Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 248: Tin vui, đồng hạng nhất với Bạo Long
Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:04:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Một cái tạ tay nặng mười cân, lát nữa bảo bác sĩ Công !”
Mỗi nhắc đến bác sĩ Công, khóe miệng Nguyễn Thất Thất theo bản năng giật giật. Đơn vị 759 quả hổ danh là nơi tập hợp loại kỳ cục đời. Không chỉ con kỳ lạ, mà ngay cả họ của họ cũng kỳ quái.
Rất nhiều họ hiếm đều mặt ở 759.
Bác sĩ Công là bác sĩ đặc trách của tổ Ất, một đàn ông bốn mươi tuổi, là cộng sự lâu năm với chủ nhiệm Mẫu.
Người thời nay đều thích thêm từ Lão họ để gọi, nhưng ai gọi bác sĩ Công và chủ nhiệm Mẫu như .
Dù cũng chẳng ai ngày nào cũng gọi Lão Mẫu và Lão Công, quá thiệt thòi.
Đinh Nhất khẽ giật khóe miệng, sự ngưỡng mộ của dành cho Nguyễn Thất Thất tăng gấp đôi.
Quả nhiên là Bá Vương Hoa thể cạnh tranh với Bạo Long. Chỉ biến thái trong thẩm vấn của cô chắc chắn lọt Top 3 của 759.
Không cái đầu cô nhóc chứa những ý tưởng biến thái quái quỷ gì nữa. Nhét tạ tay bụng, chỉ cô nhóc nghĩ thôi.
Đưa bác sĩ Tống về cục, Bùi Viễn và bác sĩ Công chờ sẵn.
Bác sĩ Công kiểm tra kỹ lưỡng cơ thể bác sĩ Tống, càng xem mắt càng sáng rực, lẩm bẩm: “Không tệ, phương pháp , thể đưa Bảo điển Thẩm vấn của 759.”
Ngoài là bác sĩ đặc trách của tổ Ất, bác sĩ Công còn một phận khác, đó là phụ trách thẩm vấn những kẻ địch cứng đầu. Hơn nữa, còn biên soạn loại phương pháp thẩm vấn biến thái thành sách, phát cho trong tổ học tập.
Bác sĩ Công tự nhận biến thái, nhưng mặt Nguyễn Thất Thất, vẫn cam bái hạ phong. Sau trao đổi nhiều hơn nữa.
“Hắn chính là Bọ Ngựa?”
Mắt Bùi Viễn sáng lên. Mức độ quan trọng của Bọ Ngựa chỉ Lươn, từng hãm hại vô đồng chí. Không ngờ tên khốn nạn trốn trong viện tâm thần, thảo nào tìm thấy.
“, Hoàng Tước ở phía , bắt .”
Nguyễn Thất Thất nóng lòng bắt bảy tiểu quỷ t.ử . Sau khi giao phó xong thì cô ngay.
Bảy tiểu quỷ t.ử đều ở Đàm Châu, mà rải rác ở các thành phố khác. Nguyễn Thất Thất xin một chiếc xe, dẫn theo Mãn Tể và Ma Ma Tương. Chỉ mất ba ngày tóm sáu tiểu quỷ tử.
Sở dĩ là sáu, vì một tên lộ và bắt .
Nguyễn Thất Thất tiếc nuối, chỉ thể đồng hạng nhất với Bạo Long. còn vài tháng nữa mới hết năm, cô tự tin sẽ vượt qua.
Cô cắt gân chân, gân tay sáu tiểu quỷ tử, bê hết về.
Hăm hở với Bùi Viễn: “Bây giờ đồng hạng nhất với Bạo Long !”
“Quên với cô, Bạo Long bắt thêm ba đặc vụ địch, nhiều hơn cô ba tên, vẫn là hạng nhất. nghĩ, cô giỏi hơn Bạo Long nhiều. Năm nay còn hai tháng nữa, cô chắc chắn sẽ vượt qua !”
Bùi Viễn dội một gáo nước lạnh. Những ngày Nguyễn Thất Thất ngừng nghỉ bắt tiểu quỷ tử, Bạo Long cũng rảnh rỗi, vẫn vững vàng ở vị trí một.
tin tưởng Nguyễn Thất Thất. Trong thời gian ngắn như đuổi kịp vị trí thứ hai, thực lực tuyệt đối còn lợi hại hơn cả Bạo Long.
“Đợi của gia tộc Cúc Dã đến, chắc chắn sẽ vượt qua!”
Nguyễn Thất Thất hề nản lòng, vẫn đầy tự tin. Gia tộc Cúc Dã quyết tâm lấy mạng cô, chắc chắn sẽ phái ít . Đến lúc đó cô tuyệt đối thể nghiền nát lũ tiểu trùng đó.
“ tin cô!”
Bùi Viễn cũng đầy niềm tin cô.
Nguyễn Thất Thất lĩnh tiền thưởng. Gần đây thành tích đáng mừng, tiền thưởng của cô lên đến vài ngàn tệ. Bảng xếp hạng của 759 xem lượng, nhưng tiền thưởng xem chất lượng.
Ví dụ, tiền thưởng của Lươn lên tới một nghìn tệ, còn loại như Trịnh Tĩnh Vân chỉ vài chục tệ. Nói chung, tiền thưởng của tiểu quỷ t.ử cao hơn một chút, nên Nguyễn Thất Thất thích bắt tiểu quỷ t.ử hơn.
Lần bắt tiểu quỷ t.ử cá lớn là Bọ Ngựa, cùng với lượng ít tiểu quỷ t.ử nhỏ, tiền thưởng khá cao, hơn một nghìn tệ.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Nguyễn Thất Thất hài lòng với tiền thưởng , thậm chí còn hy vọng gia tộc Cúc Dã thể phái nhiều hơn, càng nhiều càng , vì đó đều là tiền!
Trời bên ngoài tối. Nguyễn Thất Thất về trường, lấy mười mấy cân thịt, cùng với kẹo bánh ngọt từ gian , đạp xe đến nhà máy rượu.
Lâu đến thăm chị em Nguyễn Sương Giáng, họ sống thế nào.
“Đồng chí Nguyễn, lâu gặp!”
Ở cổng gặp vài quen mặt, họ nồng nhiệt chào hỏi cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-248-tin-vui-dong-hang-nhat-voi-bao-long.html.]
“Ở trường bận rộn lắm, rảnh . Hôm nay rảnh rỗi thì về thăm chị cả và cháu gái.”
Nguyễn Thất Thất , chậm rãi đạp xe nhà máy.
Ánh mắt đều đầy vẻ ngưỡng mộ. Một miếng thịt to đùng thế , ít nhất cũng mười mấy cân. Nhìn lớp mỡ trắng phau , thật câu dẫn , thôi ứa nước miếng.
Mấy trong nhà máy bậy, bảo rằng đồng chí Nguyễn và chị cả quan hệ . Từ khi Nguyễn Sương Giáng đến việc, đồng chí Nguyễn đến nào, chỉ cô em gái khác đến thường xuyên.
Giờ xem , rõ ràng là tình chị em sâu nặng. Nếu thật sự quan hệ , nỡ lòng mang nhiều thịt như ? Thèm c.h.ế.t họ .
Nguyễn Sương Giáng ở trong căn nhà trệt phía nhà máy. Tuy chỉ một phòng, nhưng cửa một đất trống lớn. Nấu cơm, giặt giũ đều ở ngoài, tiết kiệm gian, khá tiện lợi.
“Bố mày mày khắc c.h.ế.t đấy. Mẹ tao bảo, cả nhà mày đều nặng, ai chơi với bọn mày cũng gặp xui xẻo!”
Một giọng trẻ con đáng ghét truyền đến, cùng với tiếng hùa theo của những đứa trẻ khác.
“Bọn tao thèm chơi với bọn mày. Cả nhà bọn mày đều là quỷ đoản mệnh, ăn cơm nghẹn c.h.ế.t, uống nước sặc c.h.ế.t, đường té c.h.ế.t, ngủ cũng gặp ác mộng mà c.h.ế.t. Ngày mai là ăn cơm cúng mày!”
Giọng trong trẻo của Nguyễn Niệm vang lên. Cô bé qua sinh nhật năm tuổi tháng , mắng lưu loát hơn nhiều.
“Ăn cơm cúng!”
Nguyễn Phán hùa theo bằng giọng non nớt. Con bé là tay phụ họa trung thành nhất của chị gái.
“Mày dám rủa tao, tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!”
Cô bé mắng phá phòng ngự, nhào tới dạy dỗ Nguyễn Niệm.
“Ngon nhào vô, ông đây sợ mày chắc?”
Đối mặt với cô bé lớn hơn , Nguyễn Niệm hề sợ hãi. Hai đứa vật lộn với . Ban đầu cô bé lớn hơn chiếm thế thượng phong, nhưng vài phút , Nguyễn Niệm áp đảo . Cơ thể nhỏ bé nhưng sức lực lớn. Cô bé cưỡi cô bé , vung nắm đ.ấ.m đấm túi bụi.
“Mẹ mày là quỷ đoản mệnh, ngày mai ăn cơm cúng mày. Đọc theo ông!”
Cô bé áp chế bảy, tám tuổi, ngậm chặt miệng, chịu .
“Có ?”
Nguyễn Niệm đ.ấ.m mạnh vài cái, tay đỏ ửng.
“Chị, cái !”
Nguyễn Phán ôm nửa viên gạch vỡ, lảo đảo chạy tới. Con bé thương tay chị, dùng gạch vỡ đ.á.n.h sẽ đau nữa.
“Ngoan!”
Nguyễn Niệm thưởng bằng cách xoa nhẹ má em gái. Cô bé chộp lấy gạch vỡ và đập thẳng đầu cô bé . Máu tức thì chảy , nhuộm đỏ cả khuôn mặt.
“Dương Linh Linh c.h.ế.t , oa...”
“Dương Linh Linh Nguyễn Niệm đ.á.n.h c.h.ế.t , nát cả đầu !”
...
Những đứa trẻ vây xem sợ hãi ré lên. Vài đứa khôn ngoan hơn thì tìm lớn đến chủ.
“Chưa c.h.ế.t... vẫn còn thở!”
Nguyễn Phán hai tuổi bình tĩnh xổm xuống, thò cái tay nhỏ , thăm dò mũi cô bé , non nớt kêu lên. Ánh mắt những đứa trẻ lớn hơn đầy vẻ khinh thường.
Dì thứ hai , đ.á.n.h chỉ cần đ.á.n.h c.h.ế.t thì cần hoảng. Mấy chị lớn kém cỏi quá!
“Sau đứa nào dám tao nữa, nắm đ.ấ.m của ông đây khách khí !”
Nguyễn Niệm dậy, giơ nắm đ.ấ.m lên, vẻ giang hồ để ** thị uy**.
Dì thứ hai , gây gổ luôn, nhưng một khi đ.á.n.h thì g.i.ế.c gà dọa khỉ, dọa c.h.ế.t những đứa cháu rùa (những kẻ hèn nhát) đó!