Dẫu cũng là chồng của Tiểu Chi, là bố của Sang Ninh, Kiều Hướng Dã tiến lên vỗ vai an ủi: Anh với Tiểu Chi đều là chuyện của quá khứ , mới là bố của Sang Ninh.
Ý của Kiều Hướng Dã là Sở Viễn Lâm yên tâm, dù họ từng ràng buộc nhưng và Tịch Chi với một đứa con cơ mà. Sở Viễn Lâm xong lòng càng thêm nguội lạnh, đến một nụ tự nhiên cũng nặn nổi, chỉ lầm lì gật đầu, trông vô cùng rệu rã.
Anh cũng ngủ một lát , đường xá xa xôi vất vả thế , đợi đến tối sẽ đưa gặp Sang Ninh.
Kiều Hướng Dã còn việc bận nên bảo lính trẻ đưa Sở Viễn Lâm nghỉ ngơi. Sở Viễn Lâm bước khỏi cửa thấy Chu Vịnh Trác đang kẹp điếu t.h.u.ố.c tay, ngửa đầu lên trời đang nghĩ gì.
Ra đấy . Chu Vịnh Trác chào .
Sở Viễn Lâm gật đầu: Ừm.
Cứ để ảnh chỗ . Chu Vịnh Trác nán đợi Sở Viễn Lâm chính là vì giữ tấm ảnh trong tay. Người phụ nữ trong ảnh tràn đầy vẻ hiền từ, âu yếm vuốt bụng hạnh phúc, phía còn Sở Viễn Lâm đó. Chu Vịnh Trác cứ một là tim đau một , giống như đang tự ngược đãi bản , ông đăm đăm gương mặt Kiều Tịch Chi, hốc mắt đỏ lên.
Ông run rẩy rút từ trong túi áo một điếu t.h.u.ố.c, chậm rãi rít một , khói t.h.u.ố.c nồng nặc khiến ông chực trào nước mắt. Trước đây Tiểu Chi hút t.h.u.ố.c , ông liền bao giờ đụng đến nữa. Ngay cả những năm cô mất tích, ông dù uống rượu sa đọa cũng tuyệt đối chạm t.h.u.ố.c lá, coi như là phá giới .
Thật ghen tị với . Chu Vịnh Trác bỗng lên tiếng, đưa cho Sở Viễn Lâm một điếu.
Sở Viễn Lâm xua tay: hút.
Nghĩ đến lời Kiều Hướng Dã là đàn ông sức khỏe , ông ngước mắt sang, thấy gò má sắc sảo của đối phương lõm sâu xuống, râu ria lởm chởm cạo, đôi mắt vô hồn như chẳng còn thiết tha gì đời. Sở Viễn Lâm kinh hồn bạt vía, do dự hồi lâu mới : Tối nay thời gian ? Gặp Sang Ninh một lát .
Dù đây cũng là bố đẻ của Sang Ninh, những năm tháng hạnh phúc trộm Sở Viễn Lâm thấy mãn nguyện lắm . Tuy nhiên ông cũng chút ích kỷ, nghĩ đến thái độ mỉa mai của đàn ông xe lúc nãy, Sở Viễn Lâm bỗng nhiên sự thật sớm như .
Gặp một lát? Anh sợ gì bất lợi cho con gái ? Chu Vịnh Trác nhạt, đàn ông nào để chồng cũ của vợ gặp đứa con mà cô sinh với khác chứ?
Sở Viễn Lâm mỉm , lắc đầu khẳng định chắc nịch: Anh sẽ thế .
Sau khi hai rời , Kiều Hướng Dã tranh thủ tạt về khu tập thể một chuyến. Hà Thư Lan đang đeo tạp dề, cùng Sở Sang Ninh dọn dẹp rau trong bếp, thấy chồng về thì ngạc nhiên. Chẳng đón Chu Vịnh Trác ? Sao chỉ ông về thế ?
Bố của Sang Ninh đến . Kiều Hướng Dã thành tiếng với vợ, đó ghé sát tai bà thì thầm: Tối nay bố Sang Ninh sẽ cùng về đây ăn cơm.
Hà Thư Lan nhíu mày: Thế còn Vịnh Trác thì ?
Bố Sang Ninh chuyện Vịnh Trác là chồng của Tiểu Chi , lo nghĩ quẩn nên để bình tĩnh . Đợi đến mai , lúc nào rảnh sẽ đưa sang gặp Sang Ninh.
Kiều Hướng Dã suy tính vẫn thấy hai nên xuất hiện cùng lúc, dễ xảy xung đột, mà ông thì cũng chẳng nên bênh bên nào. Ông dặn dò một câu ngay. Hà Thư Lan xốc tinh thần, bếp: Sang Ninh, hôm nay bố cháu đến đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-nu-tri-thuc-be-nho-nam-thop-si-quan-kieu-ngao/chuong-101.html.]
Thật ạ? Đến lúc nào thế bác? Đến nơi ạ? Sở Sang Ninh hớn hở hỏi dồn dập.
Hà Thư Lan : Bác trai cháu sắp xếp cho ông nghỉ ở ký túc xá đơn vị . Đi từ đó lên đây cũng mất một ngày một đêm, mệt lắm, tối nay ông sang nhà ăn cơm.
Vâng ạ. Sở Sang Ninh phấn khởi, nhẩm tính tối nay thật nhiều món ngon.
Chiều đến, tiếng còi hiệu của đơn vị vang lên, Giang Hành Yến sang gọi đoàn trưởng về ăn cơm thì thấy hai lạ trong văn phòng: Báo cáo đoàn trưởng, đây là...?
Viễn Lâm , đây là Giang Hành Yến, yêu của Sang Ninh. Còn là Vịnh Trác, bạn cũ của .
Giang Hành Yến lập tức hiểu , tiến lên cúi chào nắm tay Sở Viễn Lâm: Chào bác ạ, cháu là Giang Hành Yến.
Đầu óc Sở Viễn Lâm trống rỗng. Con gái ông yêu đương từ bao giờ thế?
Chuyện thì dài dòng lắm, thôi nếu Viễn Lâm đến thì thôi, về nhà ăn cơm.
Kiều Hướng Dã vốn đang lo họ về nhà sẽ hằn học , giờ thêm Giang Hành Yến thì cũng coi như giúp khuấy động khí, thế là ông gọi tất cả về nhà ăn cơm luôn. Suốt dọc đường, bốn đàn ông chẳng ai với ai câu nào. Vừa đến cửa nhà, Chu Vịnh Trác là gõ cửa đầu tiên. Sở Sang Ninh ở trong phòng hào hứng chạy : Đến đây, đến đây.
Khoảnh khắc cánh cửa mở , Chu Vịnh Trác kìm nén cảm xúc, ông hít một thật sâu, ánh mắt đầy vẻ giải thoát và thương nhớ. Ông run giọng : Giống, thật sự giống.
Sở Sang Ninh ngơ ngác vị chú trung niên mặt, biểu cảm mờ mịt, chỉ lịch sự chào một câu: Cháu chào chú ạ.
Kiều Hướng Dã cố gắng cho khí bớt gượng gạo: Sang Ninh, đây là chú Vịnh Trác của cháu.
Sở Sang Ninh mỉm , thấy Sở Viễn Lâm ở cuối hàng liền phấn khởi chạy tới ôm chầm lấy: Bố, bố đến !
Sở Viễn Lâm vỗ vai con gái, ôn tồn trách khéo: Bố mà đến thì chắc còn chẳng con yêu , chẳng thèm với bố lấy một tiếng.
Biết cấp của Giang Hành Yến là Kiều Hướng Dã, mà Kiều Hướng Dã là bạn cũ của Chu Vịnh Trác, Sở Viễn Lâm khỏi cảm thán về sự ràng buộc của phận, những chuyện định sẵn là thể giấu giếm.
Hai cha con mật dắt nhà. Chu Vịnh Trác Sang Ninh xong định rời ngay, mặc cho Kiều Hướng Dã níu kéo thế nào cũng đầu . Sở Viễn Lâm theo bóng lưng đàn ông đó: Chu Vịnh Trác, và Tịch Chi chuyện gì cả.
Bước chân Chu Vịnh Trác khựng . Giây tiếp theo, Sở Viễn Lâm tiếp: Sang Ninh là con gái ruột của .
Chương 90: và Tịch Chi trong sạch
Hai câu khiến tất cả chấn động, bao gồm cả Sở Sang Ninh. Cô trợn tròn mắt: Bố, bố cái gì cơ?