Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 717
Cập nhật lúc: 2025-03-30 22:13:46
Lượt xem: 8
Bạch Du đoán không lầm.
Ngày hôm qua Mã Tái Nam vừa về tới trong thôn thì cô ấy lại một lần nữa bị mọi người vây quanh.
Trước đó, câu nói “không có lương” của cô ấy đã chặn họng mọi người, khiến mọi người lầm tưởng cô ấy là một kẻ ngốc nghếch, nhưng lần này cô ấy đi thành phố Quảng với Bạch Du ba bốn ngày, khi trở về còn xách theo rất nhiều đồ, mọi người đột nhiên biết rằng, hóa ra những kẻ ngốc nghếch lại chính là họ.
Làm sao mà không có lương được, không có lương mà xách được nhiều đồ như vậy à, không có lương mà mua được đồ ăn vặt ở thành phố Quảng sao?
Mọi người lại một lần nữa vây quanh Mã Tái Nam hỏi lương, hỏi cô ấy đến thành phố Quảng làm gì, hỏi cô ấy làm công việc gì ở công xã, nhờ cô ấy giới thiệu việc làm, tóm lại là đủ thứ chuyện, mặc dù Mã Tái Nam không nói một lời nào nhưng ánh mắt mọi người nhìn cô ấy đã khác rồi.
Cô gái “Phùng Chiêu Đệ” này có tương lai rồi, đây là sự đồng thuận của tất cả mọi người trong thôn, có một số người nhanh trí, tối hôm đó đã gọi bà mai đến đề nghị kết thông gia nhưng đều bị Mã Tái Nam từ chối.
Bây giờ cô ấy muốn làm việc cho giỏi, kiếm tiền thật tốt.
Đàn ông, chỉ làm ảnh hưởng tới tốc độ kiếm tiền của cô ấy thôi!
Mặc dù lần này cô ấy chỉ mua một đồng đồ ăn vặt, mặc dù mẹ cô ấy vẫn mắng cô ấy là phung phí nhưng nhìn thấy các em gái ăn rất vui vẻ, điều này khiến cô ấy cảm thấy vô cùng mãn nguyện.
Hóa ra có khả năng khiến gia đình sống tốt hơn, lại là một việc có ý nghĩa như vậy.
Hai người đạp xe đến công xã, giống như mọi khi, trên đường đi vẫn là Bạch Du dạy Mã Tái Nam học tiếng Anh.
Chạy tới công xã, hai người đã nhìn thấy đại đội trưởng Hà và một đám người ngăn ở cửa kho hàng của công xã từ xa.
Trong số đó có hai người còn kéo Khương Tuệ Quân, dường như muốn đưa cô ấy đi, Khương Tuệ Quân phản kháng quyết liệt nhưng một mình cô ấy không thể chống lại bốn bàn tay.
Lúc này bí thư Âu Dương Văn Khiên không có ở công xã, còn lại có thể làm chủ là chủ nhiệm Vương lại không có cách nào với nhà mẹ đẻ của Khương Tuệ Quân, bởi vì người nhà của mẹ cô ấy nói đây là chuyện nhà bọn họ, nếu chủ nhiệm Vương dám nhúng tay vào thì họ sẽ lập tức đi báo công an.
Mắt thấy Khương Tuệ Quân sắp bị lôi đi, ngay tại lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên…
“Buông cô ấy ra!”
Mọi người quay người lại nhìn, lúc này họ mới nhận ra không biết Bạch Du đã tới từ lúc nào.
Hoa phượng nở rộ cả cây, những bông hoa màu đỏ vàng rực rỡ hệt như những ngọn lửa đang cháy, Bạch Du cứ đứng dưới gốc cây như vậy, áo sơ mi trắng quần dài đen, xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt, chỉ là khi nhìn vào đôi mắt lạnh như băng của cô, lại khiến người ta rùng mình.
Người nhà mẹ đẻ của Khương Tuệ Quân vừa nhìn thấy dáng vẻ này của cô, không khỏi có phần sợ hãi.
Nhưng người nhà mẹ đẻ của Khương Tuệ Quân sợ cô ấy, đại đội trưởng Hà lại không sợ cô: “Đồng chí Bạch, a, không đúng, tôi nên gọi cô một tiếng chủ nhiệm Bạch, mặc dù công xưởng điêu khắc vỏ sò này không có một đơn hàng nào, không phát được một xu nào nhưng lãnh đạo thì không ít nhỉ.”
Bạch Du lạnh lùng nhìn ông ta.
Đại đội trưởng Hà thấy cô như vậy càng phấn khích, cho rằng mình đã chọc đúng điểm đau của cô rồi, tiếp tục chế giễu: “Nhưng Khương Tuệ Quân là người đội sản xuất thôn Hà gia chúng tôi, bây giờ cha mẹ cô ta muốn dẫn cô ta về, chẳng lẽ ngay cả chuyện này mà chủ nhiệm Bạch cũng muốn quản sao?”
Bạch Du nhìn ông ta: “Nếu tôi nói là tôi muốn quản thì sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-717.html.]
Đại đội trưởng Hà không ngờ cô lại dám trả lời mình nhưng như vậy càng tốt, ông ta muốn mọi người nhìn thấy bộ mặt xấu xí của người phụ nữ này: “Có câu nói rằng trời cao đất rộng cha mẹ là lớn nhất, chủ nhiệm Bạch đã giựt dây Khương Tuệ Quân ly dị với chồng, bây giờ cô còn muốn xúi giục cô ấy ly tán với nhà mẹ đẻ, chẳng lẽ chủ nhiệm Bạch ra ngoài không sợ bị người ta chỉ trích sao?”
Mẹ Khương thấy đội trưởng Hà mắng Bạch Du đến mức không nói nên lời, lá gan cũng theo đó mà mạnh lên: “Đúng vậy! Cuộc sống vợ chồng của người ta thật tốt, cũng bởi vì cô làm hại hai vợ chồng họ ly dị, hại nhà họ Khương của chúng tôi trở thành trò cười của cả thôn, người đang làm trời đang nhìn, chẳng lẽ cô không sợ báo ứng sao?”
Mắng xong Bạch Du thì bà ta lại quay sang mắng con gái: “Chỉ có mày mới ngu thôi! Bị bán rồi mà còn giúp người ta đếm tiền, mày tới đây làm việc nữa tháng rồi, phân nửa xu cũng không lấy được, thế mà mày còn muốn làm tiếp, sao tao lại sinh ra đứa con gái ngu xuẩn như mày chứ? Bây giờ mày về nhà với tao, tao bảo người tìm một gia đình tốt cho mày, người ta cũng không chê mày đã sinh con, chỉ cần mày đến lúc đó sinh cho người ta một đứa con trai, sau này mày sẽ được hưởng phúc!”
Khương Tuệ Quân giận đến mức cả người run rẩy.
Cô ấy còn tưởng rằng nhà mẹ đẻ lo lắng mình bị công xưởng lừa nên mới muốn ép mình trở về, không ngờ thì ra là muốn bán mình lần nữa!
Nói gì đến chuyện nghĩ cho cô ấy, một người phụ nữ đã từng kết hôn và sinh con, họ có thể tìm được cho cô ấy một gia đình tốt nào? Chỉ cần suy nghĩ một chút cũng biết, chắc chắn là một ông già, hoặc là đánh phụ nữ, thậm chí còn có thể là một người đàn ông có mọi thứ rác rưởi như hút thuốc, uống rượu, cờ bạc!
Cho dù cô ấy có chết, cũng sẽ không trở về để họ bán mình lần nữa!
Nghĩ tới đây, cô ấy nhìn Bạch Du và chủ nhiệm Vương nói: “Chủ nhiệm Bạch, chủ nhiệm Vương, cầu xin hai người cứu tôi, tôi không muốn về với họ, xin hai người giúp tôi gọi đồng chí công an tới!”
Bạch Du và chủ nhiệm Vương còn chưa lên tiến thì đại đội trưởng Hà đã khinh bỉ mà nói: “Báo án cũng vô ích, họ sinh cô nuôi cô, bây giờ còn giới thiệu gia đình tối cho cô, đồng chí công an tới, chẳng lẽ còn có thể bắt cha mẹ cô trở về không được sao?”
Khương Tuệ Quân nghe vậy thì trong lòng cô ấy tuyệt vọng.
Ngay tại lúc này, Bạch Du mỉm cười: “Đại đội trưởng Hà nói không sai, báo án đúng là không có ích gì nhưng trước đây tôi từng nghe được một chuyện, chính là có một đồng chí nữ bị gia đình ép tái giá, cô ấy không muốn nên vào một buổi tối, nhân lúc cả nhà ngủ, cô ấy đã cầm d.a.o đ.â.m c.h.ế.t toàn bộ người nhà mẹ đẻ của mình!”
Người nhà mẹ đẻ của Khương Tuệ Quân: “...”
Bạch Du: “Tôi còn từng nghe được một chuyện khác, vẫn là một đồng chí nữ bị gia đình ép tái giá, cô ấy cũng không đồng ý, nhưng sức lực của cô ấy khá nhỏ, bình thường g.i.ế.c gà cũng không dám, chứ đừng nói là g.i.ế.c người, cho nên lúc cô ấy nấu cơm đã bỏ thuốc trừ sâu vào thức ăn, đã đầu độc c.h.ế.t cả nhà.”
TBC
Người nhà mẹ đẻ của Khương Tuệ Quân: “...”
Đôi mắt tuyệt vọng của Khương Tuệ Quân lại sáng lên: “Sao tôi không nghĩ tới những cách tốt như vậy chứ, mấy người muốn tôi tái giá phải không, được, vậy tôi về nhà với mấy người!”
Không muốn để cho cô ấy tốt hơn đúng không, vậy thì mọi người cứ cùng nhau xuống địa ngục đi!
Người nhà mẹ đẻ của Khương Tuệ Quân: “...”
Không không không, bây giờ họ không muốn để cho cô ấy về nhà nữa.
Nếu về nhà, cái mạng nhỏ của họ còn giữ được không?
Người nhà mẹ đẻ của Khương Tuệ Quân như gặp phải bệnh dịch hạch, nhanh chóng buông tay Khương Tuệ Quân, sau đó quay người bỏ chạy, chỉ trong chớp mắt đã biến mất không còn dấu vết.
“...”
Đại đội trưởng Hà cảm thấy như bị người ta tát hai cái, tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng ông ta đảo mắt, hai cánh môi lại bắt đầu nói: “Chủ nhiệm Bạch, đơn xin tự nguyện rút lui mà cô yêu cầu trước đây tôi đã gửi cho cô rồi, tất cả mọi người trong đội sản xuất của chúng tôi, trừ những đứa trẻ không thể quyết định, những người khác dù là nằm liệt giường mấy năm nay cũng đều đã đóng dấu vân tay, toàn bộ đội sản xuất của chúng tôi tự nguyện rút khỏi việc xây dựng xưởng của công xã, như vậy, sau này nếu công xưởng đóng cửa thì khoản vay của ngân hàng sẽ không liên quan đến chúng tôi đúng không?”