Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 120: Hồi Long Thang của người đàn ông của tôi tuyệt đối đại bổ, các người còn muốn uống không?

Cập nhật lúc: 2025-12-10 16:49:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thất Thất, hứng xong , tiếp theo gì?” Lục Dã hỏi.

 

“Đổ cái phích nước nóng .”

 

Nguyễn Thất Thất chỉ cái phích nước nóng, lát nữa cô mang đến nhà máy.

 

“Thất Thất, trong nhà máy bắt nạt em ?”

 

Lục Dã sa sầm mặt, Thất Thất nhà như , nhất định là bắt nạt , nếu thì đổ nước tiểu phích nước nóng?

 

“Không , của !”

 

Nguyễn Thất Thất bình tĩnh, chỉ hai cái lão già ranh ma đó, thể bắt nạt .

 

Lục Dã cũng hỏi nữa, đầu sẽ đến nhà máy rượu hỏi thăm một chút, xem là cái đồ vật nọ điều nào.

 

“Thất Thất, đầy.”

 

Lục Dã lắc một cái, chút tiếc nuối, thế tối qua uống nhiều nước hơn.

 

“Thêm chút nước sôi.”

 

“Được!”

 

Lục Dã vui vẻ thêm nước sôi, khi đảo mãn, đậy nắp .

 

Hai ăn xong bữa sáng, đều tự . Nguyễn Thất Thất tới văn phòng, đặt phích nước nóng bệ cửa sổ, yên tĩnh báo, còn kèm theo một đĩa hạt dưa ngũ vị hương, vui vẻ .

 

Mọi trong văn phòng lượt tới . Bàn công tác của Tề Hoài Dân ngay đối diện Nguyễn Thất Thất, cố ý ngang qua bên , trong tay còn cầm cốc men, đến bệ cửa sổ rót nước.

 

Hắn cầm đúng cái phích nước nóng của Nguyễn Thất Thất.

 

“Lão Tề, rót cho một chút!”

 

Hà Tuệ Linh đưa qua một cái cốc men, trong cốc còn để một ít lá . Hai bọn họ đều thích uống , vách trong của cốc đều biến thành màu nâu .

 

Tề Hoài Dân rót cho cô hơn phân nửa cốc, đó cũng tự rót cho một cốc, đậy nắp , trở chỗ báo.

 

Nguyễn Thất Thất vẫn tiếng, Tề Hoài Dân và Hà Tuệ Linh đều đắc ý, cho rằng cô sợ .

 

Tề Hoài Dân cầm cốc lên, mở nắp , thổi bay lớp bề mặt, bắt đầu uống .

 

“Hạp hạp hạp…”

 

Nguyễn Thất Thất vui vẻ c.ắ.n hạt dưa, mắt cong thành vầng trăng khuyết.

 

“Ủa?”

 

Tề Hoài Dân nhấp một ngụm , cảm thấy hương vị kỳ quái, mùi khai khai?

 

“Nước sôi hôm nay hương vị kỳ quái thế?”

 

Hà Tuệ Linh ồn ào lên, cô mới cũng uống.

 

“Không , giống như bình thường.”

 

Trưởng phòng đáp một câu.

 

uống cũng giống như bình thường.” Phó phòng cũng .

 

uống thử xem .”

 

Hà Tuệ Linh tin tà uống một hớp lớn, còn ngậm trong miệng nhấm nháp hương vị kỹ lưỡng, càng phẩm càng cảm thấy khai.

 

“Không đúng, chính là giống , khai lắm!”

 

Sau khi cô nuốt xuống , thập phần khẳng định .

 

uống cũng khai lắm.”

 

Tề Hoài Dân cũng uống một hớp lớn, khi phẩm thường kỹ lưỡng, thập phần khẳng định là khai.

 

Những khác đều cảm thấy kỳ quái, chạy qua xem của hai bọn họ. Màu sắc của vấn đề gì, nhưng cái khí vị , quả thật chút khai.

 

Cái mùi khai còn quen thuộc, giống... Mấy , dám .

 

“Các rót nước từ bình nào?” Trưởng phòng hỏi.

 

Hà Tuệ Linh bĩu môi về phía Nguyễn Thất Thất, Trưởng phòng hiểu , hỏi Nguyễn Thất Thất: “Tiểu Nguyễn, cô lấy nước sôi ở ?”

 

“Ở nhà chứ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-trong-sinh-70-vo-chong-cung-hac-hoa-roi/chuong-120-hoi-long-thang-cua-nguoi-dan-ong-cua-toi-tuyet-doi-dai-bo-cac-nguoi-con-muon-uong-khong.html.]

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Nguyễn Thất Thất nâng cốc lên, uống một ngụm lớn.

 

Trên bàn công tác của cô , đặt một cái phích nước nóng mới, bày bệ cửa sổ.

 

“Trong nhà máy nước sôi, cô cần thiết mang nước sôi từ nhà .”

 

Trưởng phòng đoán , nhưng cảm thấy quá khả năng, Nguyễn Thất Thất một tiểu nha đầu, chắc sẽ điên rồ như chứ?

 

“Trưởng phòng, bình nước sôi là lấy ở nhà máy, còn bình là t.h.u.ố.c mang từ nhà , là Hồi Long Thang.”

 

Nguyễn Thất Thất híp mắt giải thích.

 

Tề Hoài Dân và Hà Tuệ Linh đồng loạt biến sắc, bọn họ thế mà uống thuốc, thảo nào hương vị kỳ quái như . Là t.h.u.ố.c ba phần độc, Nguyễn Thất Thất chắc chắn là cố ý!

 

“Lúc chúng rót, là thuốc?” Hà Tuệ Linh giận dữ lên tiếng chỉ trích.

 

thấy mà, các yên tâm, Hồi Long Thang đều thể uống, kiện thể cường , hóa huyết thanh hỏa, uống đại bổ đấy!”

 

Nguyễn Thất Thất càng ngọt hơn, ngữ khí vô cùng thành khẩn, tất cả đều tin, còn nổi lên lòng hiếu kỳ.

 

“Hồi Long Thang gồm những vị t.h.u.ố.c nào?” Trưởng phòng thành tâm thỉnh giáo.

 

Anh đến trung niên, cảm thấy càng ngày càng lực bất tòng tâm, nên uống chút t.h.u.ố.c bổ kiện thể cường .

 

Những khác đều dựng tai lên , bọn họ cũng bồi bổ.

 

“Nguyên vật liệu thì ai cũng , uống một ly khi ngủ, bãi nước tiểu đầu tiên lúc sáng sớm thức dậy, chính là Hồi Long Thang, uống xong thể kéo dài tuổi thọ.” Nguyễn Thất Thất nhiệt tình giải đáp.

 

Tất cả đều biến sắc, ánh mắt khó hết thành lời.

 

Hồi Long Thang thì cao cấp, hóa là một bãi nước tiểu , cái cô Tiểu Nguyễn mới tới , đầu óc cảm thấy quá bình thường.

 

Tề Hoài Dân và Hà Tuệ Linh sắc mặt khó coi, dày cũng đang cuộn trào, thứ họ mới uống, chẳng lẽ là nước tiểu của Nguyễn Thất Thất?

 

“Không của , là của đàn ông nhà , trẻ tuổi khỏe mạnh, dương khí đặc biệt dồi dào, Hồi Long Thang của đàn ông nhà tuyệt đối đại bổ, mấy còn uống ? Nếu như còn uống, nhất định sẽ phát huy tinh thần đồng nghiệp hữu ái hỗ trợ, mỗi ngày ngại cực khổ mang từ nhà tới!”

 

Giọng của Nguyễn Thất Thất kịp thời vang lên, giải tỏa nghi ngờ của họ, nhưng cũng khiến họ cảm thấy an ủi, ngược càng thêm buồn nôn.

 

“Ọe…”

 

Hà Tuệ Linh bịt miệng liền xông ngoài, tiếp theo là Tề Hoài Dân, cả hai đều WC ói .

 

Trưởng khoa nhíu chặt mày, trong lòng bất đắc dĩ, vốn tưởng Nguyễn Thất Thất là một hiền lành nhát gan, tuyệt đối ngờ là một con điên sợ trời đất.

 

Người nhà ai đắn đổ nước tiểu bình giữ nhiệt?

 

Còn đặt cái tên gọi Hồi Long Thang, thật nó điên!

 

“Trưởng khoa, chuyện trách , một lọ t.h.u.ố.c bổ của , bộ bọn họ phá hỏng , còn oan ức đây !”

 

Nguyễn Thất Thất vẻ mặt vô tội tố cáo.

 

“Về ở nhà uống xong , đừng mang tới văn phòng, chỉ Hồi Long Thang, t.h.u.ố.c bổ khác cũng mang, t.h.u.ố.c độc càng thể!”

 

Trưởng khoa hổ là trưởng khoa, ánh mắt chỉ độc đáo, còn tính xa trông rộng, cắt đứt đường của Nguyễn Thất Thất .

 

!”

 

Nguyễn Thất Thất nhu thuận đáp lời.

 

Hà Tuệ Linh và Tề Hoài Dân vẻ mặt tái nhợt trở về, đều loạng choạng, họ ói đến c.h.ế.t sống , ngay cả mật xanh cũng ói , nhưng vẫn buồn nôn lắm.

 

Nguyễn Thất Thất ngọt ngào với họ, hỏi với ý : “Hồi Long Thang hiệu quả chứ?”

 

Hà Tuệ Linh c.ắ.n răng, thấp giọng uy hiếp: “Cô đợi đấy cho !”

 

Nguyễn Thất Thất lườm một cái, đợi thì đợi, còn sợ ?

 

Tề Hoài Dân ngay cả sức mắng cũng còn, trừng mắt Nguyễn Thất Thất một cái thật mạnh, trở chỗ , nhưng thấy nửa ly Hồi Long Thang còn , buồn nôn, nôn khan vài tiếng, ói gì, nhưng khiến bản mệt c.h.ế.t.

 

Sau sự kiện Hồi Long Thang, Nguyễn Thất Thất tất cả trong văn phòng cô lập, trở thành nhân vật bên lề của phòng tuyên truyền, cũng chỉ trưởng khoa và phó trưởng khoa với cô vài câu, những khác đều kính nhi viễn chi với cô .

 

Nguyễn Thất Thất hài lòng với kết quả , trâu bò dê cừu mới cần kết đàn, cường giả như , từ đến nay đều là độc hành.

 

Chớp mắt một cái, Lục Đắc Thắng trường cán bộ một tuần , chủ nhật nghỉ ngơi, Nguyễn Thất Thất và Lục Dã trường cán bộ, chủ yếu là xem Lâm Mạn Vân t.h.ả.m cỡ nào.

 

Chẳng qua, khi họ tới trường cán bộ, phát hiện Lâm Mạn Vân liệt giường, ngay cả cơm cũng sức lực nấu, Lục Đắc Thắng xong việc về nhà, còn nấu cơm cho cô .

 

【Còn một canh nữa】

 

--------------------

 

 

Loading...