Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 36: Đá vào bà mẹ chồng tồi tệ, tìm đại đội trưởng xin giấy giới thiệu kết hôn
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:15:33
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Sao chị thể tìm ông già chứ... Khụ khụ..."
Một cơn gió thổi qua, khói đèn dầu tạt thẳng mặt Nguyễn Thất Thất, sặc đến mức cô ho sù sụ.
Cô che miệng mũi, hỏi: "Sao em thắp đèn dầu trẩu? Trong nhà dầu hỏa ?"
"Còn nửa cân thôi, chị ở nhà nên em thắp dầu trẩu cho tiết kiệm, em sợ sặc."
Nguyễn Tiểu Tuyết hì hì. Chị hai sợ khói, lúc ở nhà đều thắp dầu hỏa, nhưng từ khi cha qua đời, điều kiện kinh tế gia đình ngày càng sa sút, mua dầu hỏa cũng là gánh nặng, tiết kiệm.
(Quả trẩu ép dầu gọi là dầu trẩu, thể thắp đèn, cũng thể dùng sơn.)
"Sau cứ thắp dầu hỏa, nhà thiếu tiền."
Nguyễn Thất Thất dùng kéo khêu cao bấc đèn, ánh lửa sáng lên trông thấy.
Đèn dầu Nguyễn Tiểu Tuyết dùng là loại tự chế từ lọ mực, loại cũng tính là tinh xảo . Còn loại đơn giản hơn, dùng một cái bát vỡ, vê một sợi bấc bông gác lên miệng bát, đổ nửa bát dầu là thể thắp sáng.
Trong nhà còn một cây đèn bão pha lê, là hàng cao cấp cha Nguyễn mua ở Cung tiêu xã khi còn sống, cả thôn chỉ hai cái, cái ở nhà kế toán đại đội.
Nguyễn Tiểu Tuyết và nguyên chủ sợ vỡ, ngày thường đều dùng đèn lọ mực tự chế, cây đèn bão pha lê lau sạch sẽ cất trong rương kỷ niệm.
"Được , mười đồng mua khối dầu hỏa chứ."
Nguyễn Tiểu Tuyết vui sướng vô cùng, nụ mặt rạng rỡ như hoa. Từ khi cha Nguyễn qua đời, nụ mặt cô bé ngày càng héo hon, mà kiếp khi nguyên chủ nhảy sông tự vẫn, cô bé cũng chẳng bao giờ nữa.
"Em ở nhà nấu cơm , chị đến nhà đại đội trưởng một chuyến."
Nguyễn Thất Thất cầm theo gói bánh quýt, chừng nửa cân, ở Nguyễn Gia Loan đây cũng coi là lễ trọng.
"Chị hai đợi chút."
Nguyễn Tiểu Tuyết cầm một bó đuốc cành thông, châm lửa đưa cho cô soi đường.
Trong thôn nhiều tiếc tiền mua dầu hỏa, dầu trẩu cũng tiếc dùng, bèn lên núi chặt cành thông đuốc. Tuy khói nhiều nhưng tốn tiền, dù buổi tối cũng chẳng việc gì, ăn cơm xong là ngủ sinh con, khói khói cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Nguyễn Thất Thất nhận lấy cây đuốc, ánh lửa bập bùng, phát tiếng nổ lép bép, soi sáng con đường phía hơn hai thước.
Bên ngoài ít đang ăn cơm tối, ăn chuyện phiếm.
Nhìn thấy Nguyễn Thất Thất tới từ xa, bọn họ đều dừng .
"Thất Thất, Hà Kiến Quân thực sự quân đội khai trừ hả?" Có lớn tiếng hỏi.
" , giở trò lưu manh to bụng cháu gái ngoại của lãnh đạo. Chuyện còn cảm ơn Hà Kiến Quân, nếu bà chạy đến mặt khoe khoang thì cũng chẳng chuyện . Lần đến đơn vị bộ đội chính là để tố giác. Lãnh đạo quân đội công chính nghiêm minh, xử lý công bằng, khi điều tra rõ sự thật liền khai trừ tên lưu manh khỏi quân đội. Công văn chắc một hai ngày nữa là tới thôi."
Nguyễn Thất Thất như mục đích chính là để kích thích cha Hà Kiến Quân.
Hơn nữa cô cũng dối, Hà Kiến Quân quả thực từng đến tìm nguyên chủ khoe khoang. Mụ đàn bà ngu xuẩn cực độ, tưởng rằng Lưu Hồng Linh m.a.n.g t.h.a.i thì hôn sự của con trai mụ coi như ván đóng thuyền, đắc ý dương dương chạy tìm nguyên chủ khoe khoang, còn bảo nguyên chủ phận, đừng bám riết lấy con trai mụ nữa.
"Hà Kiến Quân cũng to gan thật, đến cháu gái ngoại của lãnh đạo cũng dám giở trò lưu manh, khai trừ cũng oan."
"Cô cháu gái ngoại lãnh đạo cũng là loại nhẹ cả tin, đàn ông trêu ghẹo sà lòng, chẳng đắn gì."
"Suỵt, Sử Nhị Muội đến kìa!"
Tiếng bàn tán của dân làng bỗng im bặt, bởi vì Hà Kiến Quân đang đùng đùng nổi giận tới.
Ban ngày nhà họ Hà đều đồng, tối mịt mới về, tin Nguyễn Thất Thất về, còn rêu rao tin đồn nhảm về con trai mụ trong thôn, con trai mụ quân đội khai trừ, còn tù.
Phi, láo toét!
Con trai mụ mới đề bạt cán bộ, tuổi còn trẻ là trung đội trưởng, còn tìm cháu gái ngoại tư lệnh đối tượng, tiền đồ rộng mở, thể khai trừ?
Chắc chắn là con tiện nhân Nguyễn Thất Thất hươu vượn, cố ý hắt nước bẩn con trai mụ!
"Nguyễn Thất Thất, mày đái một bãi tự soi bản mặt mày xem, điểm nào xứng với Kiến Quân nhà tao? Đừng bám riết lấy buông, Kiến Quân nhà tao thèm để mắt đến mày . Nhân lúc còn trẻ mau tìm thằng nào mà gả , để lâu nữa thành gái ế già, đến đàn ông góa vợ c.h.ế.t ba đời cũng chẳng thèm ngó ngàng đến mày !"
Người đến mà tiếng c.h.ử.i đến , lời lẽ vô cùng độc địa.
"Hà Kiến Quân nhà bà thành tội phạm lưu manh , quả thực xứng với . dù tìm con rể ở rể cũng chọn gia trong sạch. Cho nên đến đơn vị bộ đội là để hủy hôn. Theo giấy tờ cha ký với nhà bà, nhà bà hủy hôn đền gấp ba tiền sính lễ, Hà Kiến Quân đền cho chín trăm đồng đấy!"
Nguyễn Thất Thất thong thả ung dung buông lời châm chọc, như mèo vờn chuột trêu đùa Hà, từng chút từng chút kích thích mụ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-36-da-vao-ba-me-chong-toi-te-tim-dai-doi-truong-xin-giay-gioi-thieu-ket-hon.html.]
"Đền cái mả mày ! Ai ký giấy tờ với nhà mày, láo toét! Chín trăm đồng , trả đây!"
Mẹ Hà tức đến mức nhảy dựng lên, chín trăm đồng còn đau hơn cả cắt thịt mụ. Mụ thầm mắng con trai ngu ngốc, thừa nhận cái giấy tờ đó chứ, cứ chối bay chối biến c.h.ế.t cũng nhận mới đúng.
Nguyễn Thất Thất tấn vững vàng, nhấc chân lên, đạp mạnh bụng Hà một cái, khiến mụ ngã chỏng vó lên trời.
"Đừng bám riết lấy , con trai bà giờ là tội phạm lưu manh, cả nhà bà đều là phần t.ử , tránh xa một chút!"
Nguyễn Thất Thất nhổ toẹt một bãi nước bọt về phía Hà, vẻ mặt đầy ghét bỏ.
Mấy dân làng khác cũng lùi vài bước. Bọn họ tin đến tám chín phần, Nguyễn Thất Thất chắc chắn như , chắc là giả.
Nếu Hà Kiến Quân quân đội khai trừ, còn tù, bọn họ cũng chẳng cần khách sáo với nhà họ Hà nữa.
Mẹ Hà ôm bụng, lảo đảo bò dậy, mặt mũi vặn vẹo vì tức giận, miệng c.h.ử.i bới những lời ô uế, còn nhặt hòn đá đất định ném Nguyễn Thất Thất.
"Á... Tay !"
Tiếng hét t.h.ả.m thiết của Hà vang vọng tận trời xanh. Vừa Nguyễn Thất Thất dùng cây đuốc tay dí tay mụ, khói bốc lên xèo xèo, bỏng mất một mảng da.
"Còn mau về nhà học thuộc trích dẫn nâng cao giác ngộ ? Suốt ngày chỉ hại , thảo nào nuôi đứa con trai lưu manh phạm tội. Nên tống cả nhà bà nông trường cải tạo, rèn luyện tư tưởng cho !"
Nguyễn Thất Thất khinh miệt hừ một tiếng, nghĩa chính ngôn từ chỉ trích.
Da mu bàn tay Hà bỏng chín, đau thấu tim gan, đau đến mức đầu óc mụ mụ mị. Mụ c.h.ử.i nhưng đầu óc đình trệ, nhất thời nghĩ nên c.h.ử.i thế nào.
Chỉ một thoáng chốc, Nguyễn Thất Thất xa.
Dân làng cũng tản hết, chỉ còn một Hà.
Mẹ Hà càng nghĩ càng hoảng, sợ Nguyễn Thất Thất thật. Con trai mụ ngàn vạn thể khai trừ, cả nhà đều trông chờ con trai để nở mày nở mặt, gà ch.ó lên trời mà!
Không , ngày mai mụ lên bưu điện công xã gọi điện thoại hỏi cho rõ ràng đầu đuôi sự việc.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mẹ Hà hoang mang rối loạn chạy về nhà tìm chồng bàn bạc.
Nguyễn Thất Thất đến nhà đại đội trưởng. Cả nhà đang vây quanh lò sưởi ăn cơm tối, cái bàn nhỏ chỉ ba bát thức ăn: một đĩa nhỏ tương ớt, một đĩa cá khô xào cay, một đĩa rau cải xào.
Vợ đại đội trưởng tương ớt nổi tiếng gần xa, sạch sẽ vệ sinh, mùi vị cũng ngon. Cùng một loại nguyên liệu nhưng vợ đại đội trưởng đặc biệt ngon hơn.
Nguyễn Thất Thất hít hít mũi, cô ngửi thấy mùi thơm của tương ớt. Loại tương ớt phết lên bánh bao, cô thể ăn một ba cái.
Nước miếng trong miệng tự chủ ứa , cô thèm .
"Thất Thất đến đấy !"
Vợ đại đội trưởng dậy lấy ghế cho cô, thái độ nhàn nhạt.
"Cháu , gói bánh quýt cháu mua ở thành phố Đàm Châu, biếu bà nội ( đại đội trưởng) pha ăn."
Nguyễn Thất Thất đưa gói bánh quýt cho bà . Trên mặt vợ đại đội trưởng, nụ nở rộ thấy rõ bằng mắt thường, còn nhanh hơn lật mặt bánh tráng.
"Con bé thật là khách sáo, mau , thím pha cho cháu!"
Vợ đại đội trưởng nhiệt tình mời mọc, cơm cũng bỏ đó ăn, pha một cốc xanh mướt, dùng loại mới xào, hương thơm ngát.
Nguyễn Thất Thất đặt cốc xuống, kéo đại đội trưởng đang ăn cơm ngoài nhà.
"Có việc gì trong nhà? Lôi lôi kéo kéo còn thể thống gì!"
Đại đội trưởng giọng điệu vui, tay còn bưng nửa bát cơm khoai lang đỏ.
"Cháu là bí mật quốc gia, bác chắc chắn ở trong nhà chứ?"
Nguyễn Thất Thất khẽ hừ một tiếng, giọng điệu trịnh trọng.
Đại đội trưởng giật thon thót, cơm cũng màng ăn, quanh quất vài kéo Nguyễn Thất Thất phòng chứa củi. Xác định an ông mới hỏi: "Bí mật đại sự gì thế? Lần là giặc Nhật đế quốc Mỹ?"
Ông còn tưởng sắp đ.á.n.h trận nữa, tâm trạng phức tạp vì con trai còn đang trong quân đội.
"Bác cho cháu cái giấy giới thiệu kết hôn. Cháu tìm đối tượng , là Phó doanh trưởng. Kết hôn xong cháu sẽ lên thành phố Đàm Châu , đối tượng của cháu tìm việc cho cháu ." Nguyễn Thất Thất .