Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 155: Thất Thất Gia Gia, tôi làm bố của các cậu có được không?

Cập nhật lúc: 2025-12-10 16:51:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mới nửa ngày thôi, chuyện Nguyễn Thất Thất mọc Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ lan truyền khắp khu nhà tập thể.

 

Nguồn cơn đương nhiên là từ chỗ Vương Thúy Hoa, cô kể cho Lưu Tam Muội thiết nhất, đó thì thể vãn hồi, cơ hồ phụ nữ trong khu nhà tập thể đều , đối với chuyện thì bán tín bán nghi.

 

đối với Nguyễn Thất Thất vẫn càng lúc càng kiêng dè, sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, nhỡ con điên thật sự Thiên Lý Nhãn Thuận Phong Nhĩ thì ?

 

Kể từ đó, phụ nữ khu nhà tập thể lưng dám bàn tán về Nguyễn Thất Thất nữa, dù nhắc đến, cũng là lời ý ngớt, khen cô lên trời, sợ rằng sẽ chịu kết cục như Kỷ Tương Liên.

 

Nguyễn Thất Thất hôm nay tan tầm sớm, chợ mua chút rau, khi trở khu nhà tập thể, mặt trời còn lặn, lầu mười mấy phụ nữ, đang tán gẫu rôm rả.

 

Vừa thấy cô, âm thanh lập tức im bặt.

 

“Sao nữa?” Nguyễn Thất Thất tiện miệng hỏi.

 

“Không cả, em Nguyễn mua rau !” Mọi khan vài tiếng, thái độ đặc biệt cung kính.

 

“Đồ xách trong tay rau, chẳng lẽ là cỏ ? Các cứ tiếp tục tán gẫu !” Nguyễn Thất Thất một câu đùa, nhưng rõ ràng chẳng ai thấy buồn , trông đều căng thẳng hết sức.

 

Cảm thấy khó hiểu, Nguyễn Thất Thất tính lát nữa hỏi cây ngân hạnh xem . Cô xách giỏ rau, thong dong lên lầu, tiếng chuyện lầu lập tức vang lên.

 

Nguyễn Thất Thất bĩu môi, cũng chẳng để tâm, còn định tối món ngon, tôm xào hành và lòng heo xào cay.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Ngày mai ngoài đòi nợ , ăn chút đồ ngon bồi bổ.

 

“Thất Thất Gia Gia, Cầu Cầu c.h.ế.t …” Dưới lầu truyền đến tiếng của Mãn Tử, đau lòng.

 

Nguyễn Thất Thất tới lầu ba, cô thò ban công, thấy Mãn Tử, trong tay ôm một viên táo khô héo, vẻ mặt đau lòng.

 

“Con nhà ai c.h.ế.t thế?” Mấy phụ nữ lầu hoảng sợ, còn tưởng là bạn chơi của Mãn T.ử c.h.ế.t.

 

Họ đều quen Mãn Tử, là con nhà họ Lâu.

 

“Cầu Cầu c.h.ế.t , là cái thứ một trăm , chúng nó đều chơi với …” Mãn T.ử đau lòng, nhưng lời nó khiến hách liễu nhất đại khiêu.

 

C.h.ế.t một trăm đứa trẻ á? Sao họ từng qua?

 

“Mãn Tử, Cầu Cầu là con nhà ai? Mắc bệnh gì mà mất?” Vương Thục Hoa quan tâm hỏi.

 

“Không , c.h.ế.t .” Mãn T.ử lắc đầu, giờ nó buồn, chỉ chuyện với Thất Thất Gia Gia, những khác nó chẳng để ý.

 

Nguyễn Thất Thất xuống lầu, nhận lấy quả táo khô héo trong tay nó, đặt bên tai vài phút, vẻ mặt cô đặc biệt trang nghiêm, như đang một chuyện quan trọng.

 

Những khác sự nghiêm túc của cô lây nhiễm, dám thở mạnh.

 

“Cầu Cầu về với ông bà , quê nó gọi là hành tinh vui vẻ Ba La Ba La, khí ở đó đặc biệt ngọt, Cầu Cầu cần về quê bổ sung chất dinh dưỡng, nên mới trở về.” Nguyễn Thất Thất nghiêm trang bịa chuyện.

 

Vương Thục Hoa và những khác đến ngớ , cái gì mà hành tinh vui vẻ Ba La Ba La? Có cái địa danh ?

 

thể hành tinh vui vẻ Ba La Ba La ?” Mãn T.ử lau nước mắt, hỏi nghiêm túc.

 

“Bây giờ cháu , qua bảy mươi năm nữa mới !” Nguyễn Thất Thất lắc đầu.

 

“Vậy Đô Đô thì ? Nó ở Hỗ Thành còn ?” Mãn T.ử nhớ tới của Cầu Cầu, lo lắng.

 

“Đô Đô sớm về với ông bà , con chúng nó đoàn viên ở hành tinh vui vẻ Ba La Ba La, cái chỉ là xác của Cầu Cầu, sóng điện não của nó về nhà . Đi, chúng vùi xác của Cầu Cầu .”

 

Nguyễn Thất Thất hồ đồ bịa một trận, Mãn T.ử tin tưởng nghi ngờ.

 

Vương Thục Hoa và mấy đầu óc mòng mòng, cũng chẳng hiểu nổi hai đang cái gì, càng càng hồ đồ.

 

Sau đó họ thấy, Nguyễn Thất Thất chạy về nhà, lấy một cái cuốc nhỏ xuống lầu, cùng Mãn T.ử ở sườn dốc nhỏ phía khu nhà tập thể, đào một cái hố, vùi quả táo hỏng trong hố, còn trịnh trọng bái ba cái.

 

“Cầu Cầu an nghỉ , thôi, ăn cơm, đồ ăn ngon cho cháu.”

 

Nguyễn Thất Thất vỗ vỗ tay, dắt Mãn Tể về nhà.

 

“Thất Thất, ăn tôm to.”

 

Mãn Tể l.i.ế.m liếm môi, nó thích ăn tôm to nhất.

 

“Được, còn ăn cái gì?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-155-that-that-gia-gia-toi-lam-bo-cua-cac-cau-co-duoc-khong.html.]

“Thịt thăn heo sốt chua ngọt, sườn heo sốt chua ngọt, cá sốt chua ngọt…”

 

Mãn Tể thích khẩu vị chua ngọt, các món nó báo đều là vị chua ngọt.

 

“Làm cho con món sườn heo sốt chua ngọt, chỉ thể chọn một món thôi, thể tham lam nhé!”

 

“Được, cảm ơn Thất Thất.”

 

Mãn Tể vui vẻ cực kỳ, một cao lớn như nó, mặt Nguyễn Thất Thất giống như trẻ con, đặc biệt ngoan.

 

Vương Thục Hoa và những khác đều tấm tắc hiếu kỳ, Mãn Tể tuy nhu thuận, nhưng cận , nhất là lớn, nó đều thèm để ý, chỉ chơi với trẻ con, ngờ lời Nguyễn Thất Thất như .

 

“Quả nhiên là điên , một cái quả táo hỏng còn đào một cái mộ, thật hiếm lạ!”

 

nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.

 

“Cũng đào mộ cho ngươi, ngươi quản gì?”

 

Liễu Đại Ni cãi một câu, còn lườm một cái.

 

Nguyễn Thất Thất tối nhiều món, tôm to xào hành, lòng heo xào cay, sườn heo sốt chua ngọt, sườn cốt lết kho tàu, còn hai món chay, bày đầy một bàn lớn, Mãn Tể thèm đến chảy nước miếng.

 

Bất quá Mãn Tể hiểu quy củ, cho dù thèm, cũng sẽ ăn vụng, mà là ngoan ngoãn , ngừng nuốt nước miếng.

 

Nguyễn Thất Thất múc mấy con tôm to, bảo nó tự bóc ăn.

 

Lại chọn một ít mỗi món, món cay và món cay, phân biệt múc hai đĩa, mang đến cho Âm Lệ Nhã.

 

Âm Lệ Nhã vặn tan ca về nhà, cũng chuẩn nấu cơm, thấy nhiều món như , thậm chí còn món Thượng Hải, cô nhịn nuốt nước miếng.

 

“Gần đây kẻ địch thương, qua một hồi nữa chắc sẽ .”

 

Âm Lệ Nhã cảm thấy thật ngượng ngùng, giải thích một chút.

 

Không lười, mà là kẻ địch chịu thua kém, thương, mấy ngày qua chỉ tiếp nhận một kẻ địch thương, nhưng vết thương ở mông, cô thể nào cắt cái m.ô.n.g .

 

“Không nóng nảy, cô cứ từ từ tìm.”

 

Nguyễn Thất Thất là thật sự nóng nảy, cái ống xương của tên tiểu quỷ , đủ cho cô dùng một trận .

 

Âm Lệ Nhã lúc mới yên tâm nhận lấy đồ ăn, dự định tối nấu nhiều cơm hơn, nhiều món ngon như , cô và chồng nhất định ăn nhiều một chén cơm.

 

Lục Dã cũng trở , cố ý đạp xe đến nhà Lâu chào hỏi một tiếng, lúc mới trở về ăn cơm.

 

Bữa cơm Mãn Tể ăn đặc biệt vui vẻ, nỗi thương tâm vì Cầu Cầu rời cũng mỹ thực chữa lành.

 

Sau bữa cơm, Nguyễn Thất Thất còn pha cho nó một ly sữa, Mãn Tể vui vẻ đến mức bay lên.

 

“Thất Thất, Gia Gia, bố cho các ngươi ?”

 

Mãn Tể một ý tưởng lớn mật, nhận Thất Thất và Gia Gia con, như về thể ăn mỹ thực ngừng nghỉ.

 

, con là em trai bọn , thể bố !”

 

Nguyễn Thất Thất sửa , còn : “Về ăn thì đến chỗ ăn.”

 

“Được!”

 

Mãn Tể dùng sức gật đầu, cái gì cũng , chỉ cần đồ ăn ngon.

 

Ăn xong sữa, Nguyễn Thất Thất và Lục Dã đưa Mãn Tể về nhà, tiện thể đưa t.h.u.ố.c cho Quản Chi Hoa.

 

Sắc mặt Quản Chi Hoa hơn ít, t.h.u.ố.c Nguyễn Thất Thất đưa tác dụng, gần đây cô bệnh viện kiểm tra, các chỉ cơ thể hơn ít, bác sĩ đều cảm thấy kinh ngạc, Quản Chi Hoa về thuốc, chỉ ý chí cầu sinh mạnh mẽ, ở bên con trai thêm một ít thời gian.

 

Bác sĩ cũng nghi ngờ, ý chí quả thực thần kỳ, thể tạo nhiều kỳ tích.

 

“Mẹ, ăn tôm to , bóc xong .”

 

Vừa về đến nhà, Mãn Tể liền từ trong túi áo, lấy mấy con tôm bóc vỏ, vui vẻ đặt bên miệng Quản Chi Hoa.

 

--------------------

 

 

Loading...