Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 91

Cập nhật lúc: 2025-03-22 07:28:33
Lượt xem: 30

Mọi người: “...”

Giang Khải: “...”

Bốn món ăn đều liên quan đến rau hẹ.

Cô cố ý hay vô ý đây?

Mọi người nhìn nhau.

Không phải trước giờ, Bạch Du quan tâm đến cảm xúc của Giang Khải nhất sao?

Hai người này cãi nhau hả?

Hiện tại làm nhiều món về rau hẹ như thế, hình như cô đang cố ý làm Giang Khải khó xử nhỉ?

Mọi người cảm thấy khó hiểu nhưng đều không dám lên tiếng hỏi, còn Giang Hựu Hàm muốn chất vấn Bạch Du nhưng lại bị Lâu Tú Anh đen mặt ngăn lại.

Nhìn Giang Khải, sắc mặt kia âm trầm đến mức có thể nhỏ mực rồi.

Chỉ có ông Giang vẫn bình tĩnh ung dung, ông ấy phân phó con dâu cả Chu Thái Vân: “Dâu cả, con đi lấy giấm thơm ra đây, Du Du nói không sai, sủi cảo chấm giấm thơm là ngon nhất.”

Chu Thái Vân tỉnh táo lại, bà ấy vội vàng lên tiếng rồi đi rót hai bát nước chấm giấm thơm.

Ông Giang gắp sủi cảo chấm giấm thơm rồi cho vào miệng, ngay sau đó lập tức khen ngợi: “Du Du làm món sủi cảo này rất chuẩn, vỏ vừa mỏng vừa dai, nguyên liệu trộn lại rất vừa vặn, trong đó còn có cả tôm bóc vỏ, đúng không?”

Bạch Du gật đầu: “Ông nội Giang lợi hại thật đấy, vừa ăn đã nếm ra rồi ạ, trong nhân có thêm tôm bóc vỏ xay nhuyễn ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-91.html.]

Ông Giang lại gắp một miếng cho vào miệng, từ từ nhau, sau độ đôi mắt đột nhiên đỏ hoe: “Lúc ông mới kết hôn với bà nội Giang, bữa cơm đầu tiên bà ấy làm cho ông là món sủi cảo tôm hẹ, mùi vị giống y đúc con làm.”

Sau khi vợ xảy ra chuyện thì không thể vào bếp được nữa, không ngờ sau nhiều năm, ông ấy vẫn có thể ăn món mà mình mong nhớ.

Tới hiện tại, mọi người chưa từng nghe thấy ông ấy nhắc tới chuyện này, nhất thời đều cảm thán Bạch Du quá may mắn, làm sủi cảo mà cũng có thể làm được món ông ấy nhớ thương.

Sủi cảo được xếp ngay ngắn trong hộp cơm, cái nào cái nấy đều tròn tròn trông rất đáng yêu.

“Ông nội, cháu cũng muốn ăn một cái.”

TBC

Giang Hựu Hàm là một trong số ít người dám làm nũng với ông Giang.

Nhà họ Giang dương thịnh âm suy, ông Giang có năm người con trai, không có bất cứ cô con gái nào, năm người con trai này sinh cho ông ấy mười đứa cháu trai, cháu gái chỉ có đúng hai người.

Trong đó, cháu gái lớn Giang Hựu Tinh đã lấy chồng sinh con từ lâu, lần họp mặt này không dẫn theo con cái, con gái trong nhà chỉ còn mỗi Giang Hựu Hàm, đương nhiên mọi người đều cưng chiều cô ta, vì vậy cô ta mới không cẩn thận từng li từng tí như mọi người mà lại muốn nói gì thì nói.

Ông Giang đẩy hộp cơm ra: “Tất cả mọi người đều nếm thử tay nghề của Du Du đi, không kém đầu bếp đâu.”

Đương nhiên mọi người không tin lời này, mà chỉ cho rằng ông ấy bao che con cháu nên mới trợn mắt nói dối như thế, không phải là họ chưa từng ăn món Bạch Du nấu, nói thật chỉ được coi là không kém, nhưng nếu so sánh với đầu bếp thì lại có chút không biết tự lượng sức mình.

Nhưng mà vẫn phải nể mặt ông ấy, bởi vậy ngoại trừ Giang Khải, tất cả mọi người đều cầm đũa, gắp đồ ăn cho vào miệng, sau đó đều ngẩn người…

Vừa cắn miếng sủi cảo, nước súp đậm đà lập tức tràn ra khắp khoang miệng, rau he tươi ngon bọc lấy phần tôm xay nhuyễn, mùi vị vô cùng ngon; Bánh rau hẹ trứng gà xanh biếc, mềm dai, càng nhai càng thơm; Bánh rau hẹ chiên vàng rụm, nhân bánh ngon đến mức khiến người ta muốn nuốt lưỡi; Bánh hẹ chiên vừa thơm vừa giòn, cắn một miếng giòn rụm, mùi thơm lan toả.

Trước kia, họ từng ăn rất nhiều món nhưng lại chưa từng được ăn một món ngon như vậy.

Bác cả Giang Khởi Nghiêm hiếm khi khen ngợi: “Cha nói không sai, tay nghề của Du Du quả thực rất giỏi, chẳng khác gì đầu bếp làm.”

Chu Thái Vân phu xướng phụ tùy tiếp lời: “Du Du, cháu làm món bánh hẹ này kiểu gì vậy, vừa thơm vừa giòn, bác cũng thường làm nhưng không ngon bằng cháu làm, lát nữa cháu dạy bác được không?”

Loading...