Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 142: ÔNG ĐÂY LY HÔN VỚI MẤY NGƯỜI RỒI, LIÊN QUAN GÌ TA

Cập nhật lúc: 2025-12-10 16:49:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Lâu cha , chúng tròn chữ hiếu thôi.” Nguyễn Thất Thất .

 

.”

 

Lục Dã thập phần đồng ý.

 

Nguyễn Thất Thất mang theo một vò cá trích gạo, cá trích gạo do Vương Thục Hoa đặc biệt ngon, đưa ăn xong , cô lấy mấy cái cá trắm cỏ lớn, nhờ Vương Thục Hoa giúp, thành phẩm chỉ lấy một nửa.

 

Lại bảo Lục Dã căn tin lấy một chậu thịt kho tàu, hai ăn xong bữa tối thì lên đường.

 

Ở hành lang lầu hai, cô chạm mặt một tuổi còn trẻ, Nguyễn Thất Thất liếc mắt một cái nhận , là em gái của Kỷ Tương Liên, hình như tên là Kỷ Tương Mai.

 

Mấy ngày hôm trông còn lem luốc bẩn thỉu, giờ dọn dẹp sạch sẽ, trông xinh hơn chị cô .

 

Kỷ Tương Mai cũng nhận cô, chủ động chào hỏi: “Ra ngoài !”

 

“Ừm.”

 

Nguyễn Thất Thất bất ngờ, Kỷ Tương Liên cho phép và em gái qua với cô, xem cô em gái lời chị .

 

Kỷ Tương Mai dựa sang một bên, để họ xuống .

 

Lục Dã gật đầu với cô , ba bước gộp thành một, nhanh chóng xuống lầu, đẩy cả hai chiếc xe của họ .

 

“Thất Thất, khẩu trang cho em!”

 

Lục Dã lấy khẩu trang từ trong túi , đeo cho cô.

 

Đường nông trường bụi nhiều, đeo khẩu trang để tránh bụi.

 

“Anh cũng đeo .”

 

Nguyễn Thất Thất tự đeo xong, thấy Lục Dã đeo, liếc mắt giận dỗi một cái, Lục Dã ngoan ngoãn đeo .

 

Kỷ Tương Mai lầu hai , ánh mắt đầy ngưỡng mộ, cô cũng gả cho một đàn ông tuổi còn trẻ, tiền đồ, còn trai như Lục Dã, tiếc là cô xinh bằng Nguyễn Thất Thất, cũng gia thế .

 

“Đã với em đừng để ý đến họ, em lời?”

 

Kỷ Tương Liên tiếng động tới, sắc mặt âm trầm.

 

“Cùng ở chung một tòa nhà, hà tất căng, hòa khí mới thể lâu dài.”

 

Kỷ Tương Mai khuyên một câu.

 

hiểu rõ, cha ruột của Lục Dã là Tư lệnh, bố kế là Chính ủy, bản là Phó đoàn trưởng, bất luận cái nào lấy cũng cứng rắn, cũng chị cả lấy sự tự tin, dám đối đầu với Lục Dã, đúng là phu nhân doanh trưởng quá lâu, quên mất mấy cân mấy lượng .

 

“Em cái gì cũng hiểu, dù em lời chị sẽ sai, tránh xa họ !”

 

Sắc mặt Kỷ Tương Liên càng khó coi hơn, ngữ khí cũng nặng nề hơn một chút, cô tức giận vì em gái còn lời như hồi nhỏ nữa.

 

“Chị cả, em lớn , chủ kiến của riêng , lời chị đúng thì em , đúng em sẽ , em sẽ kế cho , chị đừng nữa!”

 

Giọng Kỷ Tương Mai lớn, nhưng ngữ khí kiên định.

 

Chị cả lén khuyên cô gả cho Phó doanh trưởng 32 tuổi, nhiều lời ý bay loạn, Phó doanh trưởng lương cao, tiền đồ , còn thể theo quân đội sắp xếp công việc, thể ăn lương thực hàng hoá, nhất định là cô gái gả nhất trong thôn.

 

là cô gái ngốc nghếch cái gì cũng hiểu hồi nhỏ nữa, Phó doanh trưởng lớn hơn cô mười một tuổi, còn hai đứa con, đứa lớn mười hai tuổi, đứa nhỏ tám tuổi, đều đến tuổi hiểu chuyện.

 

gả qua đó chẳng khác nào bảo mẫu, phí sức lòng, chắc chắn sẽ uất ức c.h.ế.t mất.

 

Kết hôn là để cuộc sống , hà tất cô tự chuốc khổ ?

 

Vẫn là đúng, tuy rằng lớp trưởng 22 tuổi cấp bậc thấp nhất, nhưng gia cảnh , là con trai út, tuổi còn trẻ, gian thăng chức lớn, cô gả qua đó nhất định sẽ như ý, sống cuộc sống .

 

Nếu may mắn, chừng còn thể lên tới Phó doanh trưởng, đến lúc đó cô vẫn thể theo quân đội, hơn so với gả cho đàn ông lớn tuổi ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-142-ong-day-ly-hon-voi-may-nguoi-roi-lien-quan-gi-ta.html.]

 

“Tương Mai, chị là chị ruột của em, sẽ hại em , em còn trẻ hiểu, gả cho một lớp trưởng nhỏ bé bằng gả cho Phó doanh trưởng hơn, lớn tuổi , cũng kiến thức, bà hiểu .”

 

Kỷ Tương Liên áp chế cơn giận, kiên nhẫn khuyên nhủ, nếu tìm một trợ lực cho chồng, cô mới lười phí tâm tư .

 

phân biệt, khác gả cho Phó doanh trưởng còn gả đấy!

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Kỷ Tương Mai đột nhiên lộ nụ trào phúng, cô bốn phía, ai, mới hỏi: “Chị cả, còn nhớ chị Tuyết Mai ?”

 

Sắc mặt Kỷ Tương Liên đổi lớn, cảnh giác xung quanh, cảnh cáo: “Em nhắc đến cô gì?”

 

“Anh rể vốn dĩ xem mắt chị Tuyết Mai, cũng hai ngày chị Tuyết Mai đưa , bởi vì chị cẩn thận rơi cuốn ngữ lục chậu nước rửa chân, lúc đó chỉ ở hiện trường, chỉ với chị, chị cả.”

 

Kỷ Tương Mai sắc mặt lạnh , Kỷ Tuyết Mai là chị họ của cô, ở ngay sát vách nhà cô, cùng tuổi với chị cả, quan hệ còn hơn cả chị em ruột.

 

Kỷ Tuyết Mai là một chi hoa của thôn, nữ công cũng , tròn mười bảy, đến nhà cầu giẫm nát cả ngưỡng cửa, so sánh , chị cả tướng mạo bình thường thì cũng nổi tiếng như .

 

Tốp thanh niên tới thôn xem mắt, mỗi đều là Kỷ Tuyết Mai, lúc mới xem mắt chị cả cô .

 

Nhà rể là thôn bên cạnh, bố thanh danh của Kỷ Tuyết Mai, liền đợi đứa con trai về nhà thăm , cùng Kỷ Tuyết Mai xem mắt, nếu mắt thì kết hôn.

 

Kỷ Tuyết Mai cùng chị cả rằng, đem chuyện với chị cả, kết quả cũng hai ngày, liền nhất hỏa nhân vọt nhà Kỷ Tuyết Mai, đưa cô , chỉnh thảm, Kỷ Tuyết Mai chịu nổi nhảy sông tự sát.

 

Lúc đó chính là chị cả lén lút đưa lễ cho bà mối, thành công cùng rể xem mắt kết hôn.

 

Khi Kỷ Tuyết Mai gặp chuyện may, Kỷ Tương Mai còn nhỏ, lúc đó cô nghĩ rõ ràng, vẫn là hai năm mới nghĩ rõ, chỉ cảm thấy phía lưng lạnh cả , cô trộm đốt vàng mã cho Kỷ Tuyết Mai, hy vọng thể tha thứ.

 

Cũng là đó, cô cùng chị cả liền sinh ngăn cách, đề phòng chặt chẽ, nhiều chuyện .

 

cô đang cái gì, Kỷ Tuyết Mai cô gặp chuyện may, liên quan gì , cô thật là kỳ diệu!”

 

Kỷ Tương Liên sắc mặt khó coi, ngoài miệng tuy cứng rắn, cũng rõ ràng là sắc lệ nội nhẫm.

 

“Chị đừng nữa bức kế, sự kiện liền coi như !”

 

Kỷ Tương Mai lạnh giọng một câu, xoay .

 

Kỷ Tương Liên âm trầm mặt, c.h.ế.t chằm chằm bóng lưng em gái, ánh mắt âm u, đặc biệt dọa .

 

 

 

Khi Nguyễn Thất Thất họ đến nông trường, bảy giờ hơn, trời đều đen thui.

 

Người của nông trường cơ bản ăn cơm tối, mặt đất trống phía phòng gia thuộc, ít trẻ con đang đùa giỡn, còn lớn chuyện phiếm, khí hài hòa.

 

“Viên Huệ Lan, cô bệnh ? Lãnh đạo cũng cái gì, cô dựa cái gì chỉ huy việc!”

 

Một đạo giọng nữ sắc bén, phá vỡ hài hòa, là Lâm Mạn Vân.

 

“Cô tới nông trường là cải tạo, hưởng phúc, nhiệm vụ quy định liền xong, Lâm Mạn Vân, xem cô những thói quen tiểu tư sản , ngay cả cỏ cũng nhổ , cô còn ý tứ ăn cơm? Đi nhổ cỏ cho , nhổ cho phép ăn cơm!”

 

Giọng của Viên Huệ Lan nhanh chậm, so với Lâm Mạn Vân tức giận hỏng việc, cảm xúc của cô định hơn nhiều.

 

Mắt Nguyễn Thất Thất cùng Lục Dã đều sáng, gần nhất liền đại hí, chuyến đến đáng giá!

 

“Lục Đắc Thắng, ngươi c.h.ế.t? Viên Huệ Lan bắt nạt , ngươi quản quản?”

 

Lâm Mạn Vân động miệng động tay đều đấu Viên Huệ Lan, cô tức ủy khuất, theo bản năng gọi Lục Đắc Thắng.

 

Dĩ vãng mỗi bắt nạt, đều sẽ gọi Lục Đắc Thắng mặt, đều quen nếp .

 

Lục Đắc Thắng ôm một chậu mì lớn, ăn ngấu nghiến, tiện thể hai bà cô đ.á.n.h để ăn với cơm, tên , đầu cũng nâng, khí : “Lão t.ử cùng các ngươi đều ly hôn, liên quan gì !”

 

--------------------

 

 

Loading...