Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 396: Điều luật đầu tiên của nội quy trường học: Giúp trẻ em giành quyền giám hộ
Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:53:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian thoi đưa, Nguyễn Thất Thất và nhóm của cô đến Hương Cảng gần hai tháng, sắp sửa đón Giao thừa năm 73. Khắp các ngõ ngách lớn nhỏ trong thành phố, khí Tết đặc biệt đậm đà. Theo tập tục truyền thống của Hoa, bất kể giàu nghèo, đều đoàn viên đón năm mới.
Vốn dĩ cấp chỉ cho họ hai tháng, Tết về báo cáo công việc. vì họ thành vượt mức chỉ tiêu ngoại hối, ngoại hối hơn một ngàn vạn đô la Mỹ đó khiến cấp vô cùng hài lòng, liền ngầm cho phép họ ở Hương Cảng thêm một thời gian.
Vừa ba nhà Cừu Từ Chu vẫn giải quyết xong, nên Nguyễn Thất Thất quyết định năm nay ở Hương Cảng ăn Tết, thử xem phong tục năm mới bên thế nào.
Mùng hai tháng Hai là Giao thừa, còn hơn nửa tháng nữa mới đến Tết. Ba nhà Cừu Từ Chu gửi lời nhắn, đón một cái Tết đoàn viên cuối cùng với gia đình. Nguyễn Thất Thất đồng ý.
cũng sợ ba nhà giở trò quỷ, mặc kệ trốn đến chân trời góc bể, đều thể tìm thấy.
Trước đó vài ngày, Nguyễn Thất Thất mua một căn biệt thự lưng chừng núi. Chủ nhà là Mỹ, là quan chức cấp cao của chính phủ, đột nhiên từ chức rời khỏi Hương Cảng, thậm chí còn chào hỏi ai. Căn nhà để cô bồ nhí của bán.
Cô bồ nhí cầm tiền bán nhà, cùng tình nhân mới là trai tráng cao chạy xa bay.
Nguyễn Thất Thất khá hài lòng với căn nhà , cũng cần sửa chữa lớn, chỉ cần sửa sơ một chút là thể ở. Mấu chốt là giá rẻ, cô bồ nhí cần bán gấp, hét giá thấp hơn nhiều so với giá thị trường.
Sở dĩ những khác dám mua là vì sợ vị quan chức cấp cao Mỹ , giành nhà. Cho nên dù bán rẻ, cũng ai dám nhận, nếu thì cũng đến lượt Nguyễn Thất Thất.
Cô bảo Cán Đức Phát kêu vài thợ, sửa sang biệt thự một chút, giường và sofa, thuê dọn dẹp bộ căn nhà là thể dọn đến.
Nguyễn Thất Thất còn khuyên Hạ Đào cũng mua thêm vài bất động sản và cửa hàng, nhưng cô vui.
“Nhà mua to đến mấy thì ích gì, c.h.ế.t vẫn chỉ là một cái hộp nhỏ thôi.”
Hạ Đào thoáng, hôm nay rượu hôm nay say, tiền thì tiêu hết, tiền thì tìm giàu mà lấy, dù cô cũng sẽ thiếu tiền.
“Bây giờ cô còn sống, thể nào ở trong cái hộp nhỏ ?”
Nguyễn Thất Thất ôn tồn khuyên nhủ.
“Không chừng ngày nào đó c.h.ế.t .”
Hạ Đào nhún vai, cô sớm coi nhẹ chuyện sinh tử, tiếp tục biên soạn nội quy trường học của .
Nguyễn Thất Thất trợn trắng mắt, lười khuyên nữa, theo xem nội quy trường học của cô biên soạn .
Chữ của con điên , ít nhất là chữ Khải căn cơ mười mấy năm. Cô thấy điều luật đầu tiên—
“Nếu cha yêu thương, nhất thiết tôn kính hiếu thuận cha . Nếu cha yêu thương, xin hãy báo cho nhà trường!”
“Nói cho nhà trường gì?”
Nguyễn Thất Thất tò mò hỏi, cô thực sự bất ngờ khi Hạ Đào đưa điều điều luật đầu tiên của nội quy trường.
“ giúp chúng giành quyền giám hộ, tất cả đều do nhà trường quản lý!”
Hạ Đào đầy sát khí. Có những bậc cha căn bản xứng cha , cô sẽ để những gây nhân họa cho lũ trẻ.
Ngoan ngoãn giao quyền giám hộ, còn thể tha một mạng. Nếu chịu giao đây, thì đừng sống nữa.
“Cô như là khác, những đứa trẻ đó thể hề ơn cô, thậm chí còn oán hận cô!” Nguyễn Thất Thất khuyên nhủ.
Chuyện nhà là chuyện khó quản nhất. Hạ Đào như , thể sẽ ít mất nhiều, còn nhận về một đống lời oán trách. Cô sợ Hạ Đào thương tổn, chủ yếu là sợ con điên kích thích quá sâu, càng nổi điên hơn.
“Mặc kệ chúng hận , thấy sảng là !”
Hạ Đào hừ lạnh một tiếng. Cô nghĩ đến việc lũ trẻ đó cảm kích báo ơn, cô chỉ những chuyện khiến bản thấy sảng khoái thôi.
Nguyễn Thất Thất khuyên nữa, tiếp tục xem điều luật thứ hai—
“Trước mười tám tuổi ngủ chung giường. Nam nam, nam nữ, nữ nữ đều thể. Lần vi phạm thứ nhất, trường công khai đ.á.n.h hai mươi gậy. Lần thứ hai, trường công khai đ.á.n.h năm mươi gậy. Lần thứ ba, đuổi học!”
Nguyễn Thất Thất giật giật khóe miệng, tiếp tục xem điều luật thứ ba—
“Học sinh thể bấm khuyên tai, thể nhuộm tóc, thể trang điểm, nhưng cam đoan thành tích, nếu sẽ cạo trọc đầu mặt !”
Điều thứ tư——
“Không thể lãng phí thức ăn, nếu phát hiện vứt thức ăn bừa bãi, mặc kệ vứt ở , cũng đều nhặt lên ăn luôn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-396-dieu-luat-dau-tien-cua-noi-quy-truong-hoc-giup-tre-em-gianh-quyen-giam-ho.html.]
Nguyễn Thất Thất xem mấy cái điều luật, về cơ bản đều là quy định về phẩm tính của học sinh, như hiếu thảo với cha , giữ trong sạch, cần kiệm tiết kiệm, v.v. Mặc dù nội quy trường học do Hạ Đào định chút sát khí nặng nề, nhưng vẫn thiết thực.
“Chủ nhiệm Hạ, cô cứ từ từ mà biên soạn!”
Nguyễn Thất Thất vỗ nhẹ lên vai cô , .
Hạ Đào c.ắ.n đầu bút máy, tiếp tục vắt óc nghĩ nội quy trường học.
Điện thoại reo, gọi đến là Cán Đức Phát: “Nguyễn phu nhân, vệ sinh bên căn nhà mới của cô xong , đồ đạc cũng chuyển , bất cứ lúc nào cô cũng thể ở.”
“Cảm ơn!”
Nguyễn Thất Thất lời cảm ơn, việc trang trí và dọn dẹp căn nhà , tất cả đều do Cán Đức Phát giúp đỡ .
“Không khách khí, còn chuyện , doanh thu phòng vé của bộ phim mùa thứ hai bùng nổ, còn hơn cả mùa đầu tiên, bản quyền phát sóng ở nước ngoài cũng đều bán , cộng thêm tiền chia hoa hồng của bộ phim đầu tiên, cô tổng cộng chín mươi vạn, lát nữa mang qua cho cô nhé?”
“Được thôi, vất vả cho !”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
“Không vất vả.”
Cán Đức Phát đặc biệt chân thành, doanh thu phòng vé , bang Vinh Quang của họ cũng kiếm tiền lớn, giải quyết vấn đề căng thẳng tài chính trong bang, đặc biệt cảm kích Nguyễn phu nhân.
Một giờ , Cán Đức Phát đến, còn mang theo mấy chén sữa và hơn mười xâu cá viên, tất cả đều phết thật dày tương ớt, chỉ thôi thèm chảy nước miếng .
“Mẹ bảo mang đến, còn món giò heo hầm gừng nữa, đặc biệt hầm cho Nguyễn phu nhân và cô Hạ, bà phụ nữ ăn cái bổ.”
Cán Đức Phát mang ít đồ vật, từng cái đặt lên bàn.
Hạ Đào ngửi thấy mùi thơm, nhanh chóng vọt , khách khí cầm cá viên lên gặm.
Cô thích nhất là thức ăn do Cán , món nào cũng thích, sự khoáng đạt và hài hước của bố Cán cô cũng thích, thế cho nên cô còn chim khách chiếm tổ chim sẻ, đuổi Cán Đức Phát ngoài, ở nhà họ Cán luôn.
“Đây là chín mươi vạn.”
Lần Cán Đức Phát mang tiền mặt, mà là séc.
Nguyễn Thất Thất nhận lấy.
“Phía khán giả phản ứng mãnh liệt, thúc giục phần ba, nghĩ đợi Lưu Mặt Thẹo lành vết thương xong, để và Trần Mị Nhi cùng đóng, chắc chắn sẽ điểm bán hàng lớn.”
Cán Đức Phát ngượng ngùng ý tưởng của , phần một và phần hai đều là Trần Mị Nhi đóng vai nam chính, lo lắng khán giả sẽ mệt mỏi vì thẩm mỹ, nên thêm chút khẩu vị mới mẻ.
“Vết thương của Lưu Mặt Thẹo còn bao lâu nữa mới lành?” Nguyễn Thất Thất hỏi.
“Chắc nửa tháng nữa, Tết .”
“Không nóng nảy, tiên đặt cho một cái nghệ danh, Tết !”
Nguyễn Thất Thất giao việc đặt nghệ danh cho Cán Đức Phát, gã thiên phú đặt tên.
“Lưu Gia Kỳ thì ?”
Cán Đức Phát sớm chuẩn , nguyên danh của Lưu Mặt Thẹo là Lưu Gia Vượng, đổi một chữ, gọi là Lưu Gia Kỳ.
“Được, lấy tên .”
Nguyễn Thất Thất ý kiến, gọi là gì quan trọng, mấu chốt là diễn viên, Lưu Mặt Thẹo và Trần Hùng hai vị đại ca băng đảng ngày xưa, thoắt cái biến thành ngôi gợi cảm, tuyệt đối thể hấp dẫn ánh mắt khán giả.
“Trường học xây dựng thế nào ?”
Hạ Đào gặm giò heo, thúc giục tiến độ trường học.
“Đã san bằng , qua Tết cũng nghỉ ngơi, tăng ca thêm giờ để kịp tiến độ, lẽ mùa xuân thể thành, sáu tháng cuối năm là thể tuyển sinh .”
Cán Đức Phát báo cáo tiến độ, trong bang của vốn dĩ ít đàn em từng việc ở công trường, hơn nữa là xây trường học cho con cái của chính , những đàn em tự nguyện giám sát công trình, chất lượng và tiến độ căn bản cần lo lắng.
--------------------