Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 608

Cập nhật lúc: 2025-03-29 21:29:54
Lượt xem: 24

Tiếng bác gái ba vừa thốt ra, lập tức khiến mặt Lâu Tú Anh trở thành màu đen: “Không phải chỉ là một chút đồ ăn thôi à, nhà chúng tôi không thiếu mấy thứ này.”

Nếu không phải do cô ta hủy hôn hôn ước với Giang Khải thì cũng sẽ không có một loạt chuyện sau này, bây giờ dòng ba cũng sẽ không trở thành trò cười trong mắt mọi người.

Cô nghĩ rằng chỉ chút rau xanh đó là có thể lấy lòng được bà ta? Mơ tưởng!

Dù nói vậy nhưng ánh mắt của bà ta vẫn thỉnh thoảng dừng trên đống rau xanh vẫn còn thừa lại, nói thật, bà ta đã không ăn rau xanh tươi ngon mọng nước như thế trong một khoảng thời gian dài.

Nhưng bà ta không muốn cho Bạch Du mặt mũi, bà ta muốn Bạch Du tới cầu xin bà ta, sau khi bà ta kiếm đủ mặt mũi thì bà ta mới đành ra tay.

Ai ngờ bà ta vừa dứt lời, Bạch Du đã xoay người nói với những người khác: “Nếu bác gái ba đã không cần thì phần còn lại mọi người chia nhau đi.”

TBC

Lâu Tú Anh lập tức tức như con cá nóc: “...” Ai nói bà ta không?’

Ở đây đều là người diễn sâu, đương nhiên nhìn ra Lâu Tú Anh tự cao tự đại nhưng ai phải nuông chiều bà ta cơ chứ, chỉ đôi ba lần đã lấy hết phần đồ ăn còn lại.

“...”

Thấy không có ai đứng ra khuyên mình, Lâu Tú Anh không thở nổi, suýt chút đã qua đời ngay tại chỗ.

Bạch Du nhìn đôi mẹ Lâu Tú Anh và Giang Hựu Hàm, người nào cũng tức thành con cá nóc, không khỏi cảm thấy buồn.

Cô lấy từ trong cái sọt ra hai trái dưa leo vừa hái xuống, trên thân còn có gai ngược, tươi ngon mọng nước, trông rất tươi xanh.

Muốn ăn dưa leo ở đảo Quỳnh Châu không khó nhưng muốn ăn ở thủ đô vào mùa này thì không dễ dàng.

Mấy ngày qua toàn ăn rau cải trắng và khoai tây, đừng nói là những ngày khác, mà ngay cả Bạch Du vừa thấy cũng không nhịn được mà chảy nước miếng.

Cô rửa sạch dưa leo rồi đập dẹp, chuẩn bị làm món dưa chuột trộn, đêm giao thừa chỉ có thịt và cá, dưa chuột giảm ngán rất tốt.

Năm 1978, khôi phục Kỳ thi Đại Học lần thứ nhất, chắc chắn đây là một năm không bình thường.

So sánh với những năm trước, Tết năm nay càng thêm náo nhiệt, giăng đèn trang trí khắp nơi, có không ít quán cơm treo lồng đèn màu đỏ chót, trông rất có không khó vui mừng.

Đứa nhỏ càng thêm phấn khích, chơi trốn tìm trong sân, đắp người tuyết, cô nhóc đá đôi chân nhỏ chạy theo phía sau mấy người anh họ, đôi gò má đỏ bừng vì kích động, phấn khích tới nỗi chảy nước miếng.

Mấy người anh họ cũng rất thích cô em họ xinh đẹp này, cho dù là ăn hay chơi thì đều ưu tiên nhường cho cô nhóc nhưng Bạch Du lo Lâu Tú Anh và Giang Hựu Hàm quấy phá nên cô và Giang Lâm không dám thả lỏng, luôn có một người canh giữ ở gần cô nhóc.

Giang Lâm và mấy người anh em họ hợp lực dán câu đối lên cửa, sau đó cho cô nhóc dập đầu với ông Giang để chúc Tết.

Đây là năm đầu tiên sau khi cô nhóc sinh ra, đây cũng là lần đầu tiên cô bé dập đầu.

Nhưng cô nhóc rất thông minh, cô bé thấy các anh họ dập đầu được một cái bao lì xì từ ông cố, cô bé hiểu ngay.

Dập đầu bằng bao lì xì.

Thế là cô bé đá cái chân nhỏ, chạy bạch bạch tới trước mặt ông Giang rồi chợt quỳ xuống, sau đó dập đầu hai cái phát tiếng “Bộp bộp”.

Động tác này làm tất cả mọi người ngây ra.

Ông Giang không ngờ cô nhóc còn như vậy mà không cần người lớn dạy đã tự chạy tới dập đầu, sau khi sửng sốt một lúc ông ấy lại bắt đầu đau lòng: “Ây da, không cần phải dập đầu, không dập đầu ông cố cũng cho cháu bao lì xì.”

Những đứa trẻ khác: “...”

Sao lúc bọn họ dập đầu ông cố lại không nói như vậy? Chẳng lẽ đầu của con trai không phải là đầu ư?

Cô nhóc lấy được một bao lì xì lớn từ ông cố, sau đó cô bé phấn khích giao cho Bạch Du rồi lại lần lượt chạy tới chỗ các bậc cha chú khác để dập đầu,

Mọi người thấy thế, không nhịn được mà bật cười.

Bạch Du: “...”

Đây là lần đầu cô nhận ra cô nhóc là một người tham tiền đấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-608.html.]

Giang Vũ là người tới cuối cùng.

Bạch Du đã không gặp anh ta được hơn một năm rồi, so với lần gặp mặt trước thì anh ta gầy đi không ít nhưng tinh thần rất tốt.

Sau khi bước vào, ánh mắt của anh ta đảo qua Bạch Du nhưng không dừng lại quá lâu.

Chỉ giống như những người khác.

Bạch Du còn chưa sao, Giang Lâm đã đứng trước mặt cô, chặn ánh mắt của Giang Vũ.

Bạch Du: “...”

Giống như chuyện không biết con gái là một người tham tiền, Bạch Du cũng không ngờ anh lại thích ăn dấm như thế.

May Giang Vũ không làm gì, những người khác cũng không biết chuyện Giang Vũ thích Bạch Du nên không làm lớn chuyện.

Giang Vũ gọi người của tiệm chụp ảnh tới.

Ông Giang ngồi ở giữa, cô nhóc được ông Giang ôm trong lòng ngực, được thặt hai cái b.í.m tóc, cười vô cùng ngọt ngào, còn những người khác dựa theo thân phận và chiều cao để xếp thành mấy hàng.

Một tiếng tách vang lên.

Thời gian dừng lại.

Năm 1978, nhà họ Giang chụp bức ảnh bốn đời đầu tiên ở nhà chính.

Cơm tất niên năm nay vô cùng phong phú.

Ở giữa được đặt bữa cơm đoàn viên được làm từ gạo nếp vàng bạc, bên trên điểm xuyết táo đỏ, long nhãn, cành thơm và ngọn tùng bách nhỏ, bên cạnh đặt một mâm sủi cảo, sủi cảo này không giống sủi cảo bình thường, bên trong bọc kẹo, tượng trưng cho năm mới ngọt như đường, bên trong bọc đậu phộng, đậu phộng được dùng làm quả Trường Sinh, ngụ ý sống lâu, còn có một cái sủi cảo bọc tiền xu, ai ăn trúng sủi cảo tiền xu thì tượng trưng cho vận may phát tài kéo tới cuồn cuộn trong năm tới.

Tiếp theo có món thịt kho tàu, cá chép hóa rồng, thịt viên Tứ Hỉ, hoa nở phú quý, giăng đèn trang trí chờ thịt và rau xanh. Mỗi một món ăn đều được tạo kiểu, trông không chỉ có ngụ ý tốt mà mùi vị màu sắc đều có đầy đủ, mọi người thấy là đã chạy nước miếng liên tục.

Bác gái cả Chu Thái Vân lên tiếng khen trước: “Ôi chao, coi như nay bác có thêm kiến thức, tài nghệ nấu nướng của Du Du thật khó lường, chỉ nói món giăng đèn trang trí này thôi, xưa nay bác gái không biết trái cà còn có thể tạo thành kiểu cái lồng đèn, làm đẹp như thế, khiến người ta không nỡ ăn.”

Bác gái hai khác cũng khen: “Không phải nói chứ, ngay cả từng cái tên đều rất hay, chị nhìn món cá có tên cá chép hóa rồng này, mọi người ăn con cái học tập tiến bộ, sự nghiệp thăng chức từng bước. Hoa nở phú quý này, chị xem trông cứ như từng đóa hoa, may là có Du Du, nếu để em nghĩ thì em có nát óc cũng không nghĩ ra.”

Ngoài dòng ba thì những dòng khác đều khen.

Ông Giang cũng rất vui thấy cả nhà vui vẻ hòa thuận.

Nhưng cố tình lại có người muốn làm mất vui ngay lúc này.

Đã uống rượu ba phiên, Giang Khải Bang vẫn luôn không lên tiếng chợt nhìn Giang Lâm rồi nói: “Mặc dù bây giờ con quá khích nhưng trong người con vẫn chảy dòng m.á.u của cha, điều này không ai có thể thay đổi được, cho dù con không nhận người cha này nhưng dù sao cha cũng nuôi con, nay cha có một chuyện cầu xin con.”

Ông ta vừa nói dứt câu, xung quanh đã im lặng vài giây.

Trai cả Giang Khởi Nghiêm thấy sắc mặt ông Giang trở nên u ám, ông ấy vươn tay kéo tay áo của Giang Khải Bang: “Em ba, sắp sang năm mới rồi, em đừng hồ đồ.”

Nhưng Giang Khải Bang vẫn quyết quyết tâm: “Anh cả, anh đừng khuyên em, trong lòng em đã quyết định rồi.”

Sắc mặt Giang Lâm lạnh nhạt: “Bác ba, mời bác nói.”

Tiếng “Bác ba” so với tiếng “Bác gái ba” của Bạch Du còn khiến người ta tức giận hơn.

Giang Khải Bang xanh mặt: “Năm đó trước lúc mẹ con qua đời, bà ấy đã dặn con chăm sóc em trai, con còn nhớ lời những lời này không?”

“Nhớ.”

Sắc mặt Giang Lâm cũng trở nên u ám.

Bàn tay Bạch Du đặt dưới bàn đưa qua, nhẹ nhàng nắm chặt lấy tay của anh.

Nếu không phải kiêng dè ông nội còn ở đây, cô nghĩ Giang Lâm đã đ.ấ.m ông ta một cái rồi.

Giang Khải Bang: “Con nhớ là được, Giang Khải không thể sinh con, con là anh em ruột của nó, coi như người làm cha này cầu xin con sinh thêm một đứa nữa, sau đó để em trai con nhận làm con nuôi, để nó có người nối dõi, cũng tránh việc dòng ba của chúng ta sẽ không còn người nối dõi nữa.”

Loading...