Quân Hôn Ngọt Ngào: Nữ Tri Thức Bé Nhỏ "Nắm Thóp" Sĩ Quan Kiêu Ngạo - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-12-31 18:09:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phản ứng đầu tiên của Giang Hành Yến là thấy , đưa tay quơ quơ mặt cô gái nhỏ, khẽ gọi một tiếng: Sang Ninh?

Sang cái gì mà Ninh, gọi tên em?

Sở Tang Ninh men say chuếnh choáng, mi mắt trĩu xuống, đôi mắt đào hoa mơ màng như phủ một lớp sương mù trông càng động lòng . Cô chằm chằm Giang Hành Yến ngây ngốc.

Cả tự chủ mà đổ về phía , cô chống tay lên bàn, ngoắc ngoắc ngón tay với Giang Hành Yến, giọng chậm rì rì: Anh... đây mà...

Giang Hành Yến dùng tay day day thái dương, ngờ t.ửu lượng của cô gái nhỏ kém đến thế, là một chén say, cô thì là một ngụm gục.

Lúc say cũng đáng yêu quá mất, cứ chằm chằm, thấy gần là tức tối phồng má đòi tuyệt giao. Giang Hành Yến bất lực mỉm , sải bước tiến tới.

Thấy Giang Hành Yến ngoan ngoãn bên cạnh , Sở Tang Ninh hí hửng chống cằm ngắm nghía gương mặt , bất thình lình đưa tay lên véo một cái, lầm bầm: Sao tận mấy cái đầu thế ?

Đừng quậy, yên nào.

Giây tiếp theo, Sở Tang Ninh đột nhiên sát gần, c.ắ.n mạnh một cái nơi cô thích nhất.

Chương 148: Giả ngốc, mời khách

Giang Hành Yến sững sờ, cảm giác đau nhói môi cho tất cả những điều là thật, cô gái nhỏ lúc say thích c.ắ.n . Cũng may hôm nay là uống với , chứ nếu là ở bên ngoài thì... Nghĩ đến đó mặt Giang Hành Yến bỗng đen .

Anh cúi đầu nhỏ bé trong lòng đang nhắm mắt bất động, khẽ thở dài, lay nhẹ: Sang Ninh, tỉnh dậy em.

Ưm... Sở Tang Ninh thút thít nức nở: Em ngủ, gọi nữa.

Giang Hành Yến dám lên tiếng, cứ đờ đó ôm cô gái nhỏ. Dưới ánh đèn dịu nhẹ, thể thấy rõ vệt đỏ hồng mặt Sở Tang Ninh. Nhìn hồi lâu, cúi xuống đặt một nụ hôn lên đó, khẽ: Nợ nhé.

Cô nàng đòi uống rượu giờ say mướt, Giang Hành Yến bế cô lên giường, cởi giày lau tay cho cô. Cô gái vốn yêu sạch sẽ, nếu ngày mai thấy lôi thôi luộm thuộm chắc chắn sẽ vui.

Sau khi cô say, Giang Hành Yến yên tâm để cô một nên ôm chăn ngoài tạm một đêm. Sáng hôm khi Sở Tang Ninh thức dậy, thấy chiếc chăn gấp vuông vức như miếng đậu phụ ở bên ngoài, cô bỗng nhớ điều gì đó. Cô vội vàng bịt mặt chạy ngược phòng, ngã nhào xuống giường, bẹp dí như cọng b.ún thiu: A a a, hổ quá mất, mất mặt quá .

Mọi chuyện ngày hôm qua Sở Tang Ninh nhớ hết. Nghĩ đến cảnh say rượu c.ắ.n môi Giang Hành Yến, còn sờ cằm nữa, cô cảm thấy mặt nóng bừng như lửa đốt.

Mãi đến khi Giang Hành Yến xách cơm về cô vẫn kịp phản ứng, giây phút thấy , mắt cô dán c.h.ặ.t môi . Trên đó tróc một lớp da, còn vương vết thâm tím.

Hôm qua c.ắ.n mạnh thế cơ ? Sở Tang Ninh cúi đầu lóng ngóng bước tới, kéo kéo tay áo : Anh... hôm qua...

Giang Hành Yến giả ngốc, cố ý tỏ khó hiểu: Hôm qua em?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-nu-tri-thuc-be-nho-nam-thop-si-quan-kieu-ngao/chuong-167.html.]

Hôm qua... Sở Tang Ninh cũng chẳng mặt mũi nào mà , cô chỉ tay môi , run rẩy hỏi: Không lẽ cứ để bộ dạng huấn luyện suốt cả buổi sáng đấy chứ?

thế mà.

Nghe thấy câu trả lời mong , Sở Tang Ninh rên rỉ một tiếng, cái đầu nhỏ gục luôn xuống vai Giang Hành Yến: Phải bây giờ hả ?

Lo gì chứ, chẳng ai để ý thì ? Biết cô gái nhỏ thẹn thùng, Giang Hành Yến ôm lấy cô an ủi.

Làm thấy , một vết to đùng thế , ai thấy mới là lạ đấy.

Sở Tang Ninh cảm thấy vẫn là do của . Lần , , chẳng nào nữa hết, cô thề sẽ bao giờ đụng rượu nữa. Giang Hành Yến suy nghĩ của cô liền bật , buông một câu đầy bí ẩn: Chuyện đó thì chắc .

Sau khi vội vàng ăn xong bữa cơm, Sở Tang Ninh nhớ tới luống rau chân vịt của , cô kéo Giang Hành Yến chạy vội ngoài: Giang Hành Yến, mau xem rau !

Chậm thôi em, ngoài lạnh lắm, mặc thêm áo khoác .

Trong nhà lò sưởi Giang Hành Yến chuẩn , lúc lạnh hai thường quây quần bên lò nướng khoai lang và khoai tây. Vì nhiệt độ đủ ấm nên ở trong nhà Sở Tang Ninh chỉ cần mặc một chiếc áo len dày là đủ, nhưng ngoài thì chống nổi gió lạnh. Giang Hành Yến cứ như một ông bố lèm bèm, dặn dò cô mặc thêm áo.

Chu kỳ sinh trưởng của rau chân vịt là một tháng, hôm nay là ngày thứ hai mươi lăm . Sở Tang Ninh xổm bên vườn rau, những cây rau xanh mướt, phát triển tươi , cô nở nụ đầu tiên trong ngày.

Giang Hành Yến, xem, rau chân vịt thực sự lớn !

Sở Tang Ninh vui sướng nhảy cẫng lên, vì quá phấn khích nên giọng cô vang khắp cả khu tập thể. Thoáng chốc, những phụ nữ trong nhà đều mở cửa sổ thò đầu xuống . Biết mầm rau trưởng thành, ai nấy đều phấn khởi chạy xuống lầu, Sở Tang Ninh với ánh mắt đầy hy vọng. Một phụ nữ xúc động đến rơi nước mắt, tiến lên nắm lấy tay cô.

Sở tri thức, cô thể chia cho một ít , đứa nhỏ nhà mấy ngày nay chẳng chịu ăn uống gì cả.

Một mở lời là những khác cũng ngại ngần nữa.

Sở tri thức, cho xin một ít với, con mới bốn tuổi, nó nhất quyết chịu ăn bắp cải.

Nhà cũng thế, giờ đến bắp cải là nó , cũng hết cách .

Sở Tang Ninh họ vây ở giữa, mỗi một câu khiến cô nhức cả đầu. Nếu ai cũng đòi lấy thì chỗ rau trong vườn chẳng đủ chia cho ai cả. Mà chỉ cho vài thì , những còn chắc chắn sẽ chạnh lòng.

Giang Hành Yến với tư cách là đối tượng của Sở Tang Ninh cũng vạ lây. Mấy phụ nữ mồm mép linh hoạt, một hồi thành nếu cho rau thì là của Sở Tang Ninh và Giang Hành Yến.

Chị cũng lấy của cô , chị bằng lòng lấy đồ khác đổi lấy rau.

Ngay lúc Sở Tang Ninh định lên tiếng từ chối thì Hà Thư Lan từ ngoài về. Thấy vây quanh một chỗ, bà ngạc nhiên hỏi: Các chị em gì mà tụ tập đông thế ?

Loading...