Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 504
Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:53:24
Lượt xem: 13
“Nếu đồng chí Bạch không ngại thì tới phòng làm việc của tôi.”
Đương nhiên là Bạch Du đồng ý.
Phòng làm việc của Bao Nhã Anh rất đơn giản, đồ đạc được sắp đâu vào đấy, ấn tượng của bà ấy cho người khác là nghiêm túc, cẩn thận, kỹ lưỡng.
Bạch Du ngồi xuống rồi đưa đồ qua: “Bánh đậu Hà Lan là đặc sản mà bà nội tôi mang từ thủ đô tới, bánh bò táo đỏ là do tôi tự tay làm. Không phải là thứ đắt tiền, chủ nhiệm Bao nếm thử xem, coi có vừa miệng mình không.”
Ý cười trên mặt Bao Nhã Anh càng tươi khi nhìn thấy đồ Bạch Du lấy ra, bà ấy chỉ lo rằng Bạch Du nhân lúc này để tặng đồ đắt tiền.
Bà ấy nếm thử một miếng bánh bò táo đỏ, mềm dẻo xốp, vị không ngọt gắt mà chỉ ngọt nhẹ rất vừa miệng bà ấy. Mỗi một miếng đều ăn trúng táo đỏ, mùi vị khi ăn không tệ.
Bao Nhã Anh: “Tay nghề nấu nướng của đồng chí Bạch không tệ, tôi nếm thử còn cảm thấy ngon hơn những món bánh bán bên ngoài. Tôi sẽ nhận những món này, chẳng qua là chuyện đồng hồ cứ dừng ở đây, sau này đồng chí Bạch không cần phải cảm ơn nữa.”
Có lẽ là trong mắt người khác thì Bao Nhã Anh là một người có tính cách nề nếp, nói chuyện dễ làm mích lòng người khác.
Nhưng Bạch Du không cảm thấy mích lòng, lần này cô tới không phải là vì để kết thân với Bao Nhã Anh. Cô nói chuyện dùng Liên Hoàn Họa làm công cụ để xóa nạn mù chữ, sau đó bày tỏ rằng mình có thể có cơ hội hợp tác với Bộ tuyên truyền không.
Bao Nhã Anh rất thích Liên Hoàn Họa mà cô mang tới: “Không ngờ đồng chí Bạch không chỉ có tay nghề nấu nướng cao siêu mà còn có phong cách vẽ tranh riêng nữa. Cô làm công việc xóa nạn mù chữ rất tốt nhưng xin lỗi, tôi không thể tự mình làm chủ được chuyện hợp tác.”
Bạch Du nghe vậy thì sửng sốt.
Bao Nhã Anh là chủ nhiệm Bộ tuyên truyền, bà ấy không làm chủ được thì ai có thể làm chủ được?
Bao Nhã Anh nhìn thấu sự nghi ngờ của Bạch Du, bà ấy buông Liên Hoàn Họa xuống: “Chẳng bao lâu nữa là tôi sẽ rời Bộ tuyên truyền chuyển tới hội Liên hiệp Phụ nữ nên tôi không thể làm chủ được chuyện Bộ tuyên truyền.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-504.html.]
Bạch Du sửng sốt lần nữa.
Thế mà Bộ tuyên truyền lại là bộ ngành thực quyền, cho dù bà ấy có tới hội Liên hiệp Phụ nữ thì vẫn là ngồi vị trí chủ nhiệm như cũ, không chỉ là giảm chức mà còn giảm chức rất mạnh.
Thay đổi lớn như vậy thì chỉ có hai nguyên nhân, một là phạm sai lầm nghiêm trọng, hai là bị người khác dồn ép.
Vừa rồi Bao Nhã Anh không giới thiệu cho cô, e là khả năng sau khá lớn.
TBC
Thời đại nào mà chả có cạnh tranh, Bạch Du cũng không ngạc nhiên vì điều này nhưng cô tới không đúng lúc. Ban đầu cô định mượn chuyện bàn bạc công việc để dò la mối quan hệ giữa bà ấy và phó chủ nhiệm Hà, cả chuyện bà ấy có biết mình bị cho đội nón xanh không.
Nhưng bây giờ đề tài lại bị chặt đứt.
Bạch Du suy nghĩ một lúc rồi nói: “Không giấu ngài, thật ra là tôi có chuẩn bị “Chiến dịch xóa nạn mù chữ cho phụ nữ” ở phía sau, tỷ lệ phụ nữ không biết chữ lớn hơn đàn ông. Nếu muốn phụ nữ được công bằng và độc lập thì điều đầu tiên phải làm là xóa nạn mù chữ, ngay cả tên của mình còn không biết viết thì làm sao có thể độc lập và công bằng? Không ngờ chủ nhiệm Bao lại được điều tới hội Liên hiệp Phụ nữ, thật là khéo, sau khi chủ nhiệm Bao được điều qua thì tôi sẽ tới để bàn chuyện hợp tác với ngài.”
Những lời này khiến Bao Nhã Anh nhìn Bạch Du bằng cặp mắt khác xưa.
Có rất nhiều người sau khi biết bà ấy được điều tới hội Liên hiệp Phụ nữ, không phải châm chọc khiêu khích thì là đối xử lạnh nhạt chê cười, cũng có không ít người bỏ đá xuống giếng. Bà ấy nhìn những người trước kia từng nịnh bợ, giờ đây đều xa lánh mình, ngay lập tức khiến bà ấy thấy rõ sự ấm lạnh của trần gian.
Nhưng sau khi Bạch Du nghe chuyện bà ấy bị điều tới hội Liên hiệp Phụ nữ, không chỉ không để lộ vẻ mặt khinh bỉ giễu cợt, không truy tìm căn nguyên mà là đề xuất một cuộc hợp tác khác thật nhanh.
Chỉ với thái độ của Bạch Du, bà ấy đã rất sẵn lòng hợp tác với cô, chưa nói tới chuyện bà ấy vô cùng xúc động trước ý tưởng mà cô vừa nhắc.
Đối với chuyện bà ấy bị người ta dồn ép tới hội Liên hiệp Phụ nữ, không phải là bà ấy không tức giận, không phải là không buồn nhưng tức giận cũng không có tác dụng. Phụ nữ rất yếu thế trong chỗ làm việc, càng lên cao càng không thể so sánh với đàn ông.
Nhưng rốt cuộc phụ nữ là các bà ấy có chỗ nào không bằng đàn ông, bàn về trí tuệ và năng lực, bà ấy không hè cảm thấy mình thua kém đàn ông nhưng bà ấy không cảm thấy cũng chẳng có tác dụng. Tới cuối cùng thì bà ấy vẫn trở thành bia đỡ đạn của quy tắc ngầm trong xã hội.