Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 450
Cập nhật lúc: 2025-03-27 21:13:36
Lượt xem: 15
Vợ của Liên Đại Hữu mặt mày lúng túng, trong lòng thầm nghĩ vợ của phó đoàn Giang đúng là xinh đẹp thật nhưng mà tính tình mạnh mẽ quá.
Trước đó mẹ chồng cô ấy còn bảo cô là người khá nhu nhược, xem ra là mẹ chồng nhìn lầm rồi.
Chuyện nhỏ này không ảnh hưởng tới khẩu vị của Bạch Du.
Trừ cái hôm ngửi thấy mùi cá là nôn mửa kia ra thì Bạch Du cũng không thấy buồn nôn thêm lần nào nữa.
Cô thấy nhóc con trong bụng mình rất ngoan, đôi khi lại thấy nhóc con này có thể sẽ hơi kén ăn.
Sau khi hầm mấy tiếng đồng hồ thì thịt heo cùng với móng heo đã thấm đẫm gia vị. Giang Lâm lấy thịt heo và móng heo ra khỏi nồi nước dùng. Thịt heo cùng với móng heo trắng như tuyết ban đầu giờ đã được hầm thành màu nâu, đẫy đà đẫm nước, bóng loáng dưới ánh đèn làm cho người ta nhìn mà nuốt nước miếng ừng ực.
TBC
Bạch Du bảo anh cắt thịt thành từng miếng, đặt lên đĩa rồi rưới nước dùng lên.
Mùi thịt kho thơm nồng toả khắp phòng bếp, thơm tới mức nước miếng chảy ròng ròng.
Bình thường, Lâm Hướng Tuyết không thích ăn móng heo vì thấy nó có hơi ngấy nhưng mà giờ thì cô ấy gặm hết miếng này tới miếng khác.
Sợi mỳ dai được rưới thêm nước dùng vô cùng thơm ngon, phải nói là đạt tới đỉnh cao.
Trong khi Bạch Du đang thưởng thức món ngon thì tại nông trường ở thủ đô, Tần Tâm Hủy sảy thai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-450.html.]
Từ khi Tần Tâm Hủy phát hiện mình có thai thì cô ta vô cùng cẩn thận.
Cô ta đã từng nghĩ sẽ nhờ người báo cho Giang Khải cùng với nhà họ Giang nhưng sau đó cô ta đã xoá bỏ ý nghĩ này ngay lập tức.
Cô ta là con ngoài giá thú, lại còn là con ngoài giá thú của một kẻ g.i.ế.c người. Cho dù cô ta mang thai đi chăng nữa thì nhà họ Giang cũng không chấp nhận cô ta, lại càng không chấp nhận đứa con trong bụng cô ta. Một khi gia đình họ phát hiện cô ta mang thai thì rất có thể họ sẽ ép cô ta phải đi phá thai.
Cho nên sau khi suy nghĩ kỹ càng, cô ta quyết định sẽ sinh con ra trước, chờ thời cơ chín muồi thì sẽ nhờ người đưa con tới nhà họ Giang.
Đứa trẻ chưa ra đời, nhà họ Giang có thể không nhận nhưng nếu đứa trẻ đã được sinh ra thì bọn họ không có lý do gì không nhận.
Vì đã quyết định sẽ sinh con ra nên thời gian này cô ta trở nên vô cùng khiêm nhường, hết sức phối hợp, nông trường phân công cô ta làm cái gì thì cô ta sẽ làm cái đó, không kêu khổ kêu mệt. Ban đầu bụng cô ta còn nhỏ nên mọi người không phát hiện ra, nhưng sau này bụng cô ta ngày càng to ra thì ai cũng biết chuyện cô ta có thai trước khi lập gia đình, trong lòng không khỏi coi thường cô ta nên cũng không thường qua lại với cô ta nữa.
Nhưng mấy chuyện này Tần Tâm Hủy chẳng thèm để tâm. Trong mắt cô ta, tất thảy những gì đang diễn ra chỉ là khảo nghiệm cho con đường đổi đời của cô ta mà thôi. Cô ta nhẫn nhục mang nặng đẻ đau chỉ mong một ngày đứa trẻ này quay về nhà họ Giang, sau đó hung hăng vả mặt đám người đó.
Chẳng qua tối nay cô ta bị đám bọ rận cắn không sao ngủ được. Từ đầu tới chân không chỗ nào là không ngứa làm cho cô ta thật sự không thể chịu nổi nên mới đứng dậy đi tìm nước uống. Nhưng mà trong phòng lại không còn nước, chỉ có thể ra ngoài tìm xem có còn nước hay không.
Ai ngờ cô ta vừa mới bước tới cửa thì không cẩn thận trượt chân, cả người ngã ra đằng sau, m.ô.n.g cùng với ót đập cái bộp xuống dưới đất.
Tần Tâm Huỷ đau đến mức mắt nổ đom đóm. Cô ta cảm giác chỗ xương cụt vô cùng đau đớn. Chỉ một giây sau, bên dưới ướt sũng, cô ta vươn tay mò thử thì thấy tay mình toàn máu.
Cô ta sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, hét lên thất thanh: “Người đâu, cứu với, có ai không, mau cứu tôi và con tôi với…”
Chẳng mấy chốc mà người trong nông trường đều bị cô ta đánh thức. Họ rối rít chạy ra thì thấy Tần Tâm Hủy nằm dưới mặt đất, quần và thân dưới toàn m.á.u là máu.