Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 493

Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:53:02
Lượt xem: 15

Niệm Niệm chớp đôi mắt to tròn, ánh sáng như pháo bông trong mắt biến mất, khóe miệng từ từ rũ xuống.

Chẳng qua là không có ai trong phòng nhận ra cả.

Bởi vì căn phòng không đủ chỗ, đồng thời cũng vì Bạch Du muốn ngủ chung với bà nội, thế là buổi tối Giang Lâm và Bạch Phi Lễ ngủ trong phòng khách ở tầng một, còn bà cháu ba đời gồm Bạch Du, bà nội và Niệm Niệm ngủ ở tầng hai.

Cũng may là bà cháu ba đời đều không phải là người mập, ngủ trên cái giường một mét tám lại không có cảm giác chen chúc.

Bà Bạch ngủ ở giữa, bà vỗ tay Bạch Du như đang dỗ trẻ con: “Nhìn thấy cháu sống tốt như thế, bà nội rất yên lòng.”

Mặc dù mỗi lần viết thư Bạch Du đều nói mình sống rất tốt, nhưng đảo Quỳnh Châu lại quá chênh lệch, thời tiết không giống ở thủ đô, vả lại khi rời thủ đô thì Bạch Du vẫn còn bệnh, bà Bạch không tự mình đến thăm một lần, thật sự là không có cách để yên lòng.

Bây giờ khi thấy sắc mặt Bạch Du đỏ thắm, sự quan tâm dịu dàng của Giang Lâm, đồng thời cô còn tìm được một công việc ở đây, công việc phát triển rất tốt, bà cực kỳ vừa lòng với mọi thứ, bây giờ cuối cùng nỗi lo lắng trong lòng của bà cũng rơi xuống đất.

TBC

Ánh trăng bao la nhạt nhẽo như nước, chiếu xuống nền nhà, ánh sáng màu bạc rực rỡ đầy trên đất.

Bạch Du dựa vào trong lồng n.g.ự.c của bà nội: “Khi thấy bà nội khỏe mạnh như thế, cháu cũng cảm thấy yên lòng.”

Đời trước không lâu nữa là bà nội sẽ xảy ra chuyện, mặc dù đời này cô đã đề phòng từ trước nhưng vẫn cảm thấy không yên lòng, nếu được, tốt nhất là có thể giữ bà nội ở lại đây để ăn Tết.

Bà Bạch vốn định nhắc tới cháu trai lớn với Bạch Du, dù sao trong nhà cũng chỉ có hai anh em, lần đó cãi nhau rồi rời đi trong không vui như vậy, thân là bề trên, bà vẫn mong hai người có thể làm lành với nhau.

Trong tương lai khi bà và con trai không có ở đây thì nhà mẹ đẻ của Bạch Du chỉ còn lại một người anh cả là Bạch Gia Dương, nếu không làm lành, sau này ai sẽ làm chỗ dựa cho cô?

Nhưng khi thấy Bạch Du vẫn luôn không nhắc tới trong nhà, bà mở to miệng, cuối cùng nuốt những lời định nói vào.

***

“Bé ngoan, ăn sáng thôi, bà nội có làm bánh bao cho cháu này.”

Bạch Du vốn định sẽ làm món ngon cho bà nội vào ngày mai, nào ngờ mấy hôm nay cô ngủ rất sâu, cuối cùng lại thành bà nội đánh thức cô.

Bánh bao to bằng một cái nắm tay, Bạch Du ăn hai cái rồi uống thêm một ly sữa đậu nành, cảm giác cái bụng phình lên không ít.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-493.html.]

Bà Bạch dùng cặp lồng bằng nhôm đựng mấy cái bánh bao, để Bạch Du đem tới đơn vị đưa cho thợ cả Ngũ.

Bạch Du ôm chặt lấy bà nội, hôn lên trên khuôn mặt bà một cái: “Thảo nào mọi người nói, nhà có người già như có bảo bối, bà nội vừa tới cháu đã cảm thấy giá trị hạnh phúc đầy ắp.”

Bà Bạch không đề phòng bị cô hôn một cái, nếp nhăn ở khóe mắt dồn lại một chỗ, nụ cười trên khuôn mặt tươi như đóa hoa.

Chú út ăn sáng xong nên đã ra ngoài trước Bạch Du, anh ấy phải nhân mấy ngày này để ra ngoài làm vài chuyện, tiện thể thăm viếng đồng đội cũ.

Bạch Du xách theo bánh bao của bà nội tới đơn vị, cô chưa tới phòng làm việc của mình thì đã bị Trình Phương kéo sang một bên.

“Ngụy Diệu Tổ xảy ra chuyện đó, cậu có biết không?”

Kể từ khi nghe thấy Bạch Du gọi Ngụy Quang Tông là Ngụy Diệu Tổ, khiến anh ta tức giận tới mức nở lỗ mũi, cô ấy cũng gọi Ngụy Quang Tông là Ngụy Diệu Tổ.

Bạch Du đưa một cái bánh bao cho cô ấy rồi hỏi: “Anh ta xảy ra chuyện gì?”

Trình Phương nhìn thấy bánh bao, đôi mắt bừng sáng ngay lập tức, cô ấy cầm lấy cắn một cái, vừa nheo mắt thỏa mãn vừa nói: “Nghe nói người của anh ta bỏ trốn, còn cuỗm theo không ít tiền của anh ta, ngày hôm qua mẹ và bà nội của anh ta khóc tới mức c.h.ế.t đi sống lại ở trước cửa nhà.”

“Anh ta bị lừa bao nhiêu tiền?”

Bạch Du nhớ tới cô gái ngày đó, ngay lúc ấy cô đã cảm thấy không được bình thường.

Dựa theo điều kiện của Ngụy Quang Tông, cô gái đó là con gái của một đôi vợ chồng công nhân viên chức ở Thượng Hải, đối phương cũng có công việc của riêng mình, vả lại với khuôn mặt đó, ngay lúc ấy cô còn nghi ngờ là có phải cô ta bị mù nên mới vừa ý Ngụy Quang Tông không.

Cô nghĩ là nhà họ Ngụy đã hứa cho đối phương lợi ích gì đó, hoặc nhà họ Ngụy có thứ mà nhà gái muốn, thế nên mới vừa ý Ngụy Quang Tông, nhưng cô không ngờ đây lại là một trò lừa tiền.

Trình Phương giơ hai ngón tay lên: “Chừng này.”

Bạch Du: “Hai trăm đồng?”

Trình Phương lắc đầu: “Không chỉ có nhiêu đó thôi đâu, tới tận hai con cá đù vàng.”

Bạch Du mở to mắt: “Nhiều vậy, không phải là bọn họ còn chưa làm đám cưới à? Sao lại yên tâm giao cho đối phương số tiền lớn như thế?”

Loading...