Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 246: Bạo Long và Kiều Hoa lướt qua nhau
Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:04:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bác sĩ Tống bất lực ngẩng đầu lên, khẩy với cô: “… sẽ khuất phục , các giỏi thì g.i.ế.c !”
Nguyễn Thất Thất mặt sa sầm, tháo khớp hàm , lạnh giọng : “Cũng gan đấy, thì tiếp tục tận hưởng !”
Cô liếc mắt hiệu cho Mãn Tể, tiếp tục tựa tường xem kịch.
Nước ớt trong nồi sôi, cay bốc lên càng sặc sụa hơn, Mãn Tể lấy một con d.a.o phẫu thuật sắc bén, từ chiếc túi bách bảo của , móc một cái lồng, bên trong là hai con chuột béo múp.
“Đừng vội, sắp ăn đại tiệc !”
Giọng Mãn Tể dịu dàng, cầm d.a.o phẫu thuật, từ từ lướt cơ thể bác sĩ Tống, cuối cùng dừng ở đùi .
“Chỗ thịt nhiều và non nhất, Tiểu Minh và Tiểu Dụ chắc chắn thích ăn!”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mãn Tể lẩm bẩm một , nhưng bác sĩ Tống thấy rợn tóc gáy, đồng t.ử co rút .
“Tiểu Minh và Tiểu Dụ là tên của chúng ?” Nguyễn Thất Thất tò mò hỏi.
“ , ?”
Mãn Tể gật đầu.
“Hay, xin hỏi ý nghĩa gì ?” Nguyễn Thất Thất khiêm tốn học hỏi.
Mãn Tể thích chơi trò gia đình, đặt tên ch.ó là , cô nghĩ hai con chuột , chắc sẽ gọi là em trai hoặc em gái chứ.
“Minh Trí và Dụ Nhẫn đó.”
Nhắc đến Minh Trí và Dụ Nhẫn, ánh mắt Mãn Tể đầy vẻ ghê tởm.
Nguyễn Thất Thất giơ ngón cái lên, quả nhiên là thiên tài đặt tên nhỏ, xuất sắc như cha của đồng chí Tiểu Thao!
Bác sĩ Tống tức đến mức ù ù kêu gào, Thiên Hoàng Bệ Hạ đáng kính của , Trung Hoa đáng ghét sỉ nhục như , quá đáng ghét!
Mãn Tể dứt khoát cắt một miếng thịt, ném lẩu để nấu, cắt liên tiếp vài miếng thịt, bác sĩ Tống đau đến c.h.ế.t sống , mấy ngất xỉu, đều Nguyễn Thất Thất bấm nhân trung gọi tỉnh.
Sau đó, trơ mắt Mãn Tể gắp thịt chín, đút cho hai con chuột trong lồng.
Tiểu Minh và Tiểu Dụ kêu chít chít vui vẻ, lâu ăn hết miếng thịt, dài trong lồng đầy vẻ thỏa mãn, rõ ràng là ăn no.
“Ngày mai ăn tiếp, mập mạp, đủ cho các ngươi ăn đến sang năm !”
Mãn Tể dùng giọng dịu dàng nhất, những lời khiến bác sĩ Tống sợ hãi đến cực điểm.
Nguyễn Thất Thất lấy t.h.u.ố.c cầm máu, bôi lên vết thương của , còn đút cho ăn.
Bác sĩ Tống ngậm chặt miệng, chịu ăn, tuyệt thực mà c.h.ế.t.
“Muốn tuyệt thực? Yên tâm, cô c.h.ế.t !”
Nguyễn Thất Thất , lấy một chai glucose từ trong túi, cùng với kim tiêm và dây truyền dịch, cô tiện tay lấy từ phòng khám.
Cô thành thạo tiêm cho bác sĩ Tống, kiếp cô tự học thành tài trong bệnh viện tâm thần, những gì y tá , cô cơ bản đều học , nên đôi khi y tá bận rộn xuể, còn gọi cô đến giúp.
Một chai glucose truyền , tinh thần bác sĩ Tống tỉnh táo hơn nhiều, nhưng cơn đau thể xác khiến sống bằng c.h.ế.t, còn gì đang chờ đợi tiếp theo, nghĩ đến những dụng cụ tra tấn đáng sợ trong túi của Mãn Tể, khỏi rùng , ý c.h.ế.t càng mãnh liệt hơn.
Truyền dịch xong, Nguyễn Thất Thất đến kho bệnh viện tìm một chiếc xe đẩy bỏ , bánh xe linh hoạt, cô sửa , nâng bác sĩ Tống đầy thương tích lên xe đẩy, buộc một sợi dây thừng, cô và Mãn Tể thể kéo .
“Đại tỷ, bao giờ chị ?”
Lúc , các bệnh nhân quyến luyến rời, từ khi Nguyễn Thất Thất đến, họ mới phát hiện cuộc sống thể thú vị đến , đây cuộc sống của họ quá đơn điệu và nhàm chán.
“Rảnh sẽ , về ngủ !”
Nguyễn Thất Thất tạm biệt họ, còn để một ít kẹo và bánh ngọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-246-bao-long-va-kieu-hoa-luot-qua-nhau.html.]
Cô và Mãn Tể khỏi, Lục Dã và Tăng Chí đến bệnh viện tâm thần, họ cũng đến để bắt bác sĩ Tống.
Họ bắt một tên tiểu quỷ, sự thẩm vấn độc đáo của Lục Dã, tên tiểu quỷ khai Bọ Ngựa, còn vài cấp , chỉ Bọ Ngựa mới tình hình cụ thể.
Lục Dã hăm hở chạy đến, chỉ cần bắt đợt tiểu quỷ , năm nay chắc chắn sẽ giữ vững vị trí thứ nhất, Kiều Hoa của nhóm B cưỡi Bạch Long Mã cũng đuổi kịp .
Chỉ là, họ đến muộn một bước, hụt mất.
“Người của nhóm B đến!”
Tăng Chí phát hiện ký hiệu Nguyễn Thất Thất để , là ký hiệu độc quyền của thành viên nhóm B, ký hiệu chỉ của 759 mới hiểu.
Lục Dã định thăm dò tin tức, thấy lời Tăng Chí, đành thu tay .
“Mất con Bọ Ngựa , lão t.ử bắt gián, nữa thì bơi qua bắt!”
Lục Dã hừ nhẹ một tiếng, hề nản lòng, cả nước rộng lớn như , tiểu quỷ mà bắt hết , dù bắt hết thật, vẫn còn Quốc gia Hoa Anh Đào !
Anh và Nguyễn Thất Thất đều , rằng họ lướt qua .
Nguyễn Thất Thất và Mãn Tể chia tay chân núi Nhạc Lộc, Mãn Tể về nhà, cô thu bác sĩ Tống đang bất tỉnh gian, nhốt trong một căn phòng nhỏ kín mít.
Đinh Nhất và Thượng Quan Thanh đều theo kịp, cô cần lo lắng gian sẽ lộ.
An trí xong xuôi cho tiểu quỷ, trời hửng sáng, Nguyễn Thất Thất ngáp một cái, về ký túc xá.
Sáng sớm cô dậy, nhờ Hà Ái Hồng xin nghỉ giùm.
“Cứ bệnh, xin nghỉ một ngày!”
Nguyễn Thất Thất buồn ngủ đến mức mở nổi mắt, lơ mơ xong, liền ngủ .
Hà Ái Hồng bĩu môi, thầm nghĩ trong lòng: “Ăn hại lười biếng, còn dối, tâm địa độc ác, nhà nước để mắt đến loại ?”
Tuy nhiên cô chỉ dám càu nhàu trong lòng, mặt dám biểu lộ chút nào, sợ Nguyễn Thất Thất bỏ cổ cô .
Gái cổ miêu Cương Miêu, cô một trăm cái mạng cũng dám đắc tội.
Nguyễn Thất Thất trùm chăn ngủ đến trưa, căng tin ăn cơm, liền tinh thần phấn chấn lên núi, Mãn Tể và Ma Ma Tương đến.
Họ đến rừng phong, chính là khu rừng bắt sư phụ Lâu và mấy tên tiểu quỷ , Nguyễn Thất Thất bảo Mãn Tể đợi bên ngoài, cô sâu trong rừng, thả bác sĩ Tống bịt mắt khỏi gian.
Tháo miếng vải đen bịt mắt , Nguyễn Thất Thất mặc kệ sống c.h.ế.t kéo ngoài, Mãn Tể chuẩn sẵn dụng cụ, lẩu cũng bốc nóng, Tiểu Minh và Tiểu Dụ trong lồng kêu chít chít, đôi mắt hạt đậu đen đầy mong chờ.
Hình phạt hôm qua lặp một nữa, xương bác sĩ Tống vẫn khá cứng, vẫn chịu mở lời, Nguyễn Thất Thất vẫn truyền glucose cho như cũ, kéo sâu trong rừng, ném gian.
Cứ tra tấn như năm ngày, đùi của lóc sạch, lộ ống xương đẽ, Nguyễn Thất Thất dứt khoát cắt lấy, lát nữa xử lý, thể pháp trượng.
“Nhận cái ? Xương của đồng hương cô đấy, ? Còn mấy cái , cũng là của đồng hương cô, cái xương của cô khá , hợp để pháp trượng, tiếc là da cô quá thô ráp, nếu còn thể chao đèn, thật đáng tiếc!”
Nguyễn Thất Thất lượt trưng bày pháp khí của , còn thắp nến, ánh nến sáng qua chao đèn, trở nên mờ ảo, những bông hồng đỏ rực chao đèn, ánh nến lung lay, cũng trở nên sống động hơn, như thật.
Bác sĩ Tống cuối cùng hiểu tin tức Lươn truyền về khi c.h.ế.t, hề dối, phụ nữ quả thực là một kẻ biến thái đáng sợ, Lươn c.h.ế.t tay cô , oan!
Nguyễn Thất Thất lấy một quả tạ từ trong túi, nặng mười cân.
Kiếp cô xem mạng, một quả tạ nặng mười cân, may trượt trong cơ thể một ông chú, bác sĩ cũng kinh ngạc, thể thấy tính co giãn của một giống đực kinh khủng đến mức nào.
Vạn vật đều thể nhét!
“Có trải nghiệm niềm vui sinh con ? Lại đây, giúp cô mở rộng ống sinh một chút nha!”
Nguyễn Thất Thất giơ quả tạ lên, một cách tà mị với , da đầu bác sĩ Tống căng lên, tê dại.
Ba chương thành , sắp cho họ gặp , đừng vội đừng vội, bây giờ một vấn đề, khi đến Thượng Nhiêu, bữa nào cũng ăn nhiều, đồ ăn ở đây quá hao cơm, tác giả say tinh bột , lúc code cứ buồn ngủ, haha