Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 476
Cập nhật lúc: 2025-03-27 21:14:50
Lượt xem: 17
Sau đó anh ấy còn không thèm ra vẻ nữa, cho nên lúc này anh ấy mới ngồi im không nhúc nhích, ai ngờ cô ta lại chê anh ấy không quan tâm.
Làm đàn ông đã khó, làm đàn ông của Tôn Tường Vy còn khó hơn.
Trong lòng phàn nàn nhưng tay vẫn không chậm trễ, Tạ Húc Đông nhanh nhẹn múc cho Tôn Tường Vy một bát, Tôn Tường Vy ngẩng cao cằm nhận lấy, trong lòng mới thấy thoải mái.
Bạch Du cảm thấy mặc dù hai người này ban đầu chỉ là ghép đôi qua loa nhưng bây giờ xem ra sống chung với nhau cũng khá hợp, tính cách của Tôn Tường Vy có hơi bướng bỉnh nhưng cô ta làm việc có chừng mực, không khiến người khác ghét.
Bạch Du gắp một đũa mì lớn, sợi mì không phải loại mì sợi nhỏ, có hơi to, nhưng cũng vì vậy mà dễ ngấm gia vị hơn, ăn vào thấy ấm áp khắp người, khi đã ăn một miếng là không dừng lại được.
Thịt kho tàu đậm đà thơm ngon, mướp tươi non xanh mướt, trứng tươi mềm, tay nghề nấu ăn của đầu bếp nhà hàng Quốc Doanh này rất tuyệt.
Sau khi ăn xong, Tôn Tường Vy muốn đến cửa hàng bách hóa mua vài món đồ, thế là hai nhà chia nhau đi làm việc riêng.
Lúc này Bạch Du mới hỏi: "Vừa rồi anh trở lại bệnh viện làm gì thế? Có phải cơ thể không khỏe không?"
Giang Lâm nhìn vào ánh mắt quan tâm của cô, trong lòng ấm áp như ánh nắng mùa đông chiếu vào người, anh đưa tay nắm lấy tay cô: "Không sao, đừng lo, anh đi hỏi bác sĩ về chuyện tránh thai."
Thời đại này mọi người vẫn còn bảo thủ, Bạch Du lo lắng việc nắm tay bị người khác nhìn thấy không hay, may là lúc này mọi người đều đang ăn cơm ở nhà, người đi lại trên đường rất ít, thỉnh thoảng có vài người cũng vội vã đi qua, cũng không để ý tới họ.
Nhưng Giang Lâm nói vậy là có ý gì?
"Sao lại hỏi chuyện tránh thai?"
Giang Lâm nhìn cô: "Anh nghĩ, chúng ta chỉ sinh một đứa con thôi, dù là trai hay gái thì chỉ sinh một đứa, em nghĩ sao?"
Bạch Du khựng lại: "Em muốn sinh con gái."
Có lẽ là hai kiếp cô chưa từng nhận được tình yêu thương của mẹ khiến cô nảy sinh một chấp niệm, rất muốn sinh một cô con gái mềm mại đáng yêu rồi dành hết tình yêu thương của mình cho cô bé, cho cô bé tất cả những gì cô muốn có trong thời thơ ấu, đồ ăn vặt, đồ chơi, váy đẹp.
TBC
Nhưng cô cũng không định cứ sinh mãi, nếu đứa này là con trai, cô định thử thêm lần nữa, nếu đứa tiếp theo vẫn là con trai thì cô đành chấp nhận, đóng bụng không sinh nữa.
Nhưng nếu đứa này là con gái, cô định sau này không sinh nữa, cô sợ mình cũng sẽ trở thành người giống mẹ cô, không yêu thương những đứa con sau.
Giang Lâm lập tức hiểu ý cô: "Được, vậy chúng ta đợi đến khi con chào đời rồi tính tiếp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-476.html.]
Về đến nhà, vừa ngồi xuống chưa được bao lâu thì người đưa thư đã đến.
Hôm nay là cuối tuần nên bưu điện không làm việc, theo lý thì lúc này người đưa thư không nên đến đưa đồ.
Bạch Du mang theo sự nghi ngờ mở cửa.
Người đưa thư không ngờ người mở cửa lại là một đồng chí nữ trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, vốn mặt đã đỏ giờ lại càng đỏ hơn: "Ở đây có một điện báo của đồng chí Bạch Du, bức điện báo này đã đến từ hôm qua, đáng lẽ hôm qua đã phải đưa đến nhưng vì một phút sơ suất khiến bức điện báo bị rơi vào góc khuất không phát hiện ra, dù sao thì đây cũng là lỗi của chúng tôi, thực sự rất xin lỗi, mong cô thông cảm!"
Bạch Du thấy người đưa thư chỉ khoảng hai mươi tuổi, nhìn thế này thì chắc là bị gánh lỗi thay: "Điện báo không bị mất là được, tôi cũng không truy cứu nữa nhưng lần sau thì không được như vậy."
Người đưa thư đỏ mặt, liên tục gật đầu: "Vâng vâng, cảm ơn cô."
Bạch Du đóng cửa, còn tò mò không biết ai gửi điện báo đến, cô mở bì thư bên ngoài ra, liếc nhìn.
Khoảnh khắc sau, đôi mắt cô sáng lên, nếu lúc này không đang mang thai, chắc chắn cô đã vui mừng nhảy cẫng lên.
Bánh Khoai Tây không biết có chuyện gì xảy ra nhưng chủ vui thì nó cũng vui.
Bạch Du bế nó lên, vui vẻ nói: "Bánh Khoai Tây, bà nội và Niệm Niệm sắp đến, mày có vui không?"
Bánh Khoai Tây nghiêng đầu, đôi mắt to tròn long lanh đầy vẻ nghi ngờ trông rất đáng yêu.
Bạch Du không nhịn được, cũng không chê nó đã mấy ngày không tắm, hôn lên đầu nó một cái.
Cô chủ hôn mình!
Lúc này Bánh Khoai Tây thấy rất vui!
Bánh Khoai Tây thè lưỡi, đuôi điên cuồng vẫy: "Gâu gâu..."
"Mày cũng vui đúng không? Bà nội cũng đến, chúng ta phải nhanh chóng dọn dẹp phòng chứa đồ, còn phải mua thêm hai cái gối và chăn nữa, đột nhiên có nhiều việc phải làm quá."
Cô giơ Bánh Khoai Tây lên thật cao, hơi ngẩng đầu cười rạng rỡ với nó, ánh nắng chiếu lên mặt cô, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Giang Lâm mua đồ ăn về, vừa đẩy cửa ra đã thấy cảnh tượng này, anh đứng ở cửa không nhúc nhích, dường như sợ làm phiền đến bức tranh xinh đẹp này.