Quân Hôn Ngọt Ngào: Nữ Tri Thức Bé Nhỏ "Nắm Thóp" Sĩ Quan Kiêu Ngạo - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-12-31 16:50:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nào cũng ạ, bác quyết định là . Sở Tang Ninh dù cũng là khách đang ở nhờ nhà , mấy chuyện nhất nên can thiệp .

Vậy thì lấy một nửa thịt mỡ, một nửa thịt nạc. Lâm Tú Chi chốt hạ.

Đến khi Sở Tang Ninh ngủ một giấc dậy thì đám Phan Văn Lan về . Lâm Tú Chi phía họ: Thằng út ?

Chương 54: Tranh chấp chia thịt lợn nổ , nhòm ngó đồ cưới

Nó bảo chút việc, bảo chúng con cứ về ăn cơm .

Sáng nay Lâm Tú Chi ở nhà đồng, bà nhào bột món mì sợi thủ công, ăn kèm với cà chua và bắp cải, ngon tuyệt cú mèo. Bà phóng tầm mắt ngoài một cái, để phần mì của con trai út trong nồi gọi cả nhà ăn.

Ăn cơm thôi nào, ăn xong còn kho thực phẩm, đến giờ chia lợn .

Đợi đến lúc ông Giang và sắp ăn xong, Giang Hành Yến mới vội vàng trở về, một tay chống gậy, tay cầm mấy gói giấy nhỏ màu trắng. Thấy , Lâm Tú Chi thở dài bất lực: Đi bốc t.h.u.ố.c ?

Vâng, sốt thì nên kéo dài, con đưa cho đồng chí Sở . Giang Hành Yến chẳng màng đến chuyện ăn uống, vội sân tìm Sở Tang Ninh.

Sở Tang Ninh quấn kín mít, Lâm Tú Chi lo cô trúng gió phát sốt tiếp, nên nhân lúc buổi trưa nắng nhất bảo cô sưởi nắng.

Đây là t.h.u.ố.c hạ sốt, nửa tiếng nữa thì uống nhé. Giang Hành Yến ngắn gọn, giao t.h.u.ố.c cho Sở Tang Ninh, dặn dò kỹ lưỡng vài câu lưng ăn cơm.

Nhìn bóng lưng , Sở Tang Ninh thể thấy rõ chiếc áo sơ mi trắng thấm đẫm mồ hôi, hai bên vai còn dính chút bụi đất, đủ thấy công việc buổi sáng vất vả thế nào. Cô cúi đầu, lặng lẽ mở gói t.h.u.ố.c , bên trong là mấy viên t.h.u.ố.c nhỏ xanh xanh đỏ đỏ. Cảm động bao lâu thì cô vội nuốt nước mắt trong, nhiều thế ? Định đầu độc chắc? Dù trong lòng chẳng tí nào, cô vẫn chậm rãi dậy bếp.

lúc trong bếp chỉ Giang Hành Yến, đang ôm bát lớn ghế đẩu, thấy cô liền theo bản năng bật dậy, đặt bát đũa xuống: Để rót nước cho.

Không , cứ ăn , tự . Sở Tang Ninh nỡ để một lụng vất vả nửa ngày trời rót nước cho , mệt thì đừng để lo mấy chuyện vặt nữa.

Giang Hành Yến ăn nhanh nhưng vẫn giữ vẻ lịch sự. Ăn xong, vội ngay mà tựa khung cửa bếp, Sở Tang Ninh đang buộc tóc hờ hững một bên. Nắng trưa là lúc gay gắt nhất, bóng của Giang Hành Yến đổ dài trong bếp, nảy sinh chút tâm tư riêng, khẽ nhích để cái bóng của chạm sát bóng Sở Tang Ninh, trông như hai đang nương tựa .

Sở Tang Ninh hít một thật sâu, tống đống t.h.u.ố.c miệng, nhịn cái vị đắng ngắt mà uống một ngụm nước lớn. Cô đang cố gắng nuốt xuống kịp gì thì một viên kẹo đưa tới mặt.

Ăn viên kẹo cho đỡ đắng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-nu-tri-thuc-be-nho-nam-thop-si-quan-kieu-ngao/chuong-61.html.]

Sở Tang Ninh nhận lấy viên kẹo bỏ miệng, đưa tay : Bát của , để rửa luôn cho.

Để cho, cô nghỉ , bệnh vẫn khỏi hẳn .

Giang Hành Yến khuyên Sở Tang Ninh ngoài , còn thì xắn tay áo rửa sạch bát đũa, xoong nồi trong bếp, còn xếp gọn đống củi một chỗ, hệt như một chú ong nhỏ chăm chỉ. Sau bữa trưa kịp nghỉ ngơi, cả hai tiếng gọi oang oang của Lâm Tú Chi: Thằng út ơi, Sang Ninh ơi, thôi.

Cả nhà kéo kho của đại đội, đường gặp vài dân làng, họ cứ vây lấy Lâm Tú Chi mà nịnh nọt hết lời, Phan Văn Lan bên cạnh cũng thấy ngại giùm.

Bọn họ đúng là đổi xoành xoạch theo ngày. Phan Văn Lan khoác tay Sở Tang Ninh, nhỏ giọng phàn nàn, hôm qua còn hận thể ăn tươi nuốt sống nhà , thế mà hôm nay bắt đầu nịnh nọt . Sở Tang Ninh chỉ mỉm gì, vỗ vỗ tay Phan Văn Lan để an ủi chị.

Đến kho của đại đội, gần như cả làng Trường Hưng đều mặt, già trẻ gái trai đủ cả, thậm chí cả cô dâu mới bế theo đứa trẻ mới tập , khí rộn ràng chẳng kém gì ngày Tết. Thấy nhà họ Giang đến, ai khơi mào vỗ tay reo hò: Nhìn kìa, nhà họ Giang đến , chia lợn thôi!

Chia lợn! Chia lợn! Chia lợn!

Giang Tông Chính bục vẫy tay, mấy thanh niên trai tráng khiêng con lợn rừng c.h.ế.t khô đặt xuống đất. Nào là nhóm bếp đun nước, cạo lông, xẻ thịt lấy m.á.u...

Lợn là do nhà họ Giang đ.á.n.h nên đương nhiên họ chọn . Lâm Tú Chi tiến lên lấy một xô tiết, hai cân thịt nạc, hai cân thịt mỡ, bà cũng lấy phần ngon nhất mà để cho những phía .

Dân làng Trường Hưng đông, tính cũng hơn hai mươi hộ, ai cũng chọn . Để tránh mâu thuẫn, Giang Tông Chính cho bốc thăm theo thứ tự 1, 2, 3.

Lâm lão thái sáng nay đặc biệt rửa tay thật sạch, nhẩm tính sẽ bốc để chọn mấy phần ngon. Nghe Giang Tông Chính bảo bắt đầu bốc thăm, bà gạt phăng mấy bà lão bên cạnh, lạch bạch chạy lên phía . Chỗ vốn chật hẹp, bà còn cố sống cố c.h.ế.t chen lấn xung quanh oán thán đầy trời.

Nhà họ La chen lấn cái gì đấy, chỗ bấy nhiêu thôi, bà định giẫm lên đầu mà bước qua luôn hả?

đấy, tranh giành cái gì, đồ của nhà họ Giang mà bà cũng mặt mũi đến đây . mà là bà thì che mặt chẳng dám ai .

Lâm lão thái mỉa mai cũng chẳng ngượng, cứ eo éo cái giọng: , gì sai , cũng là làng Trường Hưng, dựa cái gì mà cho bốc thăm.

Triệu Giai Vân thấy Lâm lão thái gây gổ với thì bực bội liếc một cái. Mẹ của La Nhất Bình đúng là phiền phức thật, một ngày cãi chịu nổi . Nhân lúc bà đang mải cãi cọ, dòng bốc thăm sắp đến lượt cuối . Triệu Giai Vân nghiến răng, La Nhất Bình đang thờ ơ bên cạnh: Anh cũng định quản bà ?

Sự oán trách trong lời của cô La Nhất Bình hiểu rõ, nhưng , cãi nửa đời , đổi là đổi ngay.

mà quản thì quản từ lâu , cô bốc thăm . La Nhất Bình hiệu cho Triệu Giai Vân lên.

Loading...