Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 414: Kiên quyết không nhận con ruột, người mẹ máu lạnh vô tình
Cập nhật lúc: 2025-12-10 05:30:37
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nguyễn Thất Thất cầm hộp cơm rửa, đến bể nước mới phát hiện quên lấy nước nóng. Đầu tháng tư ở Đàm Châu trời vẫn se lạnh, hôm nay cô ăn thịt kho tàu nhiều mỡ, nước nóng mới rửa sạch .
Hạ Đào cũng tới, Nguyễn Thất Thất hỏi cô mang nước nóng .
"Không mắt ?"
Hạ Đào giơ hai tay trống trơn, chỉ cầm mỗi cái hộp cơm , buột miệng đáp trả.
"Cho cô mặt mũi quá nhỉ?"
Nguyễn Thất Thất tức . "Mụ điên" dạo uống nhầm t.h.u.ố.c gì, ăn càng ngày càng thiếu đòn. Lần còn thế nữa cô sẽ ném lên núi, treo lên cây cho đung đưa ba ngày ba đêm.
"Tay cầm mỗi cái hộp cơm, cô rõ ràng thấy còn hỏi, sai chỗ nào?"
Khí thế của Hạ Đào lập tức xẹp xuống, ấm ức giải thích.
"Cô càng ngày càng lười đấy. Biết rõ rửa hộp cơm lấy nước nóng? Lần nhớ mang !"
Nguyễn Thất Thất mượn cớ mắng cho một trận tơi bời.
Hạ Đào nghiến răng, nhịn một , nhịn hai , nhịn ba , cuối cùng vẫn ấm ức đáp: "Biết !"
Mẹ kiếp, nếu đ.á.n.h thì cô ném cái hộp cơm mặt Nguyễn Thất Thất . Trước mặt cô mà dám lên mặt ?
Nguyễn Thất Thất xả cơn giận, trong lòng thoải mái hơn nhiều, định tráng qua nước lạnh về ký túc xá rửa .
"Dùng của !"
Diêu Khả Hân đưa phích nước nóng sang.
"Cảm ơn nhé!"
Nguyễn Thất Thất sững cảm ơn, đổ nửa hộp cơm nước nóng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Không gì."
Diêu Khả Hân nhẹ, thấy Hạ Đào cũng rửa liền hỏi cô cần .
"Cần, cảm ơn!"
Hạ Đào cũng chẳng khách sáo, đổ chút nước nóng rửa.
Diêu Khả Hân xách phích nước . Cô mặc bộ quần áo kaki kiểu Lênin còn khá mới, thắt eo nổi bật vòng eo thon thả, dáng uyển chuyển thướt tha.
"Cô với cô ?"
Hạ Đào rửa bát xong, buột miệng hỏi.
"Hôm nay mới quen. Cô ở cùng phòng mấy tối mà chuyện ?"
Nguyễn Thất Thất vẩy vẩy hộp cơm cho ráo nước, chuẩn về phòng.
"Có gì mà , !"
Hạ Đào cũng vẩy hộp cơm, song song với cô.
"Sao đông vây quanh thế , xem chút!"
Dưới sân ký túc xá tụ tập đông . Hạ Đào thấy từ xa liền hứng thú chạy tới xem náo nhiệt. Cô khỏe, chẳng mấy chốc chen trong. Nguyễn Thất Thất cũng "ăn theo", dễ dàng lọt vòng trong cùng.
"Mẹ... con đói!"
"Mẹ... lạnh quá!"
Diêu Khả Hân hai đứa trẻ bám chặt chân. Bé trai bốn năm tuổi, bé gái hai ba tuổi. Quần áo tuy cũ kỹ nhưng sạch sẽ, chỉ là mặt mũi đỏ ửng, nứt nẻ từng mảng nhỏ do mùa đông bôi kem dưỡng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-414-kien-quyet-khong-nhan-con-ruot-nguoi-me-mau-lanh-vo-tinh.html.]
Hai đứa trẻ đều mày thanh mục tú, nét giống Diêu Khả Hân. Cô hai em ôm c.h.ặ.t c.h.â.n .
"Mẹ... con nhớ !"
Bé gái đôi mắt to y hệt Diêu Khả Hân, đẫm lệ, trông thật đáng thương.
Diêu Khả Hân mặt , vẻ mặt lạnh lùng chút d.a.o động: "Hà Kiến Bình, đưa con về , đừng đến nữa!"
"Chúng là con ruột của cô đấy! Diêu Khả Hân, cô tàn nhẫn thật!"
Người đàn ông 30 tuổi, dáng trung bình, mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn còn khá mới nhưng vẫn che vẻ quê mùa. Đứng cạnh Diêu Khả Hân dịu dàng xinh , trông họ như của hai thế giới khác .
"Chúng mang họ Hà, là con cháu nhà họ Hà các . Chúng ly hôn , liên quan gì đến nữa!"
Diêu Khả Hân thèm con lấy một cái, nhẫn tâm gỡ tay hai đứa trẻ , dứt khoát ký túc xá.
"Mẹ... Mẹ ơi..."
Hai đứa trẻ òa lên t.h.ả.m thiết. Các sinh viên xem xung quanh cũng rưng rưng nước mắt, cảm thấy Diêu Khả Hân quá m.á.u lạnh vô tình.
"Diêu Khả Hân, cô mùng một thì đừng trách ngày rằm! Bây giờ tìm lãnh đạo trường cô, cho họ cô là loại lẳng lơ thế nào. Cái suất học đại học của cô đều là do ngủ với đàn ông mà . Cô chính là con điếm ai cũng thể chồng! Cô chơi thì cũng để cô yên , cô cứ đợi đấy!"
Gã đàn ông gào lên như điên, tuôn bao lời lẽ khó bôi nhọ Diêu Khả Hân.
Đám sinh viên vây xem đều cau mày, ánh mắt khinh bỉ. Diêu Khả Hân quả nhiên là loại đó, họ nhầm mà.
Diêu Khả Hân lên lầu bỗng , xách phích nước nóng bước từng bước về phía gã đàn ông. Gã nín bặt, vẻ mặt đắc ý. Hắn ngay phụ nữ coi trọng danh tiếng nhất, chắc chắn dám căng với .
Trước ngu quá mới con mụ lừa đồng ý ly hôn. Giờ nghĩ kỹ , tái hôn. Con mụ sống là của , c.h.ế.t cũng là ma nhà , đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay .
Gương mặt dịu dàng của Diêu Khả Hân giờ lạnh băng. Cô tiến ngày càng gần, tay xách phích nước nổi gân xanh vì dùng sức quá nhiều. Cô định dùng cái phích nước đập nát đầu gã đàn ông cho câm miệng!
cô chậm một bước. Một viên đá bay miệng gã đàn ông, "rắc" một tiếng gãy hai cái răng cửa. Gã theo bản năng bụm miệng, m.á.u chảy qua kẽ tay.
"Mẹ kiếp, đứa nào ? Là gian phu của con đĩ Diêu Khả Hân ? Đôi cẩu nam nữ , giỏi thì đây, ông g.i.ế.c c.h.ế.t chúng mày!"
Gã đàn ông lộ vẻ hung dữ, chỉ là chuyện lọt gió nên khí thế giảm một nửa, thậm chí còn chút buồn .
"Lão t.ử đấy, mày g.i.ế.c ai?"
Hạ Đào nghênh ngang bước , tay cầm chiếc hộp cơm rỗng.
Diêu Khả Hân ngạc nhiên. Cô ngờ là Hạ Đào. Cô bạn cùng phòng đều thích , Hạ Đào ở cùng phòng mấy tối cũng chẳng chuyện, thậm chí gặp mặt còn chào hỏi. Cô tưởng Hạ Đào cũng ghét cô như những khác.
"Đệch con mày... Ái da..."
Gã đàn ông thấy là phụ nữ thì hung hăng định động thủ, nhưng kịp c.h.ử.i hết câu kêu t.h.ả.m thiết.
Hạ Đào chỉ dùng một tay chế ngự , tay cầm hộp cơm tát tới tấp mặt , trái một cái một cái đều tay.
"Không học ? Không hiểu tiếng ? Đã ly hôn , mày lấy tư cách gì mà loạn? Ly hôn là độc , tìm đàn ông là tự do cá nhân, liên quan ch.ó gì đến mày?"
"Mày còn mặt mũi đến trường loạn ? Mày bảo trộm bán , bằng chứng ? Bắt trộm bắt tận tay, bắt gian bắt tận giường. Mày khơi khơi thế thì đến thiểu năng cũng chẳng tin. Trường bọn tao sinh viên IQ cao, ai thèm tin lời vu khống của mày? Tao còn bảo mày cưỡng h.i.ế.p ch.ó cái heo nái đấy, mày còn dám trừng mắt với tao ? Cho mày mặt mũi quá nhỉ?"
Hạ Đào tát càng mạnh, c.h.ử.i càng hăng. Cái mặt dài như cái bơm của gã đàn ông trong nháy mắt sưng vù như cái bánh nướng.
Đám sinh viên vây xem nóng mặt. Họ nghi ngờ Hạ Đào đang ám chỉ họ là thiểu năng nhưng bằng chứng.
"Ư ư..."
Gã đàn ông đ.á.n.h rụng thêm mấy cái răng, tiếng kêu ú ớ rõ chữ nào. Hắn phản kháng nhưng bàn tay sắt của Hạ Đào, bất lực.
Diêu Khả Hân sững sờ, đầu óc rối bời, nhất thời .
"Hai đứa trẻ cô thật sự định nhận ?" Nguyễn Thất Thất thì thầm tai cô.