Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 589
Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:31:56
Lượt xem: 12
“Đúng đấy, chắc chắn là sẽ cảm thấy chán ghét nhưng Hà Đào đã c.h.ế.t rồi, đứa bé cũng không có tội, sao cả cháu ngoại ruột của mình mà cũng không nhận chứ?”
Nghe mọi người nói như thế, thợ cả Ngũ và Triệu Kí Thu tức tới mức run người.
Trên đời có lý lẽ như vậy ư?
Con gái của bọn họ bị thằng súc sinh kia giày vò tới mức người không ra người, ma không ra ma, tinh thần không ổn định, thế mà những người này còn muốn bọn họ nuôi con trai của thằng súc sinh kia!
Công an Lâm thấy mọi người đứng về phía mình, anh ấy càng tỏ vẻ vàng thật không sợ lửa: “Thợ cả Ngũ, ông giữ đứa bé lại đi. Mọi người có thể có cháu ngoại chăm sóc người già trước lúc lâm chung cho mọi người, không phải cũng là một sự may mắn ư?”
Anh ấy vừa dứt lời, phía sau chợt truyền tới một tiếng chế giễu lạnh lùng: “Cho anh sự may mắn này anh có cần không?”
Công an Lâm cau mày.
Đám người quay đầu nhìn lại thì thấy Bạch Du và Giang Lâm đứng phía sau, vẻ mặt lạnh lùng, đôi tay xách đầy đồ.
Dĩ nhiên là công an Lâm biết Giang Lâm, khi đối diện với ánh mắt lạnh như băng, anh ấy rụt cổ, ngoan ngoãn ngậm miệng lại theo bản năng.
Bạch Du nhìn đám người: “Chắc là tất cả mọi người ở đây đều biết chuyện thằng súc sinh Hà Đào kia đã làm, mọi người thử đặt mình vào tình cảnh của người khác rồi suy nghĩ thử xem, nếu con gái của mọi người bị giam cầm suốt mười năm và bị giày vò tới mức không còn tỉnh táo, sau đó bảo mọi người nuôi con cháu của thằng súc sinh kia, mọi người có đồng ý không? Nếu đồng ý thì mời bước ra!”
Mọi người tôi nhìn cô, cô nhìn tôi, tất cả ngậm miệng lại.
“Thợ cả Ngũ và thím Triệu đã rất khổ rồi, tôi mong mọi người đừng nói chuyện không biết đau lưng. Nếu mọi người cảm thấy trẻ con không có tội thì có thể đưa nó về để nuôi nấng, sau đó để nó chăm sóc người già trước lúc lâm chung cho mọi người, không phải cũng là một sự may mắn có đúng không?”
Công an Lâm: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-589.html.]
Thà chỉ đích danh của anh ấy.
Bạch Du khựng lại rồi nói tiếp: “Là nạn nhân nên nhà họ Ngũ có quyền và có tư cách để từ chối nghĩa vụ nuôi nấng đứa bé, càng chưa nói tới dáng vẻ của đứa bé giống Hà Đào y như đúc. Đổi lại là mọi người, nếu bảo mọi người sống chung với con của kẻ g.i.ế.c cha mình mỗi ngày, còn phải tự tay chăm sóc nó khôn lớn thì mọi người có đồng ý không?”
“Tôi không đồng ý.”
Không biết là ai trong đám người đã lên tiếng.
TBC
Ngay sau đó có những người khác trả lời: “Tôi cũng không đồng ý. Thật ra là tôi có thể biết được tại sao cả nhà thợ cả Ngũ không cần đứa bé, nếu là tôi thì tôi cũng không cần.”
“Tôi cũng vậy, nếu đổi lại là tôi thì nói không chừng tôi sẽ bóp c.h.ế.t đứa bé vào một ngày nào đó.”
“Không phải chứ, dáng vẻ của đứa bé đó rất giống Hà Đào, không biết lớn lên sẽ thế nào.”
Đôi vợ chồng thợ cả Ngũ và Triệu Kí Thu thấy mọi người lập tức thay đổi ý nghĩ sau khi nghe xong những lời thuyết phục của Bạch Du thì cô với vẻ mặt biết ơn.”
Đôi vợ chồng bọn họ ăn nói vụng về, từ trước tới nay khi gặp chuyện cũng không thích tranh luận với người khác, nếu không nhờ có Bạch Du giúp bọn họ thì dù bọn họ có trăm cái miệng cũng không thể tranh luận lại.
Công an Lâm khụ một tiếng: “Đồng chí Bạch, tôi hiểu ý của cô nhưng tôi cũng mong mọi người có thể hiểu phần nào cho cục công an của chúng tôi.”
Đương nhiên là cô nhi viện sẽ không nhận đứa bé này, vậy cũng không thể để cục công an nuôi đứa bé mãi chứ?
Nếu Hà Thiên không phải con trai của Hà Đào, chắc chắn là sẽ có những nhà không thể sinh con hoặc không có con nhận nuôi. Vấn đề nằm ở đây, dáng vẻ của đứa bé giống Hà Đào như vậy, người ta nhìn thôi đã thấy sợ.
Thật ra là Bạch Du cảm thấy việc đưa đứa bé tới cô nhi viện cũng không phải là một chuyện tốt, dù sao chuyện của Hà Đào cũng rất chấn động, mọi người ở những thị trấn nhỏ xung quanh đều biết chuyện này. Nói một cách khác, cho dù có gửi Hà Thiên tới cô nhi viện thì cũng sẽ không có chịu nhận nuôi cậu bé.