Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 694
Cập nhật lúc: 2025-03-30 22:11:42
Lượt xem: 13
Phùng Chiêu Đệ phấn khích mắt sáng rực: "Trụ cột của nước nhà, rất quý giá, Tái Nam, Tái Nam, tôi rất thích cái tên này. Tôi quyết định rồi, sau này tôi sẽ lấy tên Tái Nam!”
Bạch Du cũng cười theo: "Đúng vậy, sau này tôi sẽ gọi cô là Phùng Tái Nam.”
"Không, gọi tôi là Mã Tái Nam. Tôi không chỉ muốn thay tên mà còn muốn đổi họ!"
Cô ấy không muốn họ của cha mình nữa, cô ấy muốn đổi sang họ của mẹ mình. Mẹ cô ấy đã chịu vất vả mười tháng để mang thai, vì lẽ gì mà chẳng có đứa con nào được theo họ của bà?
Điều này thật không công bằng, vì thế một khi cô ấy đã thay tên thì họ cũng phải đổi luôn.
Ánh nắng vàng rực rỡ chiếu lên khuôn mặt xám xịt của Mã Tái Nam, khiến khuôn mặt cô ấy như bừng sáng.
"Được, đồng chí Mã Tái Nam."
Không riêng gì ở bên này.
Lúc này, gia đình nhà họ Tằng ở Bắc Kinh cũng đang bàn chuyện tên.
Lần trước mẹ Tằng không thể thuyết phục Lâm Hướng Tuyết hoãn việc học đại học lại được, nên đã chạy đến mắng con trai mình là Tằng Cảnh Lâm, Tằng Cảnh Lâm nhận sai, nhưng không làm theo lời bà ta.
Mà bà ta thì muốn con trai phải đồng lòng với mình, cùng nhau thuyết phục Lâm Hướng Tuyết hoãn việc học đại học. Bà ta cũng muốn con trai mình ngăn cản Lâm Hướng Tuyết đặt vòng tránh thai. Nhưng tên nhóc đó miệng thì nói vâng, quay đầu một cái là chẳng thèm hé răng với Lâm Hướng Tuyết câu nào, xém chút là làm bà ta tức chết.
Bà ta muốn làm ầm ĩ một trận, ép Lâm Hướng Tuyết làm theo lời mình nói như những bà mẹ chồng khác, nhưng bà ta không dám.
Gia đình nhà họ Tằng không bằng nhà họ Lâm. Lúc trước nhà họ Lâm coi trọng Tằng Cảnh Lâm vì tính tình anh ấy tốt và là người cầu tiến. Gia đình nhà họ Tằng lấy được Lâm Hướng Tuyết cũng coi như là trèo cao. Bởi thế sau khi Lâm Hướng Tuyết vào cửa, bà ta chưa bao giờ dám lớn tiếng với cô ấy, cũng không dám sai cô ấy làm gì, cho dù cô ấy không có thai thì cũng không dám công khai thúc giục cô ấy, chỉ có thể nấu canh sâm gà mái già mỗi ngày để tẩm bổ cho cô ấy.
TBC
Điều khiến bà ta bực bội chính là, món canh sâm gà mái già đã không mang lại cho bà ta một đứa cháu trai mập mạp!
Hôm nay là ngày Tiểu Mang Quả đầy tháng, vì không dám tạo sự chú ý nên họ không bày tiệc lớn, mà chỉ mời gia đình hai bên.
Lúc này mọi người đang quây quần cùng nhau chọn tên cho Tiểu Mang Quả, mẹ Tằng cứ đứng ngồi không yên, như kiến bò chảo nóng. Cuối cùng bà ta cũng nói ra suy nghĩ của mình: “Tôi có một cái tên rất hay, mọi người nghe thử xem sao."
Lâm Hướng Tuyết: "Mẹ, tên là gì ạ?"
Mẹ Tằng: "Dẫn Chương, Chương nghĩa là ngọc đẹp, Dẫn Chương chính là mang nghĩa một viên ngọc đẹp. Sau này khi Tiểu Mang Quả của chúng ta lớn lên, chắc chắn sẽ có phẩm hạnh như một ngọc đẹp vậy. Con có thấy tên này có hay không?"
Dẫn Chương?
Lâm Hướng Tuyết thấy cái tên này khá đặc biệt, đang định nói nó sẽ được đưa vào danh sách cân nhắc thì mẹ cô ấy đã cười lạnh một tiếng:
“Bà thông gia, bà đang thèm cháu trai đến phát điên rồi đúng không?”
Tim mẹ Tằng run lên, cố nở nụ cười: "Bà thông gia, ý bà là sao? Đây là một cái tên hay mà tôi rất thật lòng đã chọn cho cháu gái yêu quý của mình đấy."
Trước mặt nhiều người như vậy, mẹ Lâm vốn là muốn giữ thể diện cho bà ta, nhưng thấy bà ta vẫn muốn ngụy biện đến cùng thì liền cười lạnh nói: “Ý tôi là sao trong lòng bà thông gia còn không hiểu sao. Sinh con trai hay con gái, hay thời xưa còn gọi là sinh nam sinh nữ ấy, chữ Chương đúng là mang nghĩa ngọc đẹp, nhưng ở thời xưa, đó là thứ được trao cho con trai sau khi được sinh ra, hy vọng sau này đứa bé có thể làm rạng rỡ tổ tông. Dẫn Chương không phải mang nghĩa là ngọc đẹp, mà là mang đến con trai! Bà thông gia nghĩ mọi người ở đây không đọc nhiều sách, không biết Dẫn Chương có ý gì sao? Nói trắng ra, Dẫn Chương cũng có ý nghĩa giống như Chiêu Đệ vậy!”
Dẫn Chương = Chiêu Đệ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-694.html.]
Nghe mẹ Lâm nói xong, mọi người không khỏi ồ lên.
"Thời đại nào rồi, vậy mà còn trọng nam khinh nữ"
"Bản thân cũng là phụ nữ, tại sao lại coi thường phụ nữ như vậy? Có mấy người phụ nữ đúng thật là kỳ quái"
“Cũng không hẳn, muốn có cháu trai thì cứ nói thẳng, còn giấu giấu diếm diếm, cố ý nói lời ngon tiếng ngọt để lừa gạt người ta, chuyện này rất không nên!”
"Cũng may là mẹ của Hướng Tuyết biết nhiều. Nếu là tôi, tôi còn thực sự không biết Dẫn Chương giống nghĩa với Chiêu Đệ. Lúc nãy tôi còn cảm thấy nghe khá hay nữa."
"..."
Khuôn mặt của Mẹ Tằng lần lượt chuyển sang màu đỏ, rồi xanh, rồi trắng, rồi đen. So với bể nhuộm còn thú vị hơn.
Sắc mặt của cha Tằng và Tằng Cảnh Lâm cũng không tốt gì cho cam. Hai cha con hận không thể đào hố chôn mình, để không phải đối mặt với sự chỉ trỏ và ánh mắt của mọi người.
Lâm Hướng Tuyết nhìn mẹ chồng với ánh mắt khó tin.
Kể từ khi Tiểu Mang Quả chào đời, mẹ chồng chưa bao giờ nói một câu muốn cháu trai trước mặt cô ấy, cũng mua rất nhiều sữa bột, váy và quần áo cho cháu. Ngay cả khi mình nói muốn đặt vòng tránh thai bà ta cũng không phản đối. Cô ấy còn tưởng mẹ chồng cũng giống như mình, không phải là người trọng nam khinh nữ.
Cô ấy chợt nhớ, lúc trước mẹ chồng vẫn luôn cố thuyết phục mình hoãn việc đi học một năm, trước đó cô ấy còn tưởng đối phương thực sự đang nghĩ cho sức khỏe của mình và Tiểu Mang Quả. Còn bây giờ cô ấy nghi rằng sở dĩ mẹ chồng bảo mình đừng học đại học là vì muốn mình mang thai một năm nữa, sau đó sinh cho bà ta một đứa cháu trai!
Lâm Hướng Tuyết càng nghĩ càng tức giận, sắc mặt cũng lạnh xuống: "Mẹ, con gái của con sẽ không lấy cái tên Dẫn Chương hay Chiêu Đệ gì hết, con bé là bảo bối của con, trong bốn năm học đại học con sẽ không mang thai nữa, nếu sau này lại có con, con cũng sẽ không vì sinh con trai mà lại mang thai lần nữa!
Mẹ Tằng mặt đỏ như m.ô.n.g khỉ: "Hướng Tuyết, mẹ không có ý đó..."
Lâm Hướng Tuyết không nghe bà ta giải thích nữa, nói với Tằng Cảnh Lâm: "Em đã quyết định Tiểu Mang Quả sẽ được gọi là Bảo Lâm. Bảo là trong từ bảo bối. Lâm là chữ lâm bên cạnh chữ vương, cũng có nghĩa là ngọc đẹp. Bản thân Tiểu Mang Quả của em chính là một viên ngọc đẹp rồi, không cần đàn ông cũng có thể trở thành một viên ngọc đẹp!”
Mẹ Tằng: “…”
Nếu nó không thích chữ Chương mang nghĩa ngọc đẹp này, vậy tại sao không chọn tên khác, sao lại chọn cái chữ “Lâm” cũng có cùng nghĩa chứ?
Chẳng lẽ muốn dùng từ ngọc đẹp này để sỉ nhục mình sao? Là muốn·mỗi khi mình nghe thấy chữ “Lâm” này thì sẽ nhớ lại cảnh hôm nay bị mọi người cười nhạo thế nào à?
Nó làm vậy là cố ý à?
Giờ đây mẹ Tằng rất hối hận, nhưng không phải hối hận vì đã chọn cái tên này, mà hối hận vì đã nói ra trước mặt mọi người, đáng lẽ bà ta nên nói riêng với con mới phải.
Cho dù trong lòng mẹ Tằng có bất mãn như thế nào cũng vô ích. Mọi người đều đồng ý cho rằng cái tên Bảo Lâm rất hay, chưa nói tới chuyện hay hơn gấp ngàn lần cái tên Dẫn Chương Chiêu Đệ, nó còn hay hơn mấy cái tên hoa lan hay hoa gì đó.
Hai cha con Tằng Giang Lâm cũng không có ý kiến gì.
Thế là cái tên của Tiểu Mang Quả đã được quyết định - Tằng Bảo Lâm.
Bạch Du, Âu Dương Văn Khiên và những người khác đã đến ngân hàng.
Dự án thành lập xưởng chạm khắc vỏ sò đã được thẩm phán huyện phê duyệt, con dấu và các loại giấy tờ đều đã đầy đủ hết. Mọi người đều cho rằng chỉ cần nộp những giấy tờ này thì ngân hàng sẽ thông qua xét duyệt rồi cấp vốn cho họ.
Không ngờ mới nộp giấy tờ được mười phút, một nữ thư ký đã nói nói lời xin lỗi với bọn họ: “Xin lỗi, phó giám đốc của chúng tôi nói giấy tờ của mọi người không đạt tiêu chuẩn, nên không thể giải ngân cho xã của mọi người.”