Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 603
Cập nhật lúc: 2025-03-29 21:29:44
Lượt xem: 30
Đồng Dương Vi lại nhìn về phía Lâm Hướng Tuyết, cô ta nghiêng đầu, lông mi dài rậm chớp thật nhanh: “Chị có phải vợ của Cảnh Lâm không ạ?”
Cô ta vừa dứt câu, xung quanh lập tức im lặng vài giây.
Vài giây khó xử.
Nếu như là cô nhóc và Niệm Niệm làm động tác nghiêng cổ này, chắc chắn là Bạch Du sẽ cảm thấy rất đáng yêu nhưng một người trưởng thành mà lại động tác này, cô chỉ cảm thấy rất kỳ cục, vả lại cô ta còn bóp giọng nói chuyện nữa, kiểu bóp giọng này là kiểu khiến người nghe nổi da gà.
Cô không phải nói là bóp giọng không tốt nhưng giọng điệu của đồng chí nữ trước mắt nghe rất giả tạo, tóm lại là nghe xong không cảm thoải mái.
Lâm Hướng Tuyết khựng lại rồi trả lời: “Đúng, là tôi, xin hỏi cô là…?”
Đồng Dương Vi che miệng nở nụ cười: “Thật sự là chị, trước đó khi Cảnh Lâm gửi ảnh cho em, em đã thấy chị nhưng chị trông không giống ảnh lắm, lúc đầu em không dám lại chào chị.”
Lời này không chỉ không trả lời vấn đề của Lâm Hướng Tuyết mà còn thành công khiến Lâm Hướng Tuyết nhíu mày lại: “Xin lỗi, xin hỏi mối quan hệ của cô và chồng tôi là thế nào? Tại sao anh ấy lại gửi ảnh của tôi cho cô?”
Cô ấy rất chắc chắn là trước đây mình chưa từng gặp người phụ nữ nảy, bởi vậy cô ta không phải là người thân bên nhà họ Tăng.
TBC
Bạch Du bình tĩnh quan sát người phụ nữ, cô cũng cau mày lại.
Thế nào là trông không giống ảnh lắm? Ý nói vẻ ngoài của Lâm Hướng Tuyết không đẹp như trong ảnh có đúng không?
Người phụ nữ này cho cô một loại cảm giác không lành, vả lại thông qua cách nói chuyện không biết là do EQ của cô ta quá thấp hay là cố ý nữa, tóm lại khiến người ta rất dễ tức giận.
Đồng Dương Vi che miệng lại: “Vừa rồi em không có nói ư? Em tên Đồng Dương Vi, chị cứ gọi là Vi Vi giống Cảnh Lâm là được. Hôm qua Cảnh Lâm tới nhà ga để đón em, em định tới nhà họ Tăng để thăm nhưng chồng chưa cưới của em vừa qua đời, em sợ chị sẽ để trong lòng nên đã từ chối lời mời của Cảnh Lâm.”
Lâm Hướng Tuyết cau mày lại lần nữa, trên mặt nở nụ cười rồi nói: “Hóa ra cô là đồng chí Đồng, vợ chưa cưới của đồng chí Hoàng, cô muốn tới nhà thăm cũng được nhưng từ trước tới giờ tôi chưa từng nói mấy lời như để ý trong lòng!”
Hôm qua lúc chồng nhắc tới vợ chưa cưới của đồng chí Hoàng với cô ấy, trong lòng cô ấy còn cảm thấy vô cùng thông cảm cho đối phương, cảm thấy đối phương rất đáng thương, còn nhỏ nhưng cha mẹ đã mất, sau này sống nương tựa vào ông bà nội, giờ ngay cả chồng chưa cưới đã mất, nếu là cô ấy, nói không chừng cô ấy đã không chịu được từ lâu.
Chẳng qua là cô ấy không ngờ tới việc vợ chưa cưới của đồng chí Hoàng lại là một người đẹp, vả lại còn là một người rất đẹp nữa. Không biết có phải là cô ấy ích kỷ quá không, đối phương không còn chồng chưa cưới, cô ấy không nên tức giận với đối phương nhưng sau khi nghe đối phương nói những lời đó, cô ấy đã không nhịn được mà tức giận.
Bạch Du cũng không kiềm được mà bật cười.
Đời trước khi cô làm một con ma, cô có nghe một từ ngữ… Trà xanh, cô rất chắc chắn, người phụ nữ được gọi là đồng chí Đồng trước mắt là một trà vô cùng rõ ràng.
Không biết người phụ nữ này có quan hệ với chồng của Lâm Hướng Tuyết như thế nào, nhớ lại dáng vẻ lo sợ của Tằng Cảnh Lâm vào hôm qua, trong lòng Bạch Du cảm thấy có chút không lành.
Chỉ sợ kẻ tới không có ý tốt.
Nếu như hai người thật sự đối đầu với nhau thì chắc chắn với tính cách của cô ngốc Lâm Hướng Tuyết không phải là đối thủ của đối phương, vừa nhìn cuộc trò chuyện vừa rồi của hai người, người phụ nữ được tên Đồng Dương Vi chỉ cần dùng hai câu là đã dễ dàng chọc tức Lâm Hướng Tuyết.
Đồng Dương Vi nghiêng đầu lần: “Chị Hướng Tuyết à, chị đừng tức giận, ý của em không phải như vậy, trước đây Cảnh Lâm thường xuyên chê em ngu dốt, nói chuyện rất dễ đắc tội với người khác. Nhưng nếu chị Hướng Tuyết không cảm thấy phiền, ngày mai em sẽ tới nhà thăm ạ.”
Lâm Hướng Tuyết: “...”
Bạch Du đánh giá cô ta từ trên xuống dưới, từ đầu tới chân rồi lại từ chân tới đầu, Đồng Dương Vi không quan tâm tới cũng không được.
“Chị này, tại sao chị lại nhìn em như vậy?”
Bạch Du vội xua tay: “Chị đừng gọi bậy, chị trông không qua ba mươi tuổi, chắc chỉ mới hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi thôi đúng không? Em mới hai mươi tuổi thôi, Hướng Tuyết lớn hơn em một tuổi, chúng em không chị của chị được đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-603.html.]
Biểu cảm của Đồng Dương Vi cứng lại: “Chị cứ nghĩ hai em lớn tuổi hơn chị đấy, chẳng qua là chị không lớn tuổi như em vừa nói đâu, chị nhỏ hơn Cảnh Lâm tận ba tuổi.”
Tằng Cảnh Lâm lớn hơn Lâm Hướng Tuyết năm tuổi, nói một cách khác, Đồng Dương hai mươi ba tuổi.
Nhưng ở trước mặt vợ người khác mà cứ mở miệng ra là Cảnh Lâm, đừng nói là Lâm Hướng Tuyết, ngay cả Bạch Du nghe cũng cảm thấy không thoải mái.
Bạch Du để lọ vẻ mặt ngạc nhiên: “Hóa ra chị nhỏ hơn Cảnh Lâm ba tuổi, em cứ nghĩ là chị lớn hơn anh ấy ba tuổi đấy. Trông chị có vẻ già.”
“...”
Đồng Dương bị Bạch Du chẹn ngang tới mức ngũ quan méo mó, giây sau cô ta bụm mặt bỏ chạy.
Trước khi cô ta rời khỏi còn không quên trách mắng Lâm Hướng Tuyết: “Đồng chí Lâm, em cứ để mặc bạn bè của mình sỉ nhục bạn bè của chồng mình như vậy à?”
Đồng Dương Vi vừa rời khỏi, Bạch Du đã cảm thấy lỗ tai của mình khỏe ra nhưng cô lại cảm thấy có lỗi với Lâm Hướng Tuyết: “Có phải mình đã rước phiền phức cho cậu không?”
Lâm Hướng Tuyết lắc đầu ngay lập tức: “Không có, mình còn phải cảm ơn cậu vì đã giúp mình trút giận, người phụ nữ kia… Mình thật sự không ngờ cô ta lại khiến người ta chán ghét như vậy.”
Không sai, rất chán ghét.
Chán ghét cách ăn mặc, chồng chưa cưới vừa c.h.ế.t chưa được một tháng mà cô ta đã mặc đồ màu đỏ chót, không phải là do cô ấy có tư tưởng phong kiến, chẳng qua là Đồng Dương Vi muốn chịu tang để giữ chữ đạo với chồng chưa cưới, kết quả lại ăn mặc như thế này?
Hơn nữa cô ta vừa tới đã chỉ trích cô ấy, cứ mở miệng là nhắc tới Cảnh Lâm, khiến cô ấy tức giận vô cùng.
Còn dám nói cô ấy già, đúng là không thể nhịn được mà!
Cô ấy nghĩ tới chuyện đồng chí Hoàng đã cứu chồng cô ấy một mạng nên mới chịu đựng cô ta nhưng Bạch Du chẳng nợ cô ta, tại sao phải chịu đựng cô ta?
Bạch Du: “Hôm qua mình thấy chồng cậu ở nhà ga, nghe người phụ nữ kia nói có ve là hôm qua chồng cậu đã tới đón cô ta, quan hệ giữa cô ta và nhà họ Tăng ra sao vậy?”
Lâm Hướng Tuyết lập tức kể chuyện đồng chí Hoàng cứu chồng cô ấy và nhờ chồng cô ấy giúp người phụ nữ kia kiếm người yêu cho cô nghe: “Chuyện là vậy đấy, hôm qua Cảnh Lâm cũng đã nói mình về chuyện thấy cậu ở nhà ga, ban đầu mình còn cảm thấy rất đồng cảm với người phụ nữ kia, giờ mình chỉ muốn nhanh chóng kiếm người yêu cho cô ta, sau này đừng tới lui nữa mới là tốt nhất.”
Không tới lui nữa là chuyện không thể nào.
Người phụ nữ kia vượt ngàn dặm xa xôi chạy tới thủ đô, e rằng sau này sẽ không ngừng làm loạn.
Bạch Du vốn còn cảm thấy có phải là Tằng Cảnh Lâm đã chuyện làm có lỗi với Lâm Hướng Tuyết không nhưng khi nghe thấy anh ấy chủ động nói ra, cô lại cảm thấy lòng nghi ngờ của mình quá nặng.
Huống chi nghe miêu tả của Lâm Hướng Tuyết, tình cảm của đôi vợ chồng rất tốt, cô không thể chỉ nhìn vào một biểu cảm mà nghi ngờ đối phương được.
Bạch Du nghĩ vậy thì nuốt những lời tới khóe miệng trở vào.
Hai người nói chuyện với nhau một lúc, sau đó ai về nhà nấy.
***
Đôi chị em cô nhóc và Niệm Niệm chơi với nhau tới mức không nỡ chia xa, cứ như một cặp đôi bị người khác chia cách, nước mắt đầm đìa, Bạch Du thấy thôi đã cảm thấy buồn cười, cô đành đưa Niệm Niệm về Tứ Hợp Viên ở một đêm, mai rồi trở về.
Trở về Tứ Hợp Viện, cô đưa đôi chị em tới phòng ngủ để ngủ trưa, còn cô thì đọc sách, đọc một lúc rồi không biết ngủ thiếp đi từ lúc nào.
Khi cô thức dậy, ráng chiều đã phủ kín toàn bộ bầu trời, cô nghe thấy tiếng đôi chị em truyền tới từ phía dưới, cô lập tức xuống giường rồi bước tới cửa sổ nhìn xuống dưới, sau đó cô thấy cô nhóc Tiểu Thư Thư đang trèo cây!