Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 781

Cập nhật lúc: 2025-03-31 11:50:36
Lượt xem: 10

Vì vậy, sau khi hai vợ chồng bàn bạc, chồng của Mã Tái Nam là Tiểu Kiệt đã nghỉ việc ở kho xưởng đóng hộp, chạy đến chỗ Bạch Du.

Điều này cần rất nhiều can đảm, cũng cần rất nhiều quyết tâm.

Trong mắt mọi người, hành động của Tiểu Kiệt quá mạo hiểm, mặc dù mọi người đều cho rằng Bạch Du rất có năng lực nhưng dù sao cũng có thể có chuyện ngoài ý muốn, lỡ như lần này cô không làm được thì sao, lỡ như phá sản thì sao.

Cũng giống như lúc đầu mọi người không coi trọng đồ khảm xà cừ, thực ra bây giờ mọi người cũng không mấy lạc quan về việc nuôi cấy ngọc trai.

Ở thời đại này, ngọc trai phần lớn được dùng để làm thuốc, cũng có làm đồ trang sức nhưng bán rất ít, đối với mọi người, ăn no đã là tốt lắm rồi, ai có tiền rảnh để mua đồ trang sức.

Ngay cả khi muốn mua, họ chắc chắn sẽ chọn vàng bạc chứ không phải ngọc trai.

Vì Tiểu Kiệt đưa ra quyết định này nên anh ấy đã gặp phải rất nhiều sự phản đối, cha mẹ anh ấy đã làm ầm ĩ ở nhà rất lâu, suýt nữa thì đánh gãy chân anh ấy.

Nhưng hai vợ chồng Tiểu Kiệt và Mã Tái Nam vẫn quyết định đến với Bạch Du.

Điều này khiến Bạch Du rất cảm động.

Tuy nhiên, cảm động là một chuyện, cô không hiểu rõ về nhân phẩm và năng lực của Tiểu Kiệt nên cô không đồng ý để anh ấy vào công xưởng ngay lập tức, mà cho anh ấy thực tập một tháng.

Trong vòng một tháng, nếu Tiểu Kiệt vượt qua được kỳ kiểm tra của cô thì anh ấy mới có thể trở thành nhân viên chính thức.

Tuy Tiểu Kiệt có chút khó chịu với yêu cầu này, vì dù sao anh ấy cũng đã nghỉ việc, không ngờ đến đây còn phải kiểm tra, lỡ như không vượt qua kỳ kiểm tra thì chẳng phải anh ấy sẽ mất trắng cả hai sao?

Nhưng cuối cùng anh vẫn chấp nhận yêu cầu của Bạch Du.

Bởi vì Mã Tái Nam yêu cầu anh ấy chắc chắn phải đi, nếu không sẽ mang theo đứa con trong bụng ly hôn với anh ấy.

Tiểu Kiệt biết Mã Tái Nam không phải chỉ nói suông, cô ấy thực sự sẽ làm như vậy, không còn cách nào khác anh ấy chỉ có thể đến đây liều mạng đánh cược một phen.

Trong mắt Mã Tái Nam, Bạch Du là người giỏi nhất, cô ấy tin chắc rằng Bạch Du chắc chắn sẽ thành công.

Mà chồng cô ấy nhận được tiền lương ở xưởng đóng hộp vào mỗi tháng còn chưa bằng một nửa của cô ấy, trước kia là không có cách nào, bây giờ có cơ hội tốt như vậy bày ra trước mắt mà anh ấy không nắm bắt, vậy thì cô ấy phải chỉnh đốn anh ấy cho ra trò!

Sau khi Tiểu Kiệt đi, Bạch Du bắt đầu lên kế hoạch tìm nhân viên bán hàng.

Về mặt nhân viên bán hàng, cô có yêu cầu cao hơn, yêu cầu ít nhất phải có trình độ học vấn cấp hai trở lên, tốt nhất là có thể nói tiếng Anh.

Vì muốn mở rộng thị trường nước ngoài, sau này chắc chắn phải tham gia nhiều triển lãm trang sức, cô không muốn đến lúc đó lại phải đào tạo lại từ đầu, vậy nên tốt nhất là ngay từ đầu đặt ra yêu cầu cao một chút.

Ngoài ra, làm kinh doanh không giống như những công việc khác, rất cần đến chỉ số cảm xúc và khả năng ăn nói của một người nhưng thời buổi này mọi người chưa có khái niệm về kinh doanh, chỉ sợ khó tuyển được người.

Đúng lúc này, cửa văn phòng của cô được gõ.

Bạch Du ngẩng đầu nhìn thì thấy Triệu Kí Thu đứng ở cửa, bên cạnh còn có một người.

Cô nhìn kỹ, hóa ra là Ngũ Hiểu Đường đã gần một năm không gặp.

Ngũ Hiểu Đường thấy cô nhìn sang, khóe miệng khẽ động, sau đó nở một nụ cười với cô.

Đối diện với nụ cười thẹn thùng không được tự nhiên của Ngũ Hiểu Đường, Bạch Du có chút sửng sốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-781.html.]

Mấy năm qua, tình trạng của Ngũ Hiểu Đường càng ngày càng tốt, đương nhiên là nhờ vào thợ cả Ngũ và Triệu Kí Thu chăm sóc không kể ngày đêm.

Trước kia mọi người thấy ba người nhà họ Ngũ thì tránh không kịp, nhưng khi thấy nhà họ Ngũ phất lên từng ngày, đủ loại trâu ngựa quỷ thần xuất hiện.

Có vài người muốn đưa con gái mình cho vợ chồng thợ cả Ngũ và Triệu Kí Thu nuôi, nói rằng nhất định con gái của bọn họ sẽ đối xử với hai người như cha mẹ ruột, coi Ngũ Hiểu Đường như chị gái ruột, chỉ cần vợ chồng thợ cả Ngũ chịu sắp xếp giúp bọn họ một công việc là được.

Có vài người lại càng vô liêm sỉ, ngoài mặt nói tới nhà họ Ngũ ở rể nhưng thật ra là ăn sạch cả nhà, còn có người quyết tâm tặng cháu trai vừa ra đời của mình, nói là muốn để nó làm con trai của Ngũ Hiểu Đường, nhưng tất cả những người này đều bị vợ chồng thợ cả Ngũ và Triệu Kí Thu đuổi ra ngoài.

Những người này có ý đồ gì, trong lòng bọn họ đều biết rõ như gương sáng.

Bây giờ ngoài miệng nói năng dễ nghe, thật ra đều là vì chút ít tiền trong tay hai người, sau này hai người mất, ai biết bọn họ sẽ đối xử với con gái của hai người như thế nào, sợ rằng Ngũ Hiểu Đồng cũng không sống được bao lâu.

Bạch Du đã không gặp Ngũ Hiểu Đường nửa năm, lần trước khi gặp cô ấy, rõ ràng có thể cảm nhận được trạng thái tinh thần của cô ấy rất tốt, người cũng có da có thịt, có thể là do thoải mái nên dáng vẻ của cô ấy trông trẻ trung hơn lúc được phát hiện.

Chỉ là cô ấy vẫn là không dám nhìn thẳng vào mắt người khác, vừa thấy đàn ông xa lạ thì sẽ không kiềm chế được mà cả người run rẩy, nếu đối phương nhìn cô ấy lâu một chút thì cô ấy có thể bị dọa đến mức thét chói tai không ngừng.

TBC

Nhưng giờ, thế mà cô ấy lại không né tránh ánh mắt của Bạch Du, còn chủ động cười với cô.

Chẳng lẽ là đã khỏe lại rồi?

Bạch Du vừa nghĩ vừa đứng dậy nói: "Thím Triệu, Hiểu Đường, sao mọi người lại đến đây, mau vào trong ngồi."

Triệu Kí Thu dẫn con gái vào trong, cười nói: "Hôm nay là ngày nhà máy khai trương, đương nhiên là bọn thím phải đến chúc mừng, vả lại mọi người trong nhà máy sẽ đến đây vào lúc nghỉ trưa."

Nói xong bà ấy nhìn về phía con gái.

Ngũ Hiểu Đường mím môi, sau đó cúi đầu, từ từ mở túi xách quân đội ra, lấy từ bên trong ra một quyển vở rồi đưa cho Bạch Du.

"?"

Bạch Du không rõ nguyên do, nhưng vẫn cầm lấy quyển vở, sau đó mở quyển vở ra trước ánh mắt chờ đợi của Ngũ Hiểu Đường.

Chỉ thấy bên trong quyển vở vẽ vài thiết kế bằng bút chì, có ngọc trai phối với quạt tròn thêu hai mặt, có thiết kế dây chuyền ngọc trai, có bông tai ngọc trai, trong đó có một cái vòng cổ ngọc trai được thiết kế kiểu dáng hoa Lan khiến Bạch Du rất ngạc nhiên.

Ngọc trai nằm trên chiếc lá hoa Lan không theo bất cứ quy tắc nào, nút thắt được làm thành dáng hoa Lan, trông vô cùng đặc biệt, cô cũng chưa thấy kiểu thiết kế này ở đời trước.

Đương nhiên là loại vòng cổ được thiết kế thế này không thích hợp để đeo trong các dịp bình thường, mà lại rất thích hợp đeo trong các buổi tiệc xa hoa, giống y như kiểu dáng mà cô mong muốn.

Cô định vị trí nhà máy ở thị trường từ ngọc trai trung cấp tới cao cấp, sau này nuôi dưỡng và thiết kế sẽ chung một con đường, tạo nên sức ảnh hưởng cho nhãn hiệu, tăng mức độ nổi tiếng và cách điệu ở trong và ngoài nước.

Triển vọng của ngọc trai cấp thấp ở thị trường có lớn không? Đương nhiên là rất lớn.

Nhưng bất cứ một xí nghiệp nào cũng không thể nuốt cả thị trường, luôn phải có chọn lọc, quyển vở thiết kế mà Ngũ Hiểu Đường đưa đến hoàn toàn ăn khớp với vị trí mà cô muốn.

Bạch Du ngẩng đầu lên, nói với vẻ mặt ngạc nhiên: "Đây là do cô thiết kế?"

Cô hỏi Ngũ Hiểu Đường.

Rõ ràng là Ngũ Hiểu Đường vẫn chưa thích ứng được việc tiếp xúc với người ngoài, ánh mắt cô ấy nhìn vào mặt bàn, sau đó gật đầu.

Cô ấy không mở miệng nói chuyện, nhưng đã có Triệu Kí Thu giải thích giúp: "Tất cả thiết kế đồ đều do Hiểu Đường vẽ, từ nhỏ nó đã rất thích những thứ này, khi còn nhỏ nó hái cỏ hạt châu mang về nhà, sau đó bện thành lắc tay, trông rất giống hạt châu, những kiểu dáng nó làm luôn đẹp hơn những người khác, nó còn dùng cỏ hạt châu làm thành rèm cửa, từng chuỗi hạt châu sáng lấp lánh, treo ở trước cửa, gió thổi qua sẽ vang lên tiếng xôn xao, bay theo gió, giờ nhớ lại vẫn cảm thấy rất đẹp."

"Sau khi lớn, nó tự mình làm vòng hoa đội đầu, các nữ sinh trong trường của nó rất thích, đồng ý bỏ tiền ra mua, tiền nó kiếm được đều mua quà cho thím và cha nó, nếu không phải..."

Loading...