Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-03-22 07:28:29
Lượt xem: 34

Nhưng mà bà ta còn chưa kịp nói hết thì đã bị ông Giang ngắt lời: “Ông bà gọi con cháu tới nhà ăn cơm, ai dám nói xấu chứ? Cho dù có người nói xấu, chẳng lẽ các con không biết giải thích à? Ai dạy các con gạt trên lừa dưới vậy?”

Ông Giang vốn có khí thế mạnh mẽ, một khi tức giận lại càng uy nghiêm hơn khiến đám con cháu cúi đầu, không dám thở mạnh.

“...”

Gương mặt của Lâu Tú Anh đỏ bừng như đầu heo hầm, hơn hai mươi năm gả vào nhà họ Giang, đây là lần đầu tiên bà ta bị ông ấy răn dạy trước mặt mọi người.

Bà ta lên tiếng giải vây giúp Giang Khải là muốn để Giang Khải cảm kích mình, bà ta cảm thấy mình là mẹ chồng tương lai của Bạch Du, dù thế nào thì ông Giang vẫn sẽ cho bà ta vài phần mặt mũi, không ngờ ông ấy lại không nể mặt bà ta.

Lâu Tú Anh nhìn thoáng qua Bạch Du, ánh mắt như thể đang nói: Nếu cô hiểu chuyện thì nên khuyên ông đi.

Đáng tiếc Bạch Du lại không hiểu chuyện, thậm chí còn cười trên nỗi đau của người khác.

TBC

“...”

Lâm Tú Anh giậm chân tại chỗ, tức đến mức nhồi! Máu! Cơ! Tim!

Sau khi Bạch Du vào nhà, Giang Vũ vẫn luôn nhìn cô, vì vậy đương nhiên cũng nhìn thấy động tác vừa rồi của cô, anh ta không khỏi nhíu mày.

Anh ta cảm thấy hôm nay Bạch Du không giống cô thường ngày, không chỉ dáng vẻ khí chất khác, mà đến tính cách cũng khác hoàn toàn.

Đột nhiên anh ta cảm thấy buổi gặp mặt hôm nay rất thú vị.

Im lặng một lúc, Chu Thái Vân lên tiếng làm dịu bầu không khí: “Ông, đồ ăn nấu xong hết rồi, không thì bảo mọi người ngồi xuống ăn cơm đi, có lẽ Du Du cũng đói bụng rồi, đúng không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-89.html.]

Bạch Du gật đầu: “Trưa nay em ăn hơi sớm, lúc này đúng là hơi đói bụng rồi ạ.”

Đời trước, bác gái Chu Thái Vân đối xử với cô không tệ, cho dù sau này, cô ly hôn với Giang Khải thì cũng không bỏ đá xuống giếng, châm chọc khiêu khích cô, bởi vậy cô bằng lòng nể mặt bà ấy.

“Vậy mau bưng đồ ăn lên đi.” Lúc này, sắc mặt của ông Giang mới dịu lại, ông ấy nói với Bạch Du: “Không biết cháu thích ăn gì nên ông bảo họ làm một vài món hải sản, lát nữa Du Du nhớ ăn nhiều lên nhé.”

Giang Khải nhìn Bạch Du, anh ta muốn tìm cơ hội bảo cô đừng nói lung tung, nhưng từ đầu tới cuối, Bạch Du không hề nhìn anh ta một lần.

Anh ta cắn chặt răng, rồi lại thở phì phò.

Lâu Tú Anh muốn tìm cơ hội dạy dỗ Bạch Du, nhưng có ông Giang ở đây, bà ta đành phải nuốt cơn giận này xuống.

Nhìn ông Giang kéo Bạch Du đi ra khỏi phòng khách, mọi người vội vàng đi theo.

Sau khi đồ ăn được bưng ra hết, tất cả mọi người ngồi xuống, lúc này, Bạch Du mới lên tiếng: “Ông Giang, cháu có làm một vài món ăn, để cháu đi lấy ạ.”

Vừa rồi khi ông Giang dạy dỗ mấy người kia chú Vương đã yên lặng đặt hộp cơm lên bàn trong phòng khách, rồi lặng lẽ đi ra ngoài.

Ông Giang lập tức nở nụ cười: “Quả nhiên không phí công ông yêu thương đứa nhỏ Du Du mà, tới ăn cơm còn chu đáo mang món ngon tới cho ông nữa.”

Lâu Tú Anh cảm thấy đây là một cơ hội tốt để lấy lại mặt mũi, vì vậy bà ta lập tức cười nói: “Hôm trước, Du Du nói với con muốn làm mấy món ngon cho cha và Tiểu Khải, đứa nhỏ này thật sự có tâm mà.”

Sau lời nói này, tất cả mọi người đều nhìn Giang Khải, nhất là mấy anh em họ chưa kết hôn, lại còn chưa có người yêu thì lại càng có cảm giác ghen tị hơn.

Nếu lúc trước mọi người còn cảm thấy Bạch Du không xứng với Giang Khải nhưng hôm nay Bạch Du đã khiến mọi người phải lau mắt nhìn, nếu ngay từ đầu biết Bạch Du sẽ xinh đẹp và có khí chất như vậy, nói không chừng bọn họ còn dốc sức tranh đoạt một lần với Giang Khải.

Phải nói tên nhóc Giang Khải này thật sự quá may mắn, ngày ngày trưng cái mặt lạnh ra mà vẫn có thể khiến Bạch Du khăng khăng yêu anh ta, cùng là người mà số phận lại khác nhau như vậy.

Loading...