Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 692

Cập nhật lúc: 2025-03-30 22:11:38
Lượt xem: 7

Tám trăm đồng không phải là một số tiền nhỏ, vậy mà anh ta lại dùng danh nghĩa cá nhân đi vay ngân hàng, nếu như thua lỗ thì có nghĩa là anh ta phải dùng cả nửa đời sau để trả khoản tiền lớn này.

Chỉ là nếu như không phải là vì xã viên, vì công xã, thì anh ta cần gì phải mạo hiểm lớn như vậy chứ?

Mặc dù anh ta không có thành tích gì nhưng cũng là một bí thư tốt hết lòng vì xã viên, cho dù không xây dựng công xưởng này, thì anh ta cũng có thể tiếp tục ở vị trí này, anh ta làm như vậy chẳng phải là vì mọi người sao?

Huống chi họ không muốn công xã tốt sao? Tất nhiên là muốn rồi, nhìn thấy các công xã khác sống sung túc, trong lòng họ còn khó chịu hơn bất kỳ ai khác, nếu xưởng đồ khảm xà cừ thực sự có thể được xây dựng, họ cũng có thể sống những ngày tháng tốt đẹp, tương lai phía trước cũng sẽ tươi sáng hơn.

Nghĩ đến đây, suy nghĩ của họ cũng bắt đầu lung lay.

Sau khi đại đội trưởng Hứa của đội sản xuất Xuân Phong do dự, là người đầu tiên đứng ra ủng hộ Âu Dương Văn Khiên: “Bí thư Âu Dương, đội sản xuất Xuân Phong của chúng tôi sẵn lòng đi theo ngài làm! Ngài nói xây xông xưởng, thế thì xây công xưởng!”

Đội trưởng Trịnh của đội sản xuất Hùng Ưng khựng lại một lúc, rồi cũng gật đầu: “Đội sản xuất Hùng Ưng của chúng tôi cũng ủng hộ tất cả quyết định của bí thư Âu Dương!”

Ba đội sản xuất thì đã có hai đội bày tỏ thái độ, áp lực cuối cùng lại một lần nữa đổ dồn về đội sản xuất thôn Hà.

Đại đội trưởng Hà không ngờ hai đội sản xuất kia lại không có lập trường như vậy, tức giận nghiến răng: “Bí thư Âu Dương, cậu là bí thư công xã, tôi chỉ là một đội trưởng sản xuất nhỏ bé đương nhiên không có tư cách phản đối quyết định của cậu, nhưng tôi cũng là đại đội trưởng do các đội viên đội sản xuất đề cử ra, tôi không thể để đội sản xuất của chúng tôi ngày càng nghèo đi được, vì vậy đội sản xuất thôn Hà gia của chúng tôi quyết định rút khỏi hạng mục này, mong bí thư Âu Dương có thể phê duyệt!”

Bạch Du hơi nhíu mày: Còn có chuyện tốt như vậy à?

Nếu như đội sản xuất thôn Hà gia tự động rút khỏi, vậy thì cũng không cần cô tiêu phí tâm tư suy nghĩ cách nữa.

Mặc dù Bạch Du không biểu lộ cảm xúc trên mặt nhưng trong lòng lại cảm thấy đây không phải là chuyện xấu, dù tên gây rối có bị thuyết phục trong chốc lát thì bản chất của ông ta cũng sẽ không thay đổi, biết đâu một ngày nào đó ông ta lại có thể phá hỏng toàn bộ sự việc.

Cho nên nếu có thể loại bỏ những người như vậy ngay từ đầu thì không có gì tốt hơn.

Hơn nữa còn là chính ông ta chủ động đề nghị, sau này muốn trách người khác cũng chẳng trách được.

Nhưng Âu Dương Văn Khiên là một lãnh đạo tốt thật sự một lòng vì dân, anh ta còn muốn thuyết phục đại đội trưởng Hà: “Đại đội trường Hà, hay là ông suy nghĩ lại đi, với tư cách là một thành viên của công xã, tôi hy vọng đội sản xuất thôn Hà gia có thể cùng tiến cùng lùi, một người một lòng với công xã, đưa sự nghiệp này đến thành công!”

Tính cách đại đội trưởng Hà còn ngang ngược hơn cả trâu, ông ta lại lắc đầu: “Không cần nghĩ lại, tôi đã cân nhắc rất kỹ rồi, đội sản xuất thôn Hà gia của chúng tôi rút khỏi hạng mục này, tôi tin chắc tất cả thôn dân của thôn Hà gia đều sẽ đồng ý với quyết định của tôi!”

Âu Dương Văn Khiên thấy ý ông ta đã quyết, chỉ có thể nói: “Nếu chủ ý của ông đã định, vậy tôi cũng không nói nhiều nữa.”

“Cám ơn bí thư Âu Dương, nếu hạng mục này chúng tôi rút rồi, vậy cũng không liên quan gì với chúng tôi nữa, tôi đi về trước.”

Đại đội trưởng Hà thấy Âu Dương Văn Khiên đồng ý cho mình rút khỏi, trên mặt ông ta cũng lộ ra nụ cười, vừa nói xong đã quay người định rời đi.

Ngay lúc này Bạch Du gọi ông ta lại: “Xin đại đội trưởng Hà chờ một chút, có câu nói gia có gia quy, quốc có quốc pháp, mọi việc đều phải có quy củ, nếu đội sản xuất thôn Hà gia của mấy người chủ động rút khỏi hạng mục này, vậy mong đại đội trưởng Hà viết một lá đơn xin tự nguyện rút lui, ký tên của ông với tư cách là đại đội trưởng và tên của từng thôn dân trưởng thành, những người không biết chữ thì hãy để họ đóng dấu vân tay.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-692.html.]

Cô làm vậy là để phòng ngừa sau này khi công xưởng thành lập, đội sản xuất thôn Hà gia sẽ hối hận, đến lúc đó sẽ quay lại gây rối.

TBC

Ông ta có thể rút lui nhưng sau này muốn quay lại thì không dễ như vậy.

Đại đội trưởng nghe được lời này của Bạch Du thì khựng lại: “Không thành vấn đề, tôi sẽ lập tức gửi đơn xin tự nguyện rút lui sang đây!”

Nói xong, ông ta hừ một tiếng rồi bỏ đi.

Mặc dù đại đội trường Hà đi rồi nhưng bầu không khí vẫn chưa dịu xuống, có hơi lúng túng và cứng nhắc.

Dường như Bạch Du không cảm nhận được, cô quay người nói với chủ nhiệm Vương của Hội Liên hiệp Phụ nữ: “Chủ nhiệm Vương, hôm nay tôi đến đây ngoài việc gặp gỡ mọi người, để chúng ta làm quen với nhau, còn phải tiến hành tuyển dụng sơ bộ nhưng tôi có một ý tưởng, đó là trong quá trình chạm khắc đồ khảm xà cừ không chỉ cần khéo léo mà còn cần rất nhiều kiên nhẫn, vì vậy tôi muốn ưu tiên tuyển dụng và nhận những đồng chí nữ vào.”

Chủ tịch đã nói, đoàn kết mọi lực lượng có thể đoàn kết.

Để mọi người cùng chung sức, như vậy mới có thể đạt được hiệu quả gấp đôi, cũng mới có thể khiến sự nghiệp đồ khảm xà cừ hoạt động thành công.

Ban đầu, chủ nhiệm Vương cảm thấy việc thành lập công xưởng đồ khảm xà cừ không có liên quan quá lớn gì đến Hội Liên hiệp Phụ nữ của họ, nói trắng ra thì vai trò của Hội Liên hiệp Phụ nữ trong công xã cũng chẳng khác gì đồ trang trí cả.

Không phải là không thể nhưng có hay không cũng chẳng khác gì nhau, bình thường những chuyện lớn trong công xã đều do đàn ông nắm giữ, còn Hội Liên hiệp Phụ nữ của họ ngoài việc điều chỉnh những chuyện vặt vãnh trong gia đình, nhà nào bị mẹ chồng đánh, nhà nào bị chồng bạo hành thì ngày nào cũng chỉ giải quyết những chuyện cỏn con này, mà giải quyết rồi cũng vô dụng, về nhà họ vẫn bị đánh và dù bị đánh thảm đến mức nào, những người phụ nữ đó cũng tuyệt đối không báo án, không ly hôn, không bỏ trốn.

Bà ấy tưởng rằng lần lập công xưởng này cũng giống như trước đây, dù sao cũng không cần đến Hội Liên hiệp Phụ nữ của họ, không ngờ Bạch Du lại đề xuất ưu tiên tuyển dụng đồng chí nữ, như vậy, vai trò mà Hội Liên hiệp Phụ nữ của họ có thể có ảnh hưởng khác hẳn!

Đôi mắt chủ nhiệm Vương lập tức sáng rỡ, nắm lấy tay Bạch Du, giọng nói kích động: “Đồng chí Bạch, cô nói không sai, trời sinh đồng chí nữ chúng tôi chính là khéo tay, có kiên nhẫn hơn đàn ông, quyết định này của cô quá là sáng suốt!”

Người đàn ông đại đội trưởng Hứa: “...”

Người đàn ông đại đội trưởng Trịnh: “...”

Luôn cảm thấy lời này có gì đó kỳ lạ.

Chủ nhiệm Vương của Hội Liên hiệp Phụ nữ: get√

Sau khi thuyết phục được chủ nhiệm Vương, Bạch Du lại quay sang hai đội trưởng đội sản xuất, nói: “Đại đội trưởng Hứa, đại đội trưởng Trịnh, hai người cũng thấy đấy, hạng mục này không được hỗ trợ chút vốn nào cả, mà một máy mài vỏ sò đã tốn hai trăm năm mươi đồng, chúng tôi dự định sẽ mua ít nhất hai máy, thuê hai máy, vay tám trăm đồng, thế là đã mất hơn năm trăm đồng rồi, còn lại phải mua dụng cụ mài, keo dán và những thứ khác nữa, khoản vay tám trăm đồng trông thì nhiều nhưng thực ra chẳng thấm vào đâu.”

Một cái máy mà đắt thế sao!

Đội trưởng Hứa và đội trưởng Trịnh đều há hốc mồm kinh ngạc.

Bạch Du: “Cho nên trong giai đoạn đầu, tức là giai đoạn học, công xã sẽ không trả lương cho mọi người, cũng không trả theo công điểm, sau khi về, hai người chắc chắn phải nói rõ điều này với mọi người nhé.”

Loading...