Quân Hôn Ngọt Ngào: Nữ Tri Thức Bé Nhỏ "Nắm Thóp" Sĩ Quan Kiêu Ngạo - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-12-31 16:58:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Hành Yến ngoan ngoãn đưa tay , bàn tay nhỏ của Sở Tang Ninh khẽ gãi nhẹ lòng bàn tay một cái, đau, nhưng khiến lòng ngứa ngáy khôn nguôi.

Anh theo bản năng nắm c.h.ặ.t lấy, bao bọc bàn tay nhỏ đang yên phận của cô trong lòng bàn tay , giọng khàn đặc đầy vẻ áy náy: Sang Ninh, xin em, ...

Đôi mắt đen của sâu thẳm thấy đáy, lực nắm tay Sở Tang Ninh càng lúc càng mạnh. Hai họ mới ở bên , sắp chia xa.

Sở Tang Ninh thấy xung quanh ai, bèn tiến tới ôm lấy eo , tựa đầu l.ồ.ng n.g.ự.c Giang Hành Yến: Không xin cả, Giang Hành Yến, em tự hào về . Nếu thực sự vì em mà từ bỏ sự nghiệp của , em cũng sẽ thấy vui .

, bàn tay nhỏ nghịch ngợm sờ soạng eo , giống như đang tranh thủ sàm sỡ .

Đôi mắt Giang Hành Yến sáng rực lên, ôm lấy vai cô, hai thì thầm to nhỏ. Ngay lúc khí đang nồng đượm, trong nhà chính chợt vang lên tiếng bước chân.

Sở Tang Ninh giật đẩy Giang Hành Yến , chột vuốt tóc, mỉm chào bước tới: Chào đồng chí.

Tôn Quốc An ngoài tìm liên trưởng nhà , thấy một nữ đồng chí da trắng trẻo đang mỉm ngọt ngào với thì lập tức quên luôn chính sự.

Chào... chào đồng chí.

ngoài, hai tiện mật, Sở Tang Ninh lịch sự gật đầu tìm bé Pan An. Trong sân chỉ còn một Giang Hành Yến mặt đen như đ.í.t nồi và một Tôn Quốc An đầy vẻ vô tội.

Liên trưởng, thế ạ? Tôn Quốc An nhận tâm trạng liên trưởng , bèn rụt rè hỏi một câu.

Giang Hành Yến gã cấp thiếu tinh tế , bất lực thở dài: Không gì, Tôn Quốc An , đúng là thông minh đột xuất đấy.

Được liên trưởng khen, Tôn Quốc An đắc ý, gãi đầu hì hì, vẻ khiêm tốn: Liên trưởng, ạ, em giỏi như khen .

Ừ. Để đúng một chữ, Giang Hành Yến đầy vẻ lạnh lùng nhà. Tôn Quốc An vốn tính vô tâm nên nhận liên trưởng đang khó chịu với , còn hăng hái bám theo: Liên trưởng, cô gái lúc nãy là em gái ạ?

Hửm? Giang Hành Yến rõ ràng đang hỏi ngược , nhưng Tôn Quốc An thành một câu khẳng định. Gã ngốc nghếch gật đầu lia lịa: Gia đình liên trưởng ai cũng thật, em gái trông cứ như trong tranh bước , yêu ạ?

Bước chân Giang Hành Yến khựng ngay tức khắc, gã cấp đang thẹn thùng bằng ánh mắt thâm trầm, lạnh một tiếng: Có .

Hả, cái gì, yêu á? Vẻ mặt Tôn Quốc An chuyển từ ngơ ngác sang chấn động, thành tiếc nuối, đúng là một thiên tài biểu cảm.

Giang Hành Yến khẽ nheo mắt, khóe môi nhếch lên: em gái.

Cái... cái gì cơ!

Tôn Quốc An thẫn thờ phòng, thấy chiến hữu của liền mếu máo: Thôi xong , tao nhận nhầm . Tao nhận nữ đồng chí nhà liên trưởng thành em gái .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-nu-tri-thuc-be-nho-nam-thop-si-quan-kieu-ngao/chuong-75.html.]

Người đàn ông bên cạnh bật : Sao hỏi cho kỹ, liên trưởng bảo em gái bao giờ?

Tôn Quốc An vẫn thấy uỷ khuất lắm, bố liên trưởng đều , chị cũng , nên gã cứ mặc nhiên coi đó là em gái ruột của thôi.

Cậu tiêu đời , bảo nữ tri thức đó là đối tượng của liên trưởng đấy. Người đàn ông bên cạnh hạ thấp giọng, lấy tay che miệng rỉ tai Tôn Quốc An.

Mắt Tôn Quốc An suýt thì rơi ngoài, gã túm c.h.ặ.t lấy tay chiến hữu: Lúc về đường trông chừng cho kỹ đấy, đừng để "xử" nhé.

Nghĩa là ?

Tôn Quốc An gì, chỉ thầm cầu nguyện trong lòng. Kể từ đó, suốt mấy tiếng đồng hồ tiếp theo, gã cứ thấy Sở Tang Ninh là như chuột thấy mèo, đường vòng mà tránh.

Lâu dần Sở Tang Ninh cũng nhận , cô buồn ngẩng đầu hỏi: Cái đồng chí cứ thấy là chạy mất dép thế nhỉ?

Cậu nhát gái mà. Giang Hành Yến quẳng một câu lảng sang chuyện khác. Thời gian của họ còn nhiều, Sở Tang Ninh chú ý đến khác.

Nhân lúc vợ chồng ông Giang và Lâm Tú Chi đang tất bật thu dọn đồ đạc cho con trai, Giang Hành Yến đưa Sở Tang Ninh núi. Tôn Quốc An định bám theo thì chiến hữu cản : Cậu thấy ánh mắt của liên trưởng ? Cậu mà theo thì thần tiên cũng cứu nổi .

Người chuyện với yêu, cái bóng đèn theo gì?

Vạn nhất nguy hiểm thì ? Tôn Quốc An vẫn phục.

Chân liên trưởng khỏi , kìa, . Theo hướng chỉ tay, Tôn Quốc An thấy bước chân liên trưởng nhà vững chãi, chẳng vẻ gì là từng thương cả.

Lúc núi một bóng , Giang Hành Yến lấy từ trong túi một sợi chỉ đỏ, buộc cổ tay cô.

Chương 67: Giấu giếm, quấn quýt nồng nàn

Ống tay áo Sở Tang Ninh kéo lên, lộ cổ tay trắng ngần như tuyết, bên buộc một sợi chỉ đỏ mảnh mai. Giang Hành Yến kìm lòng , khẽ hôn lên đó một cái.

Đợi khi nào thời gian, sẽ tặng em một cái hơn.

Anh là đàn ông, ở đơn vị chỉ huấn luyện, ăn ngủ, bao giờ nghĩ đến chuyện mua quà cáp gì, gửi về nhà cũng là đồ sẵn. Sợi chỉ đỏ tự tay tết lấy, , bàn tay lớn mân mê làn da mịn màng của cô, giọng trầm thấp: Đeo tạm nhé, đừng chê .

Vành mắt Sở Tang Ninh đỏ hoe, thế, cô nhịn bèn mếu máo sà lòng : Đồ , em bao giờ chê .

Em ? Giang Hành Yến ngạc nhiên.

Sở Tang Ninh giơ sợi chỉ đỏ , nức nở: Làm thế cơ mà. Cô khựng một chút, giọng nhỏ dần: em thích lắm.

Giang Hành Yến lặng lẽ ôm c.h.ặ.t cô gái nhỏ lòng. Cả hai gì, chỉ lặng lẽ cảm nhận nhịp tim của . Sở Tang Ninh rõ ràng đến đỏ cả mũi nhưng vẫn cố tỏ bình tĩnh, vỗ vỗ lưng : Không mà, chúng sẽ sớm gặp thôi.

Loading...