Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 470
Cập nhật lúc: 2025-03-27 21:14:37
Lượt xem: 14
Bạch Du: "Ở đây cũng có một phần công lao của thợ cả Ngũ, nếu không thì cháu cũng không thể làm tốt như vậy."
Lần vẽ Liên Hoàn Họa này của cô từ bố cục đến việc kết hợp câu chuyện, vẽ tranh, trong đó đều không thể thiếu sự giúp đỡ của thợ cả Ngũ, thợ cả Ngũ đã cho cô rất nhiều sáng kiến, cũng dạy cô không ít thứ về vẽ tranh, mỗi lần cô gặp khó khăn, chỉ cần ông ấy nói một câu là cô hiểu ngay.
Thợ cả Ngũ: “Đồng chí Bạch khiêm tốn quá, chúng ta có thể bắt đầu thu thập thông tin như trước rồi.”
Bạch Du gật đầu: "Nhưng trước tiên chúng ta hãy chọn một số mục tiêu dễ tấn công, những mục tiêu khó hơn, chúng ta sẽ đợi sau khi ảnh hưởng của Liên Hoàn Họa lớn mạnh hơn, họ sẽ tự động tìm đến chúng ta."
Thợ cả Ngũ cười, gật đầu: "Được."
Sau khi Trình Phương và cán sự Trần biết tin đã tới tấp bày tỏ sự chúc mừng với Bạch Du.
TBC
Cán sự Trần: "Cô thật tuyệt, xem ra sau này tôi không thể gọi cô là đồng chí Bạch được nữa, mà phải gọi là chủ quản Bạch!"
Tuy vị trí hiện tại của Bạch Du là chủ quản nhưng ít ai đánh giá cao, càng có nhiều người không phục, cảm thấy cô là một người mới vào mà đã làm chủ quản nên họ cho rằng cô đã dùng thủ đoạn khôn vặt để có được vị trí này.
Nhiều người âm thầm chờ xem cô thất bại nên đến tận bây giờ, mọi người vẫn gọi cô là đồng chí Bạch như trước, trước đây cán sự Trần và Trình Phương muốn đổi cách xưng hô nhưng Bạch Du không cho họ đổi.
Cô không quan tâm đến cách xưng hô, không phải người khác gọi cô là chủ quản Bạch thì cô sẽ thực sự trở thành chủ quản được mọi người tôn trọng, cũng không phải người khác gọi cô là đồng chí Bạch thì có nghĩa là cô không xứng ngồi vào vị trí chủ quản này.
Cô muốn dùng thực lực để chứng minh cho mọi người thấy, cô hoàn toàn có năng lực đảm nhiệm vị trí này, cũng dùng thực lực để đánh vào mặt những kẻ âm thầm nói xấu cô.
Trình Phương phụ họa: "Đúng đúng, sau này phải đổi cách xưng hô thành chủ quản Bạch rồi, thật mừng cho cậu!"
Kể từ khi Bạch Du ngồi vào vị trí chủ quản dự án xóa nạn mù chữ, không ít người nói lời cay đắng trước mặt cô ấy, còn có người chia rẽ quan hệ với cô ấy và Bạch Du, còn muốn lén lút hỏi cô ấy xem Bạch Du có móc nối với ai không.
Có lúc cô ấy cũng tức điên lên vì bộ mặt của những người đó, giờ thì tốt rồi, Bạch Du vừa ra tay đã lập tức đạt được thành tích đáng nể như vậy, đánh thẳng vào mặt những kẻ đó, xem sau này họ còn dám nói bóng nói gió không!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-470.html.]
Bạch Du khoát tay: "Hai người cứ gọi tôi là đồng chí Bạch, hoặc Bạch Du đi, khi nào rảnh tôi sẽ mời hai người ăn cơm."
Cán sự Trần lại nói: "Phải là chúng tôi mời cô ăn cơm mới đúng."
Bạch Du nhìn khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng của cô ta, nhướng mày: "Chẳng lẽ cô và đồng chí Cao có tiến triển rồi ư?"
Mặt cán sự Trần càng đỏ hơn, xấu hổ gật đầu: "Cuối tuần này anh ấy sẽ về nhà ra mắt cha mẹ tôi."
Ra mắt cha mẹ, về cơ bản là đã xác định rồi, tiếp theo là cha mẹ hai bên gặp mặt rồi bàn chuyện những sính lễ này kia.
Bạch Du: "Vậy thì chúc mừng hai người."
Tuy thời đại này đã tự do yêu đương nhưng phần lớn mọi người vẫn quen biết nhau qua mai mối, sau khi xem mắt nếu thấy hợp nhau thì sẽ hẹn hò một hay hai tháng rồi sẽ quyết định kết hôn luôn, cơ bản sẽ không hẹn hò lâu.
Chỉ là tốc độ của cán sự Trần và đối tượng của cô ta vẫn khiến Bạch Du hơi bất ngờ, cô quay sang nhìn Trình Phương, dùng ánh mắt hỏi độ tiến triển của cô ấy và đồng chí Tần.
Mặt Trình Phương đỏ như hoa đào tháng ba, má hồng như phấn hoa mùa xuân: "Tôi không vội như vậy, tôi và đồng chí Tần vẫn đang tìm hiểu nhau nhưng tôi thấy… Anh ấy rất tốt, cảm ơn cậu và cả bạn cậu nữa."
Trước đó, cha mẹ cô ấy nghe cô ấy nhờ đồng nghiệp giới thiệu, nhất là khi nghe nói bà mối là một đồng chí nữ mới ngoài hai mươi thì thấy không đáng tin, lúc đầu còn không muốn cô ấy đi xem mắt, sợ cô ấy bị lừa.
Hôm đó cô ấy đi cũng không ôm nhiều hy vọng, dù sao nghe Bạch Du nói bạn cô trước đây chưa từng giới thiệu cho ai, cô ấy chỉ coi như nể mặt Bạch Du mà đi cho có lệ, không ngờ lại có thể gặp được đồng chí Tần tốt như vậy.
Đồng chí Tần hoàn toàn phù hợp với hình mẫu đàn ông trong tưởng tượng của cô ấy, ăn nói khéo léo, cô ấy không vui anh ấy sẽ dỗ dành, cô ấy ngại từ chối chuyện gì anh ấy sẽ giúp cô ấy từ chối, hơn nữa anh ấy cũng không để ý cô ấy có một em trai đang đi học, tóm lại là rất đáng tin cậy.
Vì vậy, cô ấy rất cảm ơn Bạch Du và bạn cô.
Bạch Du nghe cô ấy nói vậy cũng rất vui: "Cảm ơn thì không cần, sau này hai người kết hôn nhớ phát kẹo cưới cho tôi là được."
Cán sự Trần và Trình Phương: "Đó là chắc chắn rồi."