thất đến khu đất trồng rau hái dâu tây. Trái cây trong gian to ngọt, đặc biệt ngon.

 

Hái nửa chậu dâu tây, Nguyễn Thất Thất hái hai quả đào mật, đột nhiên phát hiện thích hợp. Cô chỉ trồng năm gốc dâu tây, mỗi ngày đều thể hái một chậu, đủ cho cô và Lục Dã ăn. hôm nay chỉ hái nửa chậu, dâu tây lớn chậm .

 

Nguyễn Thất Thất kiểm tra những cây trồng khác, quả thật chậm ít. Chẳng lẽ gian cũng đình công ? Trong lúc nhất thời nghĩ rõ, cô cũng lười nghĩ, cầm một chậu dâu tây và hai quả đào mật ngoài.

 

“Thất Thất, Tể Tể vẫn tỉnh? Dĩ vãng giờ thằng bé uống một chai sữa .”

 

Lục Dã lo lắng, mới gọi vài tiếng, Thổ Đậu tỉnh, ngủ đặc biệt say. Trước đến giờ , Tể Tể tự tỉnh dậy, la hét đòi ăn sữa .

 

Nguyễn Thất Thất kiểm tra một chút, tiểu Tể Tể hô hấp sâu dài, sắc mặt hồng hào, giống vấn đề gì, liền : “Không tỉnh tức là đói bụng, .”

 

Hai ăn xong trái cây, cũng ngủ.

 

Ngày hôm , một nhà ba cơ hồ tỉnh dậy cùng một lúc, bởi vì Thổ Đậu Tiểu Bằng Hữu đói bụng, ở giường kêu la ầm ĩ, đ.á.n.h thức cả bố .

 

“Tể Tể đói !”

 

Lục Dã nhanh nhẹn nhảy xuống giường, tiên bế Tể Tể tè, đó pha sữa bột, động tác đặc biệt mau lẹ.

 

Tiểu Tể Tể như thể đói lắm , liên tiếp uống hết hai chai sữa, lúc mới tâm mãn ý túc, tự giường chơi chân, cần lớn quản.

 

Lục Dã nhà ăn lấy hai phần bữa sáng, ăn xong thì , phần của Nguyễn Thất Thất đặt trong gian, đợi cô dậy là thể ăn.

 

“Mẹ…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-412-tho-dau-te-te-sot-ruot-muon-noi-chuyen.html.]

 

Cục cưng nhỏ chơi chán chân , uốn éo bò đến bên cạnh Nguyễn Thất Thất, cái móng vuốt nhỏ mập mạp nhẹ nhàng vỗ lên mặt cô, còn dùng cái miệng ướt át hôn cô, l.i.ế.m đến mức mặt cô là nước miếng.

 

“Làm gì?”

 

Nguyễn Thất Thất giả vờ ngủ nổi nữa, mặt là nước miếng, còn ngủ kiểu gì nữa?

 

“Mẹ…”

 

Cục cưng nhỏ chỉ gọi , nhưng rõ ràng là nó chuyện , nhưng , sốt ruột đến mức chỉ thể dùng móng vuốt vỗ.

 

“Đói ?”

 

Nguyễn Thất Thất dậy, ôm cục cưng lòng hỏi.

 

Cục cưng lắc đầu, sức cọ lòng cô, trông sốt ruột c.h.ế.t .

 

“Muốn tè ?”

 

Nguyễn Thất Thất vén tã , chim nhỏ dựng lên, chắc tè.

 

“A…”

 

Cục cưng nhỏ tức giận, sức nhảy nhót trong lòng cô.

 

Nguyễn Thất Thất cũng tức , khẽ chọc một cái lên khuôn mặt mũm mĩm của nó, sẳng giọng: “Con thì con gì? Mẹ con con sâu trong bụng con.”

 

Nhìn dáng vẻ cục cưng nhỏ tức giận đến mức tủi , Nguyễn Thất Thất chợt lóe lên một ý nghĩ, lẽ nào là—

 

“Có đến chỗ ?”

 

Cô ôm cục cưng nhỏ gian, quả nhiên, mắt cục cưng sáng lên, nhảy lên nhảy xuống trong lòng cô, rõ ràng là xuống chơi.

 

Nguyễn Thất Thất tìm một tấm thảm, trải mặt đất, đó đặt cục cưng nhỏ xuống, mặc kệ nó tự chơi.

 

Cô thì ở bên cạnh ăn bữa sáng, cục cưng nhỏ rõ ràng hứng thú với bánh bao nhân thịt, mắt chằm chằm cô ăn, Nguyễn Thất Thất bẻ một miếng nhỏ nhét miệng nó, cục cưng ăn ngon lành, ăn xong , há to miệng, chờ đút.

 

Hai con cô một miếng một miếng, ăn xong hết bữa sáng, bên ngoài gõ cửa, Nguyễn Thất Thất khỏi gian, để cục cưng nhỏ ở .

 

Không gian an , động vật cũng hiền lành, những con rắn béo ú lười biếng đến mức ngủ từ sáng đến tối, chỉ động đậy một chút khi ăn cơm, cho dù gà mổ, các ông rắn cũng sẽ động một tý nào.

 

Người đến là Hùng Kiều Kiều, xách theo một túi trái cây.

 

“Thất Thất, hỏi cô một chút chuyện.”

 

Hùng Kiều Kiều ngượng ngùng.

 

“Cứ hỏi , thì chắc chắn sẽ .”

 

Nguyễn Thất Thất cũng , đoán hỏi gì.

 

Quả nhiên, Hùng Kiều Kiều ấp úng hỏi: “Cô và Kính Tùng từng việc cùng , ở bên đó đặc biệt gần gũi với nữ đồng chí nào ?”

 

Mặc dù tối qua Mạc Kính Tùng dỗ dành , nhưng qua cả đêm, đầu óc cô trở một chút, càng nghĩ càng thấy đúng, nên mới qua hỏi.

 

Nguyễn Thất Thất đang định trả lời, cửa đẩy , vọt là Hạ Đào, vặn câu hỏi của Hùng Kiều Kiều, cô buột miệng : “Mấy bà già đó gọi Mạc Kính Tùng là bảo bối, gọi thiết lắm!”

 

Sắc mặt Hùng Kiều Kiều kịch biến, quan hệ gì mà thể khiến phụ nữ gọi đàn ông là bảo bối?

 

Mạc Kính Tùng tối qua quả nhiên là dùng lời ngon tiếng ngọt lừa cô !

 

Bây giờ cô hận c.h.ế.t bản , nào cũng lời ngon tiếng ngọt của trượng phu cảm động đến , đó hối hận, nhưng trở chắc chắn sẽ dỗ nữa, lời Mạc Kính Tùng một chữ cũng sẽ tin.

 

“Thất Thất, đây, tạm biệt!”

 

Hùng Kiều Kiều với vẻ mặt khó coi bỏ .

 

Hạ Đào cầm lấy trái cây bàn gặm, còn hỏi: “Người phụ nữ là vợ Mạc Kính Tùng ?”

 

--------------------

 

 

Loading...