Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 77
Cập nhật lúc: 2025-03-22 07:27:59
Lượt xem: 27
Bạch Du rất mong chờ được nhìn thấy cảnh tượng đó.
Lâm Hướng Tuyết trông thấy Bạch Du vẫn nhìn về phía trước, cô ấy không khỏi cảm thấy tò mò mà hỏi: “Bạch Du, cậu đang nhìn gì vậy?”
TBC
Bạch Du định thần lại: “Vừa rồi nhìn thấy một người quen nhưng dường như đối phương không nhìn thấy mình, thôi, chúng ta vào thôi.”
Lâm Hướng Tuyết cũng truy đến cùng: “Ừ, cậu định mua gì vậy?”
Bạch Du: “Hôm này mình định mua rất nhiều thứ, mình định mua cho bà nội mình hai bộ quần áo, mua cho cha mình một đôi giày da, tự mua cho mình vài bộ quần áo, còn cậu?”
Lâm Hướng Tuyết nhìn cô một lượt, trông thấy cô vẫn còn mặc quân phục đi làm thường ngày, cô ấy lập tức nói: “Cậu thật sự nên mua thêm vài bộ quần áo.”
Hôm nay không phải cuối tuần cũng không phải ngày đi chợ nhưng do cửa hàng bách hóa vừa nhập một lượng lớn hàng mới, có rất nhiều người biết được tin tức này, thế nên bọn họ đã tới đây giành đồ từ lâu.
Cảnh tượng đầy người, dùng câu người đông nghìn nghịt cũng không đủ để miêu tả, gần như không có nổi một chỗ để đặt chân.
Bạch Du vừa nhìn thấy cảnh tượng này là đã muốn lùi về sau nhưng Lâm Hướng Tuyết lại kéo cô chen vào biển người, cho tới khi chen đến trước quầy bày sản phẩm, đầu của hai người đã rối thành ổ gà.
Hai người nhìn dáng vẻ của đối phương, không kiềm được mà bật cười, nhưng bây giờ không phải là lúc chỉnh lại tóc, Lâm Hướng Tuyết dẫn cô đến quầy của người quen, để cho đối phương lấy loại vải tốt nhất ra một cách nhuần nhuyễn.
Đầu năm nay vải bán rất chạy, có phiếu vải chưa chắc đã mua được, nhưng có người quen ở quầy thì lại là một chuyện khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-77.html.]
Nhân viên phục vụ quầy thấy Lâm Hướng Tuyết, lập tức bày vẻ mặt lấy lòng và nở nụ cười, sau khi chào hỏi xong thì lấy vải còn tồn lại ra.
Sau khi Bạch Du so sánh xong, cô lấy một vài xấp vải sợi tổng hợp, định may hai bộ quần áo cho bà nội, một bộ quần áo cho mình, lại lấy thêm vải kẻ nhung, chờ tới khi trời trở lạnh thì sẽ lấy ra làm quần áo.
Sau khi mua vải xong, hai người tới quầy quần áo may sẵn, quả thực là mẫu áo váy mới nhập rất đẹp, thoải mái rộng rãi, Bạch Du và Lâm Hướng Tuyết mỗi người mua một cái.
Có váy rồi, đương nhiên phải mua một đôi giày để phối chung, thế là hai người tiếp tục đi đến tủ giày, sau khi Bạch Du mang thử thì chọn mua một đôi giày xăng-đan màu trắng, đồng thời mua một đôi giày da màu đen cho cha của cô.
Khi ra khỏi cửa hàng bách hóa, trên tay Bạch Du chất đầy đồ đạc, có thể nói là được mùa lớn.
Vải kẻ nhung có thể giữ tới mùa đông rồi sử dụng, vải sợi tổng hợp không thể giữ ấm trong mùa đông, phải nhân lúc mùa hè làm thành quần áo.
Vì thế sau khi ra khỏi cửa hàng bách hóa, Lâm Hướng Tuyết lại dẫn Bạch Du đến chỗ của thợ may Lâm.
Thợ may Lâm là họ hàng dòng thứ năm của nhà họ Lâm, đối phương có tay nghề rất giỏi nhưng giá may cũng đắt hơn thợ may bình thường, thế nên người tới đây may đồ, không phải nhà giàu có thì cũng có quyền thế.
Khi Bạch Du và Lâm Hướng Tuyết bước vào, thấy có một người phụ nữ trẻ tuổi đang nâng cằm quở mắng: “Mấy năm nay chức vị của anh cả cô càng ngày càng cao, cô ăn mặc như thế này không phải là tuyên bố làm mất thể diện của anh cả cô à? Người không biết, còn cho rằng anh cả và chị dâu của cô đang đối xử tệ bạc với cô đấy!”
Vừa nhìn là đã biết cô gái trẻ tuổi bên cạnh có tính tình rất tốt, dịu giọng đáp lại: “Anh cả và chị dâu đối xử với em rất tốt, là em không biết tự làm đẹp mình nên làm phiền tới anh cả và chị dâu.”
Người phụ nữ trẻ tuổi lên tiếng: “Cô biết là được rồi, nay tôi dẫn cô đến tiệm may để may cho cô vài bộ đồ, khi tới đảo Quỳnh Châu, anh cả của cô sẽ giới thiệu cho cô một sĩ quan, sau này cô sẽ được sống yên vui sung sướng!”