Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 354: Thiên Sát Cô Tinh và Sao Chổi, Mối Lương Duyên Trời Ban
Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:52:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mắt đồng chí Tào sáng rực, sự chán nản tiêu tan sạch, đúng , thể tìm một cô vợ Sao Chổi mà, dù mạng cũng cứng, sợ khắc.
“ gọi điện cho ngay đây.”
Đồng chí Tào nôn nóng chịu nổi, chạy ngoài gọi điện thoại.
Bùi Viễn cũng nhấc cốc lên, chuẩn tan ca.
Nguyễn Thất Thất vươn vai một cái, cũng , khi ngang qua đồng chí Tào đang gọi điện, cô còn vỗ vai , nhỏ: “Thành công thì gói cho cái phong bì đỏ thật to nhé.”
Đồng chí Tào gật đầu lia lịa, chỉ cần thể động phòng hoa chúc năm 25 tuổi, tuyệt đối sẽ gói phong bì đỏ siêu lớn cho đồng chí Kiều Hoa.
“Mẹ, con chắc chắn sai , nhờ tìm Sao Chổi, càng sát càng , còn yêu cầu khác ư? Ngoại hình đoan chính, tính tình cũng quá tệ, chỉ hai điểm thôi.”
Bùi Viễn đến cửa, thấy lời , , nghiêm nghị : “Mê tín phong kiến nên!”
“Biết , con đang về cái chổi thật mà.”
Đồng chí Tào bực bội đẩy , chuyện đại sự cả đời của , đến lãnh đạo cũng nể mặt.
Bùi Viễn nghiến răng, dùng lực đá một cú m.ô.n.g nhóc , lúc mới thấy thoải mái, ngân nga: “Hồ đại tỷ, vợ của , cô ví là gì...”
Tiểu Tào bận tâm, vỗ vài cái lên mông, tiếp tục chuyện điện thoại với .
Nguyễn Thất Thất đạp xe về nhà, Lục Dã đón nhóc con về , nhóc con vẫn đang ngủ say.
“Vừa cho uống sữa bột, ị với tè xong, nhóc con thế?”
Lục Dã lo lắng hỏi.
“Bị mệt.”
Nguyễn Thất Thất kể cho chuyện xảy ban ngày, và cả phân tích của cô.
“Nhóc con nhà chúng ghê gớm ?”
Lục Dã mừng quýnh, ban đầu còn lo nhóc con ức hiếp, giờ thì lo nữa.
“Đương nhiên , xem là ai đẻ !”
Nguyễn Thất Thất kiêu ngạo ngẩng cằm, con cô đẻ đấy, thể ghê gớm chứ?
“Thất Thất em gì cũng đầu, đẻ con cũng .”
Lời khen ngợi của Lục Dã bao giờ trì hoãn, giá trị cảm xúc cho đủ đầy.
Tiểu nhóc con ngủ một mạch ba ngày ba đêm, ba ngày mới tỉnh, mà tinh thần uể oải, còn hoạt bát như , Nguyễn Thất Thất khá xót, nhóc con đầy ba tháng, đối phó với bốn lớn, chắc chắn là mệt lả .
“Sau đừng ngốc nghếch như , đến lúc liều mạng thì đừng dốc hết sức, giữ đường lui cho , kiếp con c.h.ế.t vì ngu hả?”
Nguyễn Thất Thất cho con bú, giáo huấn nhóc con nhà .
“À...”
Tiểu nhóc con đạp đạp bàn chân nhỏ, biểu thị phản đối.
“Không c.h.ế.t vì ngu, chẳng lẽ là c.h.ế.t vì đần ?”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Nguyễn Thất Thất cố nhịn trêu, tiểu nhóc con sốt ruột, dám c.ắ.n một miếng, tuy mọc răng, nhưng c.ắ.n vẫn đau lắm.
“Mông ngứa hả? Mặc kệ kiếp con gì, bây giờ con là con của , trong nhà trời đất lớn, cũng lớn bằng bố con, dám c.ắ.n bậy nữa đ.á.n.h nát m.ô.n.g con!”
Nguyễn Thất Thất đau đến mức hít sâu, chút do dự vỗ một cái m.ô.n.g tiểu nhóc con.
Rất nhanh, cái m.ô.n.g béo mũm mĩm xuất hiện vết bàn tay, tiểu nhóc con tủi bĩu môi, nước mắt rưng rưng trong mắt, Nguyễn Thất Thất cố nhịn lòng mềm yếu, nghiêm khắc nó.
Lần mà trị thằng nhóc , chắc chắn nó còn c.ắ.n nữa, cho thằng nhóc , ai là chủ trong cái nhà !
“Thất Thất, nhóc con thế?”
Lục Dã đeo tạp dề , đang giặt tã ngoài sân, thấy tiếng vỗ nên xem.
“Nó c.ắ.n !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-354-thien-sat-co-tinh-va-sao-choi-moi-luong-duyen-troi-ban.html.]
Nguyễn Thất Thất chỉ tiểu nhóc con mách tội.
“Bốp”
Lại một tiếng vỗ giòn tan, hai bên m.ô.n.g vặn mỗi bên một vết bàn tay, tiểu nhóc con thể tin bố nó, nước mắt trong mắt càng lúc càng nhiều, tủi c.h.ế.t.
“Không c.ắ.n , nếu đ.á.n.h cho m.ô.n.g nở hoa!”
Lục Dã nghiêm mặt giáo huấn, dám thẳng nhóc con, sợ mềm lòng.
Dưới sự giáo d.ụ.c bằng bàn tay của hai vợ chồng, tiểu nhóc con ngoan ngoãn , ngoan ngoãn b.ú sữa.
Nhiệm vụ Hương Cảng xảy chút trục trặc, phân cục nào cũng giành, dù đây là nhiệm vụ thể lộ diện cấp , ai cũng .
Vì , cấp vẫn đang do dự quyết định.
“Anh với cấp , chúng chỉ giải quyết kẻ phản bội, mà còn thể tạo ngoại tệ.”
Nguyễn Thất Thất tung chiêu sát thủ.
Quả nhiên, thể tạo ngoại tệ, cấp chút do dự giao nhiệm vụ cho họ.
Trước khi Hương Cảng, Nguyễn Thất Thất đến trường một chuyến, thông báo cho Hạ Đào, xin nghỉ phép.
Xin nghỉ thuận lợi, chỉ cần một tiếng là , Nguyễn Thất Thất xin giấy phép ở ban giám hiệu, đến ký túc xá tìm Hạ Đào, giờ là giờ nghỉ trưa, trong ký túc xá cơ bản đều đang nghỉ trưa.
hôm nay trong ký túc xá đều đang , xem là đang an ủi Từ Nhị Phượng.
“May mà hộ khẩu của chuyển , bố gì nữa cũng ảnh hưởng đến .” Lý Ngọc Cầm an ủi.
“ chỉ tức chịu , từ nhỏ hành hạ , bây giờ học đại học , họ vẫn chịu buông tha , trong mắt họ, chỉ là một món hàng, chẳng qua bán rẻ, giờ bán đắt hơn một chút.”
Từ Nhị Phượng , tết năm ngoái về nhà, bố đối xử với cô nhiệt tình, đổi sự lạnh nhạt thường ngày, cô còn tưởng bố cuối cùng cũng phát hiện điểm của cô, cải thiện quan hệ với cô.
Ha... cô vẫn quá ngây thơ , bố vốn bao giờ coi cô là con , thể đột nhiên lên , chẳng qua là vì bán cô thêm một nữa thôi.
Nguyễn Thất Thất xuống lắng yên lặng, qua chắp vá, cô cũng hiểu sơ sơ.
Bố Từ Nhị Phượng lén lút đính hôn cho cô ở quê, còn trao đổi bát tự , chỉ chờ Từ Nhị Phượng nghiệp là thành , những chuyện đều giấu kín Từ Nhị Phượng, nếu đàn ông lén đính hôn đột nhiên gặp chuyện, cô đến giờ vẫn lừa trong bóng tối.
“Người đàn ông đó c.h.ế.t ?”
Nguyễn Thất Thất tò mò hỏi.
“Bị rắn cắn, giờ rắn đều ngủ đông , rắn năm bước cắn, còn ở núi, đợi đến khi phát hiện thì nọc rắn lan khắp , mạng thì cứu , nhưng thành mù, bây giờ nhà họ tìm đến nhà gây rối, đòi trả lễ hỏi, còn đòi bồi thường tiền t.h.u.ố.c men và tiền bồi dưỡng, bố giải quyết , nên mới gọi điện cho .”
Giọng Từ Nhị Phượng đầy vẻ mỉa mai, lúc bán cô thì im thin thít, đến khi cần dọn bãi chiến trường tìm đến cô.
“Trả tiền lễ hỏi là yêu cầu chính đáng, nhưng dựa mà đòi bồi thường tiền t.h.u.ố.c men và tiền bồi dưỡng? Hắn rắn cắn, liên quan gì đến nhà .” Hà Ái Hồng thắc mắc hỏi.
“Họ là Sao Chổi, khắc c.h.ế.t con trai họ.”
Từ Nhị Phượng vẻ mặt tự giễu.
“Họ đang mê tín phong kiến, báo cáo lên Hội cắt đuôi địa phương của các , xem họ còn dám ngang ngược nữa !” Hà Ái Hồng tức giận .
Mắt Nguyễn Thất Thất chợt sáng lên, chăm chú đ.á.n.h giá Từ Nhị Phượng.
Lúc mới nhập học cô gái đen gầy, bây giờ trắng trẻo sạch sẽ, còn cao thêm một chút, mắt to mày đậm, khá xinh , là sinh viên Công Nông Binh, hợp với đồng chí Tào Thiên Sát Cô Tinh !
“Cậu về quê một chuyến, cắt đứt quan hệ với bố , lý do là họ bao biện hôn nhân, đừng về quê nữa, tìm một đối tượng ở thành phố mà sống .” Nguyễn Thất Thất híp mắt .
“Người như mà tìm đối tượng là hại , thôi bỏ , sống một cũng .”
Từ Nhị Phượng khổ một tiếng, cô cũng định cắt đứt quan hệ, bố coi cô là , cô cũng cưỡng cầu tình , cắt sớm cho yên .
Còn về hôn nhân, cô còn hy vọng gì nữa.
“Yên tâm , sợi chỉ hồng của Nguyệt Lão ném , giới thiệu cho một đối tượng, mệnh còn cứng hơn cả .”
Nguyễn Thất Thất kể về tình hình của đồng chí Tào, trong ký túc xá đều tặc lưỡi hiếu kỳ, ngay cả Hà Ái Hồng, chiến sĩ chủ nghĩa duy vật kiên định , cũng cảm thán: “Người đàn ông với quả nhiên là mối lương duyên trời ban!”