Là bà lấy đúng ?
Nếu là khác thì Hà Thư Lan khẳng định đến thế, nhưng nãy bà thấy gầm ghế một cụm rau chân vịt nhỏ, tức đến mức xây xẩm mặt mày. Rau đang tươi thế mà nhổ sạch sành sanh, đúng là tạo nghiệp.
Bà lão thấy oan uổng, bèn dùng đầu húc thẳng Hà Thư Lan giở trò vô : Bà vu khống già, kiện bà.
Con trai là quân nhân, sẽ bà bại danh liệt. Lãnh đạo thì ghê gớm lắm , lãnh đạo là quyền tùy tiện đổ oan cho khác chắc?
Bà lão Hà Thư Lan dám tùy tiện động thủ với . Chỉ cần bà dám chạm một ngón tay, bà sẽ ngã lăn đất bắt đền tiền ngay. Chiêu bà dùng ở quê nào cũng thành công mỹ mãn.
Mọi ai nấy đều sợ bà, chẳng một ai dám tranh luận nửa lời.
Bà lão cứ ngỡ cũng , nào ngờ, đầu bà còn chạm Hà Thư Lan thì bà lùi hai bước. Bà lão trượt chân phanh kịp, loạng choạng suýt ngã.
Có lẽ do tiếng động quá lớn, lầu lầu đều kéo chạy xem náo nhiệt. Cái bộ dạng mất mặt của bà lão cứ thế phơi mắt bàn dân thiên hạ.
Đàn bà trong khu tập thể phần lớn đều ưa chồng, hoặc là chồng ép đến mức theo chồng lên đơn vị. Thấy bà lão bẽ mặt, từng một che miệng ha hả.
Cười cái gì mà , đứa nào còn nữa lột da đứa đấy .
Bà lão thẹn quá hóa giận, nhặt cái gậy đất lên định phát điên. Hà Thư Lan buồn nhiều, nếu bà cần thể diện thì bà cũng chẳng cần giấu giếm cho gì nữa.
Bà cất lời: Mọi yên lặng một chút. Hôm nay đến nhà Đại Quân vì một chuyện thôi. Mọi đều nhà Tiểu Yến mất trộm hai cây bắp cải, còn mầm rau chân vịt mà Tang Ninh vất vả trồng cũng ai đó nhổ mất.
Trước đây tìm thấy kẻ trộm, hôm nay cuối cùng cũng bắt . Mọi đống đồ cạnh cái bàn kìa.
Dưới gầm bàn mấy cây rau chân vịt vất vưởng, chắc là nhổ đất lên kịp cất giấu, vẫn còn dính đầy bùn đất.
Hạt giống đưa cho đều luộc qua nước sôi, bao giờ nảy mầm .
Đến nước , Hà Thư Lan từng câu từng chữ đóng đinh Đại Quân cột trụ hổ. Một bà già tay chân sạch sẽ, mới đến mấy ngày dở thói trộm cắp đồ trong khu tập thể.
Chuyện ngay lập tức gây nên làn sóng tẩy chay mạnh mẽ. Có những thái độ gay gắt còn Hà Thư Lan đuổi , cho họ ở đây nữa.
Mẹ Đại Quân là hạng gì, nhưng vợ Đại Quân thì khác. Hà Thư Lan nỡ tuyệt đường sống của họ, bà trầm ngâm một lát: Thế , bà đền cho Tiểu Yến hai cây bắp cải thật ngon. Còn về phần rau chân vịt, chỉ Tang Ninh trồng thành công, thì để bà bón phân chăm sóc bù nhé.
Thấy Hà Thư Lan chỉ tay , tính khí bà lão như thùng t.h.u.ố.c s.ú.n.g lập tức nổ tung. Bà rít giọng lên cố sống cố c.h.ế.t chối cãi: Không ! Sao bà là trộm? Bắp cải là đồ nhà tự .
Còn rau chân vịt, tưởng là cỏ dại nên mới tiện tay nhổ một nắm mang về nhà, cố ý . Tìm lý do bào chữa, bà lão tươi tỉnh hẳn lên, hất hàm vẻ nhất quyết nhận .
Khóe miệng Hà Thư Lan giật giật, cảm thấy mặt đúng là một ca khó đỡ. Bà kịp gì thì bên cạnh một lao như một cơn gió, chắn ngay mặt bà lão.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-nu-tri-thuc-be-nho-nam-thop-si-quan-kieu-ngao/chuong-158.html.]
Hai bắt đầu đấu khẩu, lời qua tiếng ầm ĩ dứt.
Ngay cả Sở Tang Ninh cũng thấy động tiếng mà lững thững lên. Thấy hai mặt đang đ.á.n.h túm tóc xé áo, cô tránh xa: Mợ ơi, là nhà ạ?
Ừ, mợ tìm thấy chỗ rau chân vịt còn . Bà già tay chân táy máy mà còn chịu thừa nhận.
Đã bắt tận tay day tận trán , còn lý do gì để chối cãi nữa đây?
Sở Tang Ninh vô tình bồi thêm một câu: Nếu bà bảo , bắt con dâu cầm rau đổi thịt lợn gì nhỉ?
thế! Mọi sực tỉnh liền bàn tán xôn xao. Nếu bà lão gì, bảo con dâu mang rau đổi thịt lợn?
là tự vả mặt mà.
Bà lão dù khỏe đến mấy cũng là già, Vương Tiểu Yến cao mã đại, đang lúc cơn giận bốc đầu nên xông giằng co ngay. Năm phút Hà Thư Lan mới bảo kéo hai .
Tóc đất rụng thành từng mớ. Bà lão đảo mắt một cái, chuyện giấu nữa, lập tức bệt xuống đất vỗ đùi lóc: Cả lũ các bắt nạt một bà già ? Đại Quân ơi, bắt nạt ruột con !
Toàn một lũ bất hiếu, chồng bắt nạt mà đường giúp một tay, Đại Quân ơi là Đại Quân...
Lời là cho vợ Đại Quân . Vừa nãy chị một bên, nửa lời. Bà lão giờ ôm hận trong lòng, bóng gió mắng con dâu bất hiếu.
Chiêu ở quê lẽ hiệu quả, nhưng các chị em trong khu tập thể ai mà chẳng một bà chồng cực phẩm, thấy bộ dạng Đại Quân thế càng thấy buồn nôn hơn.
Mấy bênh vực lẽ bắt đầu mắng c.h.ử.i, bảo Đại Quân sống lương tâm, c.h.ế.t sẽ xuống địa ngục.
Hà Thư Lan mặt ở đó, một ai về phía , bà lão ngửa cổ lóc một hồi lâu, là "sấm to mà giọt mưa nào". Cuối cùng vẫn ép đến đường cùng, đành lấy hai cây bắp cải đền cho Vương Tiểu Yến.
Thế mà Vương Tiểu Yến vẫn còn chê thiệt, nhổ một bãi nước bọt đắc thắng bê bắp cải về nhà.
Bà già c.h.ế.t tiệt tay cũng độc thật, hai cánh tay Vương Tiểu Yến đau đến mức suýt nhấc lên nổi.
Bắp cải thì dễ đền, còn rau chân vịt thì ? Mấy cây rau chân vịt đất cả tuần lễ, sớm héo rũ .
Bà lão tưởng chuyện thế là xong, nhưng thực vẫn còn kết thúc . Lo lắng vợ Đại Quân ở nhà sẽ tiếp tục chồng hành hạ, Hà Thư Lan vẫy tay gọi chị .
Đi thôi, cô theo qua đây một lát.
Vợ Đại Quân c.ắ.n môi do dự vài giây, vội vàng chạy phòng bế con gái ngoài, chạy trốn chồng như trốn sói dữ.
Mẹ Đại Quân bệt đất, hết lóc đến loạn đòi thắt cổ, trơ mắt con dâu và cháu gái bỏ mà lấy một đến đỡ dậy. Bà tức đến mức ngất xỉu ngay tại chỗ, mắt nổ đom đóm xanh đom đóm vàng.