Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 565

Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:31:02
Lượt xem: 12

Cô không muốn sau này Lâm Hướng Tuyết nghĩ lại cũng sẽ hối hận.

Chỉ là Lâm Hướng Tuyết và Trình Phương đều lựa chọn không tham gia kỳ thi đại học.

Còn về chuyện Cát Đại Xuyên ra đảo canh giữ, Bạch Du suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng không nói với Lâm Hướng Tuyết, dù sao Lâm Hướng Tuyết đã kết hôn rồi, chuyện của Cát Đại Xuyên không cần nói với cô ấy.

Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc đã đến ngày thi đại học.

Trời không chiều lòng người, chẳng ai ngờ đợt không khí lạnh này lại ập đến dữ dội như vậy.

Vừa đúng vào đợt thi đại học, tất cả mọi người đều bị đông cứng run cầm cập.

Nhưng dù thời tiết có lạnh như vậy nhưng không một thí sinh nào lùi bước, trong tiếng gió bắc rít gào, trên khuôn mặt của mỗi người đều tràn đầy sự kỳ vọng vào tương lai và kỳ thi đại học, đây là cơ hội mà họ đã chờ đợi mười năm mới có được, làm sao có thể bị một chút gió lạnh làm cho chùn bước chứ?

Bạch Du và Tôn Tường Vy được chia vào phòng thi thứ ba và phòng thi thứ bảy, lúc này hai người đang đứng chờ vào phòng thi ở bên ngoài.

Một cơn gió lạnh thổi tới, Bạch Du hắt hơi một cái, đây là lần đầu tiên cô mặc nhiều quần áo dày như vậy kể từ khi đến đảo Quỳnh Châu, cô cảm thấy mình lúc này giống như một củ khoai tây tròn vo biết di chuyển.

Nếu nói Bạch Du là khoai tây thì Tôn Tường Vy chính là quả dưa hấu béo.

Kể từ khi mang thai, cân nặng của cô ta cứ tăng vùn vụt, ngay cả sau khi sinh con, cân nặng cũng không giảm nhưng đừng tưởng rằng béo thì không sợ lạnh, một lớp mỡ thừa này chẳng chống chọi được với cái lạnh chút nào, bên trong cô ta mặc một chiếc áo bông, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác quân đội, như vậy mà cô ta vẫn bị gió thổi đến nỗi nước mũi chảy ròng ròng.

"Ôi trời ơi, biết thế này thì tớ đã không đăng ký thi rồi."

Bạch Du nhìn Tôn Tường Vy đang co ro sau lưng mình nên đã nhắc nhở cô ta: "Sau này cậu vẫn nên đi tìm một bác sĩ Đông y để điều trị cơ thể, cậu như vậy là có hơi yếu rồi."

Tôn Tường Vy nghe vậy, lập tức lắc đầu như trống lắc: "Không điều trị không điều trị, cậu xem vóc dáng của tớ bây giờ này, nếu điều trị tiếp thì e rằng sẽ béo thành lợn mất."

Bạch Du: "Bây giờ cậu là béo giả, đợi cơ thể điều trị xong thì người mới gầy được."

Tôn Tường Vy nghi ngờ: "Thật không? Vậy sau này tớ sẽ thử xem, đúng rồi, đưa tớ xem thẻ dự thi của cậu đi."

Bạch Du lấy thẻ dự thi của mình trong túi ra đưa cho cô ta: "Cậu muốn cái này làm gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-565.html.]

Tôn Tường Vy nhận lấy thẻ dự thi, lập tức kêu lên: "Tại sao ảnh của cậu lại đẹp thế?"

Bạch Du: "... Có thể do người tớ đẹp không?"

Tôn Tường Vy lấy thẻ dự thi của mình ra đưa trước mặt Bạch Du, tức giận nói: " chẳng lẽ tớ không đẹp sao? Nhưng cậu xem ảnh thẻ dự thi của tớ này, sao lại thành ra thế này?"

TBC

Bạch Du ngẩng đầu nhìn, thiếu chút nữa là bật cười: "Cái này của cậu... Quả thực là có hơi không ăn ảnh."

Chỉ thấy trên ảnh thẻ, Tôn Tường Vy sưng phù như một cái bánh bao hấp, trên ảnh trông già đi cả chục tuổi.

Tôn Tường Vy càng nghĩ càng tức giận: "Biết thế thì hôm đó tớ đã không đi chụp ảnh, hôm trước khi chụp ảnh tớ đã uống rất nhiều nước, khiến tớ bị phù nề rất nghiêm trọng." e b o o k sh o p . v n - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g i á r ẻ

Bạch Du: "..."

Cậu biết mình bị phù nề mà vẫn đi chụp ảnh, điều này có thể trách được ai.

Nhưng rất nhanh sau đó, Tôn Tường Vy đã không còn tâm trí để bận tâm đến chuyện ảnh thẻ dự thi nữa do thầy giám thị đã đến, lớn tiếng gọi mọi người xếp hàng vào phòng thi.

Bạch Du theo dòng người đi vào phòng thi, trong phòng thi cửa sổ đều đóng chặt, gió lạnh không thổi vào được, cuối cùng cũng không còn lạnh như vậy nữa, tất cả mọi người đều không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Buổi sáng thi môn Ngữ văn, thời gian làm bài là hai tiếng, từ tám giờ đến mười giờ.

Bạch Du tìm được chỗ ngồi của mình rồi ngồi xuống, tiếp đó lấy bút ra thử viết trên tay, sau khi xác định có thể viết được thì mới chà xát hai tay vào nhau, chà xát một lúc lâu, cuối cùng hai tay cũng ấm lên.

Thầy giám thị tuyên bố quy chế thi, lúc này không có ai tỏ ra mất kiên nhẫn, càng không có ai muốn gian lận, đây là cơ hội khó khăn lắm mới có được sau mười năm, không ai muốn làm hỏng cả.

Rất nhanh sau đó, đề thi đã được phát xuống, Bạch Du cầm đề thi lướt nhanh qua một lượt các câu hỏi, sau khi lướt xong thì lòng cô cũng trở nên bình tĩnh.

Đề thi không khó, toàn bộ đều là những kiến thức mà cô đã ôn tập, thời gian hai tiếng cũng rất thoải mái.

Sau khi làm xong đề thi, Bạch Du đã kiểm tra lại hai lần, sau đó mới giơ tay nộp bài.

Thầy giám thị thấy Bạch Du nộp bài sớm thì ngẩn người một lúc mới đi thu bài, còn ân cần nhắc nhở một câu: "Bạn học này, thời gian còn rất nhiều, em có muốn kiểm tra lại một chút không?"

Loading...