Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 321: Chị em nhận nhau
Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:50:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vì cô gả đến thôn Bạch Lý?” Nguyễn Thất Thất tò mò hỏi.
“Là sắp xếp. Mẹ trọng thương, bà tự thời gian còn nhiều, yên tâm để ở thành phố Đàm Châu. Thôn Bạch Lý là nơi tinh chọn kỹ lưỡng, vùng đất hoang hẻo lánh, sâu trong núi lớn, bọn tiểu quỷ t.ử tìm đến đó. Mẹ qua đời khi xuất giá.”
Tạ Đào Chi lộ vẻ đau thương. Hồi nhỏ, cô vẫn luôn thiết với , cảm thấy quá nghiêm khắc, ôn nhu dễ như Bác gái và Thím. khi xảy chuyện, cô mới hiểu kiên cường đến mức nào, cố gắng chống đỡ thể trọng thương, vẫn thể sắp xếp thỏa hết thảy. Nếu đổi là phụ nữ bình thường, chắc chắn .
Hơn nữa, yêu cô. Lúc lâm chung, lo lắng nhất chính là cô, còn dặn cô sống , đừng nghĩ đến chuyện báo thù.
“Mẹ cô vĩ đại!”
Nguyễn Thất Thất từ đáy lòng tán thưởng.
“ , bằng một phần mười .” Tạ Đào Chi gật đầu.
Nếu cô một phần mười thủ đoạn và tâm tính của , thì sống những ngày tháng tồi tệ như thế .
“Cô cũng giỏi giang, chỉ là thế sự khó lường.”
Nguyễn Thất Thất an ủi cô . Việc Tạ Đào Chi thể nuôi dạy Bạch Phong Thu như chứng tỏ cô là một phụ nữ thông minh và kiên cường.
Hơn nữa, bây giờ thể chắc chắn một trăm phần trăm rằng em họ của Tạ Đào Chi chính là Mạc Thu Phong. Thế giới quả nhiên nhỏ.
“Hai cứ yên tâm ở trong nhà khách, trong vòng ba ngày sẽ trả lời cho hai .”
Nguyễn Thất Thất dậy cáo từ, còn gọi Bạch Phong Thu ngoài, kín đáo đưa cho một nắm tiền và phiếu, “Cầm lấy, cái cho bà , ba ngày đừng về nhà, dẫn già ngoài dạo chơi một chút, chờ tin của .”
“Cháu mang tiền theo, hai trăm tệ cô cho vẫn dùng hết.” Bạch Phong Thu nhận tiền , trả nổi.
“Không cho cháu, là cho bà , dẫn bà ăn ngon, đừng tiết kiệm!”
Giọng điệu Nguyễn Thất Thất nghiêm túc, Bạch Phong Thu dám từ chối nữa, bèn nhận lấy.
Sau khi về đến đại viện, Nguyễn Thất Thất lập tức tìm Mạc Thu Phong. Giờ vẫn tan ca, cô đến văn phòng.
Mạc Thu Phong đang phê duyệt văn kiện. Nguyễn Thất Thất gõ cửa , kêu lên: “Chú Mạc!”
“Ngồi , vui vẻ thế là chuyện vui gì ?” Mạc Thu Phong hỏi.
“Đại hỷ sự đấy ạ, Chú Mạc chắc chắn sẽ lì xì cháu một phong bao lớn.”
Nguyễn Thất Thất thừa nước đục thả câu. Mạc Thu Phong gợi lên hứng thú, hỏi: “Xem , là chuyện vui của ?”
“ , Chú Mạc, chú quen một tên là Mạc Đào Chi ?” Nguyễn Thất Thất thừa nước đục thả câu nữa, hỏi thẳng.
Sắc mặt Mạc Thu Phong đổi, vội vàng hỏi: “Cô quen cô ? Thất Thất, cháu tin tức gì về cô ?”
Năm đó, hài cốt nhà họ Mạc tìm chỉ 23 bộ, thiếu mất hai bộ, hơn nữa thức ăn và t.h.u.ố.c trong mật thất cũng ít , Mạc Thu Phong chắc chắn trốn thoát, nhưng chắc đó là ai.
Anh nhờ âm thầm dò la, cho dù đến bây giờ, vẫn đang dò la, nhưng vẫn luôn tin tức.
Mạc Thu Phong đoán, họ thể c.h.ế.t.
bây giờ, từ trong miệng Nguyễn Thất Thất, cái tên quen thuộc, Mạc Thu Phong nhen nhóm hy vọng, đổi sự bình tĩnh lý trí thường ngày, cũng yên.
“Chú đừng nóng vội, Mạc Đào Chi vẫn còn sống, bây giờ cô tên là Tạ Đào Chi. Năm đó khi nhà họ Mạc xảy chuyện, cô và thoát một kiếp, nhưng trọng thương. Dì hai của chú sắp xếp cho cô gả đến thôn bên cạnh quê cháu. Vốn dĩ cuộc sống còn coi là yên , nhưng những năm quy thành địa chủ, cho nên cô lo lắng phận sẽ ảnh hưởng đến chú, định nhận riêng.”
Nguyễn Thất Thất ý của Tạ Đào Chi.
“Có ảnh hưởng gì chứ, cô vẫn cẩn thận dè dặt như đây. Thất Thất, cô đang ở ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-321-chi-em-nhan-nhau.html.]
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mạc Thu Phong kích động bật dậy, hận thể lập tức gặp chị họ.
“Cháu sắp xếp ở nhà khách. Chờ một chút, Chú Mạc đừng kích động như , bình tĩnh một chút, là chú một bộ quần áo ?”
Nguyễn Thất Thất đuổi theo, chút dở dở , đây là đầu tiên cô thấy Mạc Thu Phong mất bình tĩnh như .
“Đợi một chút.”
Mạc Thu Phong bình tĩnh . Chị họ bây giờ là địa chủ, mặc quân phục quả thực tiện gặp mặt. Đợi gặp riêng xong, sẽ sắp xếp thỏa cho chị họ, nhất định đón chị đến Đàm Châu thành, thể để chị tiếp tục chịu khổ ở vùng núi nữa.
Để gây chú ý, Mạc Thu Phong và Nguyễn Thất Thất đạp xe tới, còn mặc thường phục. Khi đến nhà khách, gặp hai bà cháu đang chuẩn ngoài ăn cơm.
Nhìn thấy Tạ Đào Chi tóc bạc trắng, mắt Mạc Thu Phong khỏi đỏ hoe. Chị họ mới 61 tuổi thôi mà, già đến mức ?
Tạ Đào Chi cũng thấy , đầu tiên là sửng sốt, nhưng nhanh đó nước mắt tuôn rơi, lẩm bẩm kêu lên: “Tiểu Phượng?”
Khóe miệng Nguyễn Thất Thất giật giật, biệt danh của chú Mạc thật đáng yêu.
“Là em, chị hai.”
Mạc Thu Phong tiến lên nắm c.h.ặ.t t.a.y chị họ. Hai chị em cách biệt bốn mươi năm, cuối cùng cũng gặp nữa.
“Tiểu Phượng, em quả nhiên vẫn còn sống, chị ngay em c.h.ế.t mà, cuối cùng chị cũng tìm em !”
Tạ Đào Chi nhào lòng Mạc Thu Phong, kích động lóc kể lể, mấy suýt ngất . Nguyễn Thất Thất vội đưa cho bà vài miếng nhân sâm dại để ngậm.
“Chị hai, em tìm chị và thím hai khắp thành phố, hai trốn ở ?”
“Trốn ở nông thôn dưỡng thương. và đều thương, thương nặng hơn, dám ở trong thành. Giáp cốt văn mà bọn tiểu quỷ t.ử cướp là giả, nếu chúng , nhất định sẽ trả thù. Chúng còn gửi điện báo cho em, bảo em đừng trở về, em trở về ?”
Tạ Đào Chi nước mắt lưng tròng em trai, mãi đủ. Bà cuối cùng cũng tìm em trai , nhưng bà chẳng còn sống mấy ngày nữa.
Ông trời lúc nào cũng keo kiệt như , chịu chiếu cố bà thêm chút nào.
“Em nhận điện báo. Người trong tộc gọi điện cho em, nhà xảy chuyện, em liền vội vàng trở về. Nhà xảy chuyện lớn như , em nhất định trở về, để hài cốt của bố và xuống mồ yên nghỉ.”
Mạc Thu Phong cũng nước mắt giàn giụa.
Hai chị em ít chuyện cũ. Khi hết thảy những gì trải qua đêm hôm đó, Mạc Thu Phong hận đến mức nắm chặt nắm đấm. Lúc trở về, biến thành hài cốt cháy đen, cụ thể xảy chuyện gì, .
Tạ Đào Chi chuyện riêng tư cần với Mạc Thu Phong, Nguyễn Thất Thất và Bạch Phong Thu đều rời khỏi phòng, để hai chị em họ trong căn phòng.
“Lúc đó cơ thể dầu hết đèn tắt, bà cố gắng gượng sắp xếp xong chuyện hôn sự của . Ngày xuất giá, bà liền . Bà dặn dò nhất định tìm em, tự tay giao đồ vật cho em.”
“Có là cái rương giáp cốt văn đó ?”
Mạc Thu Phong đoán , giáp cốt văn mà bọn tiểu quỷ t.ử cướp năm đó là giả, đồ thật nhất định trong tay chị hai.
Bởi vì bố của thím hai là sư phụ giả cổ tay nghề nhất trong tiệm cầm đồ. Ông truyền môn thủ nghệ cho con gái , tức là thím hai của . Sau khi thím hai gả cho chú hai, liền phụ trách hạng mục giả cổ trong tiệm cầm đồ.
“Còn những thứ khác nữa, là bảo bối mà nhà họ Mạc tích lũy nhiều năm. Mẹ biến chúng thành đồ vật trang trí bình thường, coi như đồ cưới theo gả đến thôn Bạch Lý. vẫn luôn giấu chúng, cho dù những đó đến tịch thu tài sản, cũng đó là bảo bối.”
Giọng điệu Tạ Đào Chi đầy đắc ý. Bản lĩnh giả cổ của bà là do tự tay dạy, còn khen bà những thứ khác việc, duy chỉ môn là thiên phú cực , những chị em khác đều thể so bì với bà.
【Canh ba xong , nghỉ đây, ngủ ngon】
--------------------