Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 583
Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:31:40
Lượt xem: 4
Biểu cảm trên mặt Bạch Du hơi thay đổi, nếu dưới đống quần áo đó là đứa trẻ thì có phải có nghĩa là nếu lúc đó họ đến muộn một chút, đứa trẻ sẽ bị Ngũ Hiểu Đường bóp c.h.ế.t không?
Lúc này Ngũ Hiểu Đường đã không nôn ra m.á.u nữa mà nằm trên đất co giật toàn thân, miệng phát ra tiếng "ư ư" vô thức, thợ cả Ngũ ôm cô ấy, không biết làm sao mà an ủi.
Bạch Du nhìn thể hình của Ngụy Quang Diệu, cảm thấy đánh nhau chưa chắc đã là đối thủ của Hà Đào, cô và thợ cả Ngũ ba người hợp sức, có lẽ có thể ngăn lại nhưng như vậy chắc chắn sẽ phải trải qua một trận đổ máu.
Đây không phải là điều Bạch Du mong muốn.
Không thể đấu võ, vậy chỉ có thể dùng trí.
Bạch Du tằng hắng một cái rồi nói: "Con trai ông vẫn còn trong tầng hầm, ông muốn tự mình nhảy xuống đó à, còn nữa, đừng nói chúng tôi không nhắc nhở ông, bây giờ con trai ông đang rất nguy hiểm, nếu chậm thêm một chút, rất có thể sẽ c.h.ế.t ngạt."
Lời này vửa nói ra, trong nhà yên lặng mấy giây.
Thợ cả Ngũ trợn to hai mắt rồi đau đớn tột cùng, rất nhanh sau đó biểu cảm lại biến thành cơn thịnh nộ ngút trời, khi ông ấy định giật lấy chiếc rìu trong tay Ngụy Quang Diệu để liều mạng với Hà Đào lần nữa thì Bạch Du nhẹ nhàng lắc đầu với ông ấy.
Vành mắt Hà Đào như sắp nứt ra: “Tụi mày đã làm gì với con trai tao?”
TBC
Bach Du nhún vai, không trả lời câu hỏi của gã ta.
Hà Đào thấy vậy càng nóng lòng như lửa đốt, nắm chặt chiếc cuốc, gân xanh trên tay nổi lên, như thể muốn dùng một nhát cuốc c.h.é.m c.h.ế.t những người trong nhà.
Ngụy Quang Diệu cảnh giác nhìn cô.
Bầu không khí trong nhà căng thẳng đến cực điểm, mọi người đều không dám thở mạnh.
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc này, tầng hầm đột nhiên truyền đến tiếng khóc yếu ớt, nghe như tiếng mèo kêu, nếu lúc này trong nhà không quá yên tĩnh thì có lẽ còn không nghe thấy.
Thật sự có trẻ con!
Lòng Bạch Du rét lạnh.
Nhưng Hà Đào như phát điên, lao về phía cửa vào tầng hầm.
Hành động này của gã ta khiến Bạch Du và Ngụy Quang Diệu giật mình, còn tưởng gã ta muốn liều mạng với họ, ai ngờ Hà Đào chạy đến cửa tầng hầm, không nghĩ ngợi gì mà lập tức nhảy xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-583.html.]
Bạch Du ngẩn ra nhưng đã nhanh chóng lấy lại tinh thần: “Mau, mau chặn cửa gỗ lại!”
Ngụy Quang Diệu nghe nói như vậy thì ngay lập tức ném rìu trên tay xuống, cùng Bạch Du đóng cửa gỗ lại, sau đó lại khiêng thùng gạo lớn đặt lên trên đè chặt, sợ Hà Đào sức quá lớn, Ngụy Quang Diệu suy nghĩ rồi lại ra ngoài khiêng một tảng đá lớn vào.
Làm xong tất cả những việc này, hai người nhìn nhau, đều thở phào nhẹ nhõm.
Bạch Du vừa rồi chỉ thử thôi, không ngờ tên biến thái Hà Đào này lại quan tâm đến con mình như vậy, cũng may là họ may mắn, đứa trẻ không khóc sớm không khóc muộn, đúng lúc này lại khóc lên.
Bạch Du nhìn thợ cả Ngũ: :Thợ cả Ngũ, bây giờ chúng ta tới cục cảnh sát báo công an đi.”
Thợ cả Ngũ ngập ngừng một lúc lâu, mới cõng con gái lên: "Được."
Đi báo công an thì có nghĩa là chuyện con gái bị giam cầm, bị xâm phạm không thể giấu được người khác, cũng có nghĩa là cả nhà họ lại một lần nữa bị cuốn vào cơn bão dư luận, ông ấy có chút do dự.
Ông ấy lo vợ con không chịu nổi những lời bàn tán của mọi người xung quanh, không đối mặt được với ánh mắt kỳ lạ của người khác, ông ấy càng lo vợ con sẽ vì thế mà suy sụp, họ như con diều chao đảo trên vách đá, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể khiến họ rơi xuống vực sâu vạn trượng không thể trở lại.
Nhưng khi nhìn vào đôi mắt trong veo kiên định của Bạch Du, ông ấy lập tức tỉnh táo lại.
Nếu không báo công an thì có nghĩa là tên súc sinh Hà Đào này sẽ mãi mãi không bị pháp luật trừng trị, trừ khi ông ấy tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t tên súc sinh này, nếu không thì sau này họ sẽ phải sống trong sự đe dọa và bóng đen của gã ta nhưng ông ấy biết, dù ông ấy có căm ghét tên súc sinh này đến đâu, ông ấy cũng không thể ra tay g.i.ế.c người.
Bạch Du và thợ cả Ngũ cõng Ngũ Hiểu Đường đi.
Ngụy Quang Diệu cân nhắc rồi quyết định ở lại, anh ấy lo lắng nếu Hà Đào có đồng bọn, họ đi hết thì lúc đó có người thả con súc sinh này ra, sau này muốn bắt lại sẽ không dễ.
**
Bạch Du và thợ cả Ngũ đến, giống như giọt nước vào chảo dầu, làm cho cả cục cảnh sát nhất thời bùng nổ.
“Ông nói đây là Ngũ Hiểu Đường, con gái của ông?”
“Chẳng phải con gái của ông đã mất tích mười năm rồi sao?”
“Cái gì? Cô ấy bị người nhốt mười năm dưới tầng hầm sao?”
Chuyện của Ngũ Hiểu Đường Người dân địa phương lớn tuổi đều biết, năm đó ầm ĩ khắp nơi, sau này thợ cả Ngũ và Triệu Kí Thu còn phải chịu nhiều đau khổ để tìm con gái.