Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 398: Chị em nhận nhau, đều là người khổ mệnh

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:53:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cô nhận lầm , cô, cũng Hồng Tỷ.”

 

Người phụ nữ nhận là Hồng Tỷ kinh hoảng xoay , chối bay biến. Cô chính là cô gái tên Nhị Thập Cửu trèo tường té xuống và Nguyễn Thất Thất cùng bọn họ cứu.

 

“Chị Hồng, em là A Hương đây mà, em cố ý qua đây tìm chị, chị gầy thế ? Có bệnh ?”

 

Cô gái vội lo lắng, Hồng Tỷ mắt cô u ám chút sức sống, còn vẻ tươi sáng hoạt bát như hồi ở quê nhà nữa?

 

Mắt Hồng Tỷ đỏ hoe, nhưng cô vẫn nhận. Hiện tại cô sống c.h.ế.t ma, còn mặt mũi đối diện với chị em ngày xưa.

 

Nguyễn Thất Thất nhận cô gái tên A Hương , chính là một trong mấy cô gái cùng thuyền với họ hôm đó.

 

“Cô còn nhớ ?” Nguyễn Thất Thất hỏi.

 

A Hương đầu , liếc mắt một cái nhận , vui vẻ : “Chị, đương nhiên em nhận chị , chị và chị Hồng quen ?”

 

, ngờ Hồng Tỷ mà cô là cô . Hiện tại cô thế nào ?”

 

Nguyễn Thất Thất nhắc đến chuyện cũ của Hồng Tỷ, chỉ đơn giản lướt qua, chuyển sang hỏi về những chuyện cô gái gặp trong mấy ngày nay.

 

Nụ mặt A Hương nhạt dần, giữa hàng lông mày tràn đầy nỗi buồn, điều cô vẫn gượng : “Khá , điều là dọn khỏi nhà chị họ A Trân , thuê một căn nhà, mỗi ngày bán bánh đường trắng, cũng tạm .”

 

“Những khác thì ?”

 

“A Trân gả cho trai của bác cả bên nhà chị họ cô , A Cúc cũng gả cho cùng làng. và A Mai, với cả A Ngọc dọn ngoài, nhưng về họ đều , bây giờ sống một .”

 

A Hương đơn giản, nhưng thể , năm cô gái chắc chắn xảy ít chuyện.

 

“Sao đến khách sạn tìm ?” Nguyễn Thất Thất hỏi.

 

Vừa A Hương sống , đó cô đưa địa chỉ khách sạn cho cô gái .

 

“Hiện tại vẫn tạm , phiền chị. Chị ăn bánh đường trắng , tự tay đó, sạch sẽ.”

 

A Hương vén tấm vải màn lên, để lộ những chiếc bánh đường trắng mềm dẻo, bên cạnh những miếng giấy cắt sẵn, dùng để gói bánh.

 

Nguyễn Thất Thất lấy một miếng ăn, hương vị quả thực tồi, cô khen ngợi: “Thủ nghệ của cô .”

 

“Bánh đường trắng mới ngon cơ, chỉ học một nửa bản lĩnh của thôi. Chị Hồng, chị cũng ăn , chị thích ăn bánh đường trắng nhất mà.”

 

A Hương nhiệt tình mời chị Hồng và những khác ăn, Hồng Tỷ cũng nữa thể giả vờ nữa, che mặt thút thít.

 

“Chị Hồng, bây giờ em qua đây , dù khổ dù khó đến mấy, cũng chúng cùng gánh vác, sợ !”

 

A Hương ôm lấy chị Hồng , sờ thấy lưng chị là xương, cô càng thương tâm hơn.

 

“Cô nên qua đây, cô tới cái gì chứ!”

 

Hồng Tỷ hết sức hối hận, cô nên vì thể diện mà trong thư gửi về quê nhà chỉ báo tin vui chứ báo tin buồn, hại em gái A Hương cũng qua đây. Trước , họ đều cho rằng Hương Cảng khắp nơi là vàng, chỉ cần chịu sức là thể kiếm tiền.

 

đến khi cô tới đây mới , nơi là một cái ma quỷ ăn thịt , cô tận mắt thấy bao chị em, cái ma quỷ nuốt sống lột da, chỉ còn một đống xương trắng.

 

“Em qua đây thì sẽ bọn họ bán cho kẻ đần độn để đổi lấy tiền sính lễ. Chị Hồng, dù cũng là chịu khổ, bằng tới bên chịu khổ, ít nhất em còn thể nắm giữ vận mệnh của .”

 

Ánh mắt A Hương kiên nghị, cô hối hận khi đến bên , tuy khổ, nhưng cuộc sống hy vọng. Mới bán bánh đường trắng một tháng, cô tích góp hai trăm tệ .

 

còn dự định tích góp thêm tiền, sẽ thuê một căn nhà lớn hơn, sắm một chiếc xe nhỏ, buổi tối bán đồ ăn đêm, chắc chắn thể kiếm nhiều hơn nữa. Biết còn thể mua một căn nhà nhỏ ở đây, an cư lạc nghiệp.

 

Hồng Tỷ thở dài, nước mắt chảy xuống, vận mệnh của chị em họ, vì đều khổ như ?

 

Xe buýt nhỏ của Cam Đức Phát tới, A Hương cũng theo. Giỏ bánh đường trắng Nguyễn Thất Thất mua, cô gái sống c.h.ế.t chịu lấy tiền, Nguyễn Thất Thất nhét tiền tay cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-398-chi-em-nhan-nhau-deu-la-nguoi-kho-menh.html.]

 

Cán Đức Phát trực tiếp dẫn họ đến công trường. Công trường đang việc khí thế ngất trời, đột nhiên một đám phụ nữ xinh tới, các công nhân đều ngây , một lúc lâu mới đùa cợt hỏi: “Anh Cán, thấy chúng quang côn quá nhiều, nên giới thiệu bạn gái cho chúng ?”

 

“Họ đến công việc lặt vặt. Nếu ai trong các dám càn với họ, đừng trách khách khí!”

 

Cán Đức Phát mặt đanh , nghiêm túc cảnh cáo, còn gọi tới giám công A Lương, dặn dò trông chừng những , tuyệt đối động thủ động cước với những phụ nữ , ngay cả lời thô tục cũng .

 

Hắn Nguyễn Thất Thất về những chuyện mà những phụ nữ trải qua, rằng bây giờ tâm tư của họ chắc chắn cực kỳ nhạy cảm, cho nên công trường, nhất định dành đủ sự tôn trọng cho họ, đồng thời giữ cách.

 

“Anh Cán, mời một đám tổ tông đến việc ?”

 

A Lương một câu đùa, ngay cả đùa cũng phép, tổ tông thì là gì?

 

“A Trân nhà lên bờ, khác đùa giỡn với cô , cảm thấy thế nào?” Cán Đức Phát hỏi.

 

A Lương ngây , thoáng qua những phụ nữ bên cạnh, lập tức hiểu , khẽ hỏi: “Họ cũng là...”

 

Cán Đức Phát gật đầu, “Giống A Trân, ép buộc!”

 

“Yên tâm giao cho , tuyệt đối ai dám càn!”

 

A Lương vỗ n.g.ự.c cam đoan.

 

Vợ là A Trân cha ruột bán hộp đêm, sống khổ chịu nổi. Khi đó là đàn em trông coi quán bar, đồng bệnh tương liên với A Trân, thường nửa đêm cùng ăn một chén đồ ăn đêm, thổ lộ hết những ấm ức chịu đựng hôm nay.

 

A Trân khách đánh, đại ca tát tai, đây là những trải nghiệm hàng ngày của họ, đó nửa đêm ăn một chén đồ ăn đêm nóng hổi, ôm một hồi, trong lòng sẽ dễ chịu hơn nhiều.

 

Sau , Cán Đức Phát dẫn ở công trường, thành lập Vinh Quang Bang, bèn chuộc cho A Trân, còn kết hôn sinh con. Người khác đều lấy gái phong trần, nhưng những đó , và A Trân là ấm của , chuyện cũ qua , sống về phía .

 

“Làm việc lặt vặt một ngày bảy mươi tệ, trả theo ngày, bao ăn ở.”

 

A Lương tới, về mức lương đãi ngộ, mắt Sử Hồng Muội và những khác sáng rực lên, mức lương cao hơn nhiều so với những gì họ tưởng tượng.

 

Ngay cả A Hương cũng thôi, cái còn kiếm tiền hơn cả việc cô bán bánh đường trắng.

 

“Anh cả, thể đến ? khỏe lắm, xem!”

 

A Hương tự tiến cử, còn vác một gánh gạch đỏ lên, chứng minh thể công việc .

 

A Lương chừng, về phía Cán Đức Phát, Cán Đức Phát về phía Nguyễn Thất Thất.

 

“Bên thiếu một việc, cô đến chỗ ?”

 

Nguyễn Thất Thất an bài khác cho A Hương, nhà mới khá lớn, cần tìm một dọn dẹp vệ sinh, hơn nữa về đất liền , cũng cần trông nhà mới.

 

bằng lòng.”

 

A Hương dùng sức gật đầu.

 

Nguyễn Thất Thất dẫn cô và chị Hồng về nhà mới, căn nhà quá lớn, cần hai mới đủ, chủ yếu là cô ấn tượng sâu sắc với chị Hồng , là một tính cách mạnh mẽ, khá hợp mắt cô .

 

“A Trân và A Cúc họ tự nguyện lấy chồng ?”

 

Trên đường, Nguyễn Thất Thất hỏi A Hương.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Thần sắc A Hương đổi, cô c.ắ.n chặt răng, khẽ lắc đầu, nhỏ: “A Trân chị họ lừa , cả chồng đó là một ngốc tử, hơn bốn mươi tuổi mà vẫn chảy nước miếng, chị họ cô bỏ t.h.u.ố.c của A Trân...”

 

【Canh ba xong , ngày mai tiếp tục, chúc ngủ ngon】

 

--------------------

 

 

Loading...