Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 761

Cập nhật lúc: 2025-03-31 11:49:08
Lượt xem: 12

Còn có người muốn thấy Bạch Du thất bại, trong suy nghĩ của họ, Bạch Du chỉ là một con nhóc mới ra đời, dùng cái danh sinh viên đại học để tạo tiếng vang. Nhưng làm ăn kinh doanh không phải trò chơi, nếu không bán được cái nào thì chắc chắn cô sẽ mất hết thể diện.

Nhưng không ngờ người bị vả mặt lại là bọn họ.

Đau mặt quá!

Hoa Dung Dung chẳng kịp chờ để phỏng vấn nhóm Bạch Du mà vội vàng chạy về tòa soạn viết bài từ ảnh chụp và những thông tin đã ghi chép lại, quyết tâm phải đưa tin này lên đầu đề tờ báo ngày mai.

Không chỉ thế đâu, bài viết của cô ấy nhất định phải được đăng trên trang báo tốt nhất, tiêu đề phải nổi bật nhất!

Bạch Du biết sáng nay mọi người rất vất vả nên sau khi bảo Hạ Hải Sinh đi mua cơm, cô còn dặn mua thêm một ít sữa song bì về làm món tráng miệng cho mọi người.

Sữa song bì ở thành phố Quảng được làm từ sữa trâu tươi mỗi ngày, trứng gà là trứng gà ta, sữa song bì trơn mềm thơm ngậy, chẳng trách lại trở thành đặc sản nổi tiếng nhất của thành phố.

Cảnh Phỉ vừa ăn vừa uống sữa, còn nói: "Ước gì ngày nào cũng được uống sữa song bì."

Bạch Du mỉm cười nhìn cô ấy: ''Mới thế mà đã thỏa mãn rồi à? Tôi báo cho mọi người một tin tốt này, chờ sau khi hội chợ Quảng kết thúc, nhà máy khảm xà cừ sẽ cho mọi người một khoản phụ cấp.

Vừa nói xong, mọi người vô cùng vui mừng: "Thật sao?"

Mặc dù bọn họ tham gia chủ yếu là vì học hỏi kinh nghiệm nhưng nếu có phụ cấp thì ai mà chẳng muốn?

Nhất là người có hoàn cảnh gia đình khó khăn như Cổ Lan Hương thì lại càng chờ mong.

Bạch Du gật đầu: "Lúc trước không nói với mọi người là vì không biết sẽ có được bao nhiêu đơn đặt hàng, nhưng giờ thì có thể chắc rằng phụ cấp sẽ không ít đâu."

Mọi người vui vẻ quay sang nhìn nhau.

Sang buổi chiều, khách không còn đông như buổi sáng nhưng cũng có người đến đặt hàng.

Ngày hôm sau, báo thường ngày Tân Hoa vừa phát hành, Nhà máy đồ khảm xà cừ Phi Ngư lập tức nổi tiếng!

Bạch Du cũng thật sự nổi tiếng!

Khắp phố lớn ngõ nhỏ, ai ai cũng đang thảo luận về nhà máy khảm xà cừ và nhóm sinh viên Bạch Du.

"Đúng là trò giỏi hơn thầy, không hổ danh là thế hệ sinh viên đại học đầu tiên sau khi đất nước khôi phục kỳ thi đại học, tự hào quá đi mất!"

"Quốc gia có được nhân tài như vậy thì tương lai chắc chắn sẽ ngày càng tốt đẹp!"

"Cái đồ điêu khắc vỏ sò đấy bán ở đâu vậy? Tôi cũng muốn mua một cái về trang trí."

"Tôi thấy người giỏi nhất vẫn là cô sinh viên Bạch Du kia, ai mà ngờ được lại có người thổi kèn ở hội chợ chứ..."

Trùng hợp đúng lúc Ngô Hiếu Nghi dắt Nha Nha đi ngang qua, nghe được nội dung cuộc trò chuyện của mọi người, khuôn mặt thanh tú của cô ta lập tức vặn vẹo méo mó.

Sau hôm Nha Nha bị bắt nạt, ngay ngày hôm sau cô ta đã đến trường mẫu giáo yêu cầu Tập Lục Thừa và con gái của Bạch Du xin lỗi Nha Nha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-761.html.]

Nhưng giáo viên trường mẫu giáo không cho cô ta vào, còn bảo nếu cô ta còn làm loạn nữa thì sẽ báo công an, cũng không cho Nha Nha đi học nữa. Lúc đó cô ta tức muốn hộc máu.

Cô ta đoán chắc giáo viên ở trường mẫu giáo đã bị nhà họ Tập và Bạch Du mua chuộc rồi.

TBC

Cô ta còn định chặn đường bọn họ nhưng mỗi lần gặp mẹ Tập, ánh mắt bà ấy nhìn cô ta cứ như lưỡi d.a.o sắc bén. Con gái Bạch Du thì rất láu cá, vừa thấy cô ta lại gần đã khóc ầm lên, bảo cô ta là người xấu.

Có một bác gái mập người Nam Kinh nghe thấy vậy thì lập tức lao đến định đánh cô ta khiến cô ta sợ hãi chạy trối chết, còn mất cả một chiếc giày.

Sau nhiều lần muốn tiếp cận không được, cô ta đành tạm thời bỏ cuộc.

Nhưng dạo này Nha Nha càng ngày càng ăn ít, hôm nào đi học về cũng ủ rũ chán nản, hỏi mãi cô bé mới chịu nói là sau chuyện hôm đó, không còn bạn nào muốn chơi cùng cô bé nữa.

Ngô Hiếu Nghi rất tức tối vì chuyện này, bắt nạt cô ta thì được nhưng bắt nạt con gái cô ta thì không được!

Thế nên lúc này nghe được mọi người khen ngợi Bạch Du, cô ta cảm thấy như vừa ăn phải con ruồi.

Dọc đường đi, sắc mặt cô ta vô cùng âm trầm. Sau khi đưa Nha Nha đến trường mẫu giáo, cô ta cũng hạ quyết tâm.

Cô ta muốn đến Hội chợ Quảng vạch trần kẻ tiêu nhân Bạch Du trước mặt tất cả mọi người!

Bạch Du không biết có một cơn bão đang ập đến với mình. Lúc này, mọi người đang thảo luận về việc họ không thể sử dụng kèn Xô - na để thu hút khách nước ngoài nữa.

Cảnh Phỉ tỏ vẻ tiếc nuối: “Tiếc quá, kèn Xô - na chỉ dùng được một lần là không thể sử dụng được nữa. Tôi nghĩ nếu có thể sử dụng được vào ngày thứ hai và thứ ba, mỗi ngày có thể có được đơn đặt hàng cả trăm ngàn đô rồi!”

Mã Tái Nam tức tối nói ngay: “Tất cả là do những người chạy theo phong trào đó, khiến ban quản lý của hội chợ ra lệnh cấm mọi người biểu diễn bất kỳ loại nhạc cụ hoặc hình thức biểu diễn nào khác!”

Sau khi nhà máy khắc vỏ sò Phi Ngư bỗng dưng nổi tiếng trong buổi sáng đầu tiên, buổi chiều đã có người bắt đầu bắt chước, kèn Xô - na, đàn nhị, rồi đàn tranh. Những người không có nhạc cụ thì sẽ hát đồng ca và khiêu vũ, thậm chí còn có người diễn cả kịch, đủ các thể loại, chỉ có mình không tưởng tượng ra, chứ không phải người ta không làm được.

Mấy tiết mục đó rất lộn xộn, có cái thật có cái giả. Dù sao, mọi người đều muốn bắt chước nhà máy chạm khắc vỏ Phi Ngư để thu hút sự chú ý của khách hàng. Biểu diễn như thế nào cũng không sao, nhưng một hội chợ thương mại dù có tốt đến đâu lại biết thành đại nhạc hội ca múa, khiến cho mọi người hoa cả mắt. Do đó rất nhanh đã bị ban quản lý của hội chợ bắt dừng, sau đó đưa ra công văn cấm mọi người làm việc này một lần nữa, lúc đó trật tự mới được khôi phục.

Xưởng khắc vỏ sò Phi Ngư cũng không thể biểu diễn được nữa, mặc dù vẫn có khách đến nhưng đơn lượng đơn đặt hàng không còn chạm đỉnh như buổi sáng đầu tiên.

Vì thế mọi người đều thấy rất không vui, cảm thấy mình đang bị những kẻ bắt chước đó kéo chân.

Bạch Du lại lắc đầu: “Tình huống này tôi đã nghĩ tới từ lâu rồi, cho dù mọi người không bắt chước thì lượng đặt hàng cũng sẽ không nhiều như buổi sáng đầu tiên được. Dù sao thị trường chạm khắc vỏ sò cũng rất lớn.”

Sử dụng cách chơi kèn Xô - na và đàn nhị để thu hút sự chú ý của các khách hàng là do cô lấy cảm hứng từ những tờ báo đã đọc ở kiếp trước. Vào những năm 1960, để thu hút sự chú ý của khách hàng, một cửa hàng quần áo đã nấu ăn trong gian hàng, thế mà lại mang đến thành công. Cũng giống như xưởng chạm khắc vỏ sò của họ, tiết mục đó chỉ dùng được một lần thì đã bị trung tâm hội chợ thương mại bắt dừng vì nhiều người bắt chước cửa hàng đó, biến toàn bộ hội chợ thành triển lãm ẩm thực, thậm chí một số người còn mang cả chao rồi đậu hũ thối đến, mùi rất khó tả.

Cho nên khi cô nghĩ đến cách sử dụng kèn Xô - na thì cũng đã nghĩ tới sẽ việc xảy ra tình cảnh như hiện tại rồi, muốn dùng phương pháp này để kiếm lợi thì phải thật bất ngờ, phải là không ai có thể nghĩ tới, phải như b.o.m tấn, nhưng cách này chỉ có thể dùng được một lần, nếu dùng lại sẽ không có tác dụng nữa.

Chưa kể sẽ có rất nhiều thương nhân mới tham gia hội chợ, nhất định sẽ bắt chước cô rất nhanh. Vì vậy, sau khi thấy cả đống người bắt chước mình rồi cuối cùng bị ban quản lý hội chợ bắt dừng, cô vẫn tỏ ra bình tĩnh.

Về số lượng đặt hàng, đồ chạm khắc bằng vỏ sò khác với thực phẩm và nhu yếu phẩm hàng ngày. Nó là một món đồ trang trí, không phải ai cũng thích đồ chạm khắc bằng vỏ sò. do đó thị trường và nhu cầu sẽ không quá lớn. Thành quả như bây giờ đã hơn mong muốn của cô rất nhiều rồi.

Nghe Bạch Du nói xong, mọi người đều cảm thấy có lý. Chẳng mấy chốc lại có thêm một hai khách hàng đi tới, mọi người lập tức lên tinh thần vui vẻ chào đón.

Sáu giờ chiều sau khi dọn hàng, Bạch Du cùng mọi người đi ra ngoài hội chợ: “Mấy ngày nay mọi người đã vất vả rồi, mọi người hãy kiên trì thêm hai ngày nữa nhé, hôm nay tôi sẽ dẫn tất cả đến nhà hàng quốc doanh ăn tối, mọi người cứ gọi bất cứ thứ gì mình muốn nhé!”

Loading...