Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 214: Con trai nhiều mưu mẹo, con gái ngoan ngoãn đáng yêu thích xương cốt
Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:03:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nguyễn Thất Thất chợ mua ít rau, cùng Mãn T.ử về đại viện, ai về nhà nấy.
Mãn T.ử vài thực hiện nhiệm vụ trưởng thành hơn nhiều, chỉ cần mở miệng chuyện, thấy bé gì khác thường.
Thời tiết tuy nóng, nhưng khu nhà tập thể vẫn nhộn nhịp. Mọi đều bóng cây tán gẫu. Bây giờ ít nhà quạt điện, bóng cây vẫn mát hơn.
Vương Thục Hoa gánh quang gánh về từ xa. Bà đội nón lá, cầm cuốc, trong quang gánh đựng khá nhiều thứ giống củ khoai lang, nhưng vỏ màu vàng.
Nguyễn Thất Thất liếc mắt nhận , đó là củ sắn nước (củ đậu).
Ăn sống thì ngọt thanh, xào cũng , nhưng cô thích ăn sống, nhiều nước và giòn ngọt.
“Sắn nước trồng, củ nhỏ, cô mang vài củ về ăn !”
Vương Thục Hoa thấy cô vẻ thèm ăn, liền chủ động nhặt vài củ, bỏ giỏ của Nguyễn Thất Thất.
“Bà cho thêm vài củ nữa, đổi thịt cho bà.”
Nguyễn Thất Thất lấy một miếng thịt, nặng một cân, từ trong giỏ , ném quang gánh của Vương Thục Hoa.
“Ây da, mấy củ sắn nước đáng giá gì , cô mang thịt về !”
Vương Thục Hoa trả thịt, Nguyễn Thất Thất chịu, cô lấy thêm vài củ sắn nước trong quang gánh, thẳng lên lầu.
Biết tính cô, Vương Thục Hoa cũng trả thịt nữa, nhưng bà bảo con gái, mang thêm sắn nước sang cho cô.
Nguyễn Thất Thất ăn hai củ sắn nước, thỏa mãn cơn thèm, mới cơm tối. Sắn nước, ăn sống ngon, cũng thể xào. Cô nấu một nồi chè đậu xanh, canh sườn heo nấu bí đao, vịt xào tiết, thịt heo xào ớt xanh, trứng vịt bóp ớt, rán thêm cá trứng ớt, hấp cá khúc gạo, còn nấu một nồi thịt kho tàu lớn.
Trời nóng, cô lười nấu từng bữa, dứt khoát nhiều một , để gian ăn dần.
“Thất Thất, về !”
Tiếng Lục Dã vang lên ở cầu thang.
Khóe miệng Nguyễn Thất Thất nhếch lên, bày những món định cho gian lên bàn. Chè đậu xanh cũng lấy từ kho lạnh trong gian, lạnh buốt, uống ngon.
“Uống chè đậu xanh , mới ướp lạnh xong!”
Lục Dã xách túi lớn túi nhỏ, nhà, một bát chè đậu xanh lớn đưa tới. Anh toe toét, đặt đồ xuống, ôm bát uống cạn một .
“Ngon quá!”
Lục Dã vẫn thèm, xin thêm một bát, uống liền ba bát, cơn nóng tan biến hết.
Nguyễn Thất Thất múc một chậu chè đậu xanh ướp lạnh, và múc thêm nhiều món ăn, bảo Lục Dã mang qua nhà họ Cao.
Hai đứa con của Âm Lệ Nhã đến, nhà đông , nên gửi thêm đồ ăn.
Dạo gần đây Nhật Bản nhiều, Âm Lệ Nhã khá vất vả, Nguyễn Thất Thất thấy áy náy, còn đặc biệt một bát sườn xào chua ngọt lớn, riêng cho ba con Âm Lệ Nhã.
“Chào chú Lục!”
Hai đứa con của Âm Lệ Nhã ngoan ngoãn cửa nhà, thấy Lục Dã liền lễ phép chào hỏi.
Anh trai bảy tuổi, giống Cao Thượng Tiến, nhưng trắng hơn bố, trông nho nhã lịch sự, là là một đứa trẻ điềm tĩnh.
Em gái năm tuổi, tập trung ưu điểm của cả bố và , xinh như búp bê.
“Ngoan!”
Lục Dã ha hả, nhẹ nhàng xoa đầu hai đứa trẻ. Anh thích những đứa bé xinh xắn lễ phép.
“Cao Thượng Tiến, lấy đồ ăn !”
Lục Dã gọi một tiếng, Cao Thượng Tiến một lúc lâu mới , đầu dính đầy tro bụi, trông như chui từ gầm giường .
“Anh gì ?”
Lục Dã tò mò hỏi.
“Đừng nhắc nữa, cái thằng thỏ con nó giấu cái đồng hồ của , tìm mãi thấy.”
Cao Thượng Tiến trừng mắt con trai một cái thật mạnh. Cái thằng thỏ con càng lớn càng khó chơi, đều do ông bà ngoại chiều chuộng, bảo là đ.á.n.h mắng con, tôn trọng con, kiên nhẫn giảng giải đạo lý cho con.
Ông bà ngoại còn lấy vợ ví dụ, vợ từ nhỏ giáo d.ụ.c như nên mới thành đạt như thế.
Cao Thượng Tiến vốn tin, nhưng lấy vợ ví dụ, liền tin ngay.
Anh một đứa con ưu tú như vợ, nên vui vẻ giao hai đứa con cho ông bà ngoại giáo dục.
Kết quả là, giáo d.ụ.c một con trai quỷ tinh quỷ ranh, mới bảy tuổi, mưu mẹo nhiều hơn cả .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-214-con-trai-nhieu-muu-meo-con-gai-ngoan-ngoan-dang-yeu-thich-xuong-cot.html.]
Anh , gậy gộc mới sinh con hiếu thảo, tổ tiên thể sai . nếu đ.á.n.h con, buổi tối chắc chắn sẽ vợ đá xuống đất ngủ, ngày hôm còn nhận điện thoại giáo huấn của ông bà ngoại, còn phiền hơn cả Đường Tăng niệm kinh.
May mắn còn một cô con gái hiểu chuyện đáng yêu!
Cao Thượng Tiến con gái một cái đầy an ủi, thầm tự trấn an .
“Con trai giấu đồng hồ của gì?” Lục Dã càng tò mò.
“Bố cá cược với con, nên con mới giấu!”
Cậu con trai bảy tuổi lớn tiếng giải thích, còn : “Bố chỉ cần chịu thua, con sẽ giao đồng hồ !”
“Thua cái rắm, Lão T.ử chắc chắn tìm !”
Cao Thượng Tiến nghiến răng nghiến lợi trừng mắt, là Lão Tử, thể chịu thua con trai?
Cho dù xới tung cả nền nhà, cũng tìm cái đồng hồ.
“Bố, bố lục lọi nhà cửa bừa bộn thế , về chắc chắn sẽ giận!” Con trai nhắc nhở với ý .
Hậu quả khi giận là nghiêm trọng.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Cao Thượng Tiến biến sắc, lập tức , chuẩn sắp xếp nhà cửa.
Lục Dã chịu nổi cái vẻ nhát gan đó của , tùy tiện kiểm tra một lượt, ngoắc tay gọi Cao Thượng Tiến đang bận rộn.
Cao Thượng Tiến tới, Lục Dã một chỗ, khỏi sững sờ, thò tay túi quần, quả nhiên móc một chiếc đồng hồ.
Mẹ kiếp!
Anh tìm cả buổi, hóa đồng hồ vẫn ở !
“Thằng thỏ con , Lão T.ử mời mày ăn thịt xào dây nịt!”
Cao Thượng Tiến vì quá hổ nên tức giận, rút dây nịt , định dạy dỗ thằng thỏ con.
“Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an nhất, bố là Tham mưu trưởng mà ngay cả điều cũng nghĩ , còn đ.á.n.h con, con sẽ mách ông bà ngoại!”
Cậu con trai vụt một cái chạy mất, chạy nhanh, còn quên đầu kích động cha già. Hai bố con đuổi chạy, diễn một màn võ thuật diện. Lục Dã xem khoái chí, lớn tiếng : “Cao Thượng Tiến, con trai còn giỏi hơn đó!”
Cao Thượng Tiến rảnh để ý đến , bận đ.á.n.h con trai, nhưng cũng chỉ hù dọa thôi, thật sự tay.
“Vợ về kìa!”
Lục Dã dựa lan can, thấy Âm Lệ Nhã tan về từ xa, lớn tiếng nhắc nhở.
Cao Thượng Tiến lập tức phanh gấp, nhanh chóng thắt dây nịt , kéo con trai về nhà. Hai bố con với tốc độ ánh sáng, chỉ trong vài phút dọn dẹp nhà cửa gọn gàng ngăn nắp, hề thấy sự bừa bộn đó.
Âm Lệ Nhã về nhà, gì, chỉ Cao Thượng Tiến và con trai một cái đầy ý vị.
“Lọ hoa bày sai , buổi sáng là 45 độ, bây giờ là 55 độ, chú ý!”
Âm Lệ Nhã lạnh nhạt nhắc nhở, còn dịch chuyển lọ hoa, bông hoa ở miệng lọ và góc tủ trở 45 độ.
“Biết , vợ giỏi thật, thể bằng mắt thường mà bao nhiêu độ, Cao Thượng Tiến đúng là tổ tiên tích đức, mới cưới vợ tài giỏi ưu tú như em...”
Cao Thượng Tiến bắt đầu nịnh nọt đủ kiểu, những lời sáo rỗng, nhưng Âm Lệ Nhã thích .
Hai em bên cạnh , cùng xoa tay, nổi da gà quá, may mà họ ở với ông bà ngoại, cần ngày nào cũng chịu khổ.
Ăn cơm xong, Âm Lệ Nhã mang bộ xương xử lý xong sang nhà họ Nguyễn.
Bộ xương chính là của Lươn điện, xử lý . Âm Lệ Nhã nghĩ là Nguyễn Thất Thất cần.
Âm Lệ Nhã dẫn theo con gái cùng đến. Nguyễn Thất Thất thấy cô bé xinh xắn đáng yêu, mắt lập tức sáng rực, hào phóng lấy bánh kẹo , chiêu đãi cô bé.
“Cháu cảm ơn dì!”
Cô bé ngọt ngào.
“Không gì!”
Nguyễn Thất Thất híp mắt xoa xoa khuôn mặt cô bé, mềm mềm, thật nhéo vài cái.
Âm Lệ Nhã một lát, dẫn con gái về nhà.
“Mẹ ơi, con cũng !”
Cô bé thì thầm yêu cầu, những bộ xương đó quá, cô bé cũng đồ chơi.