Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 400
Cập nhật lúc: 2025-03-26 23:29:54
Lượt xem: 14
Còn có người chảy nước mắt vui mừng khi thấy tranh: “Vẽ đẹp lắm! Trước đây tôi chỉ nghe kể về câu chuyện của trận chiến trên biển Đầu Môn Sơn nhưng người kể rất qua loa. Bây giờ khi thấy tranh, tôi mới biết Hải quân Hoa Đông lúc bấy giờ khó khăn tới cỡ nào, vừa rồi khi thấy tranh tôi không dám thở luôn đấy.”
“Tôi cũng vậy! Hải quân Hoa Đông thật sự rất giỏi, dù trong điều kiện khó khăn vẫn có thể chiến thắng kẻ địch làm m.á.u nóng của tôi sục sôi!”
“Tôi cũng vậy!”
“Tuy rằng tôi không biết chữ phía trên nhưng tôi có thể hiểu được bức tranh này, dù vậy các anh cũng nên nói tôi nghe, phía trên viết gì vậy, các anh mau nói đi.”
Suýt chút nữa là quản đốc Lâm đã ngạc nhiên tới mức rơi cằm xuống đất khi thấy cảnh này.
Từ khi nào mà đám người này lại thích báo bảng vậy?
Lần này khi bảo bọn họ tới đây, bọn họ còn ra sức từ chối, nói rằng dù có tới thì cũng không thể đọc hiểu được, vả lại nội dung lần nào cũng giống y như nhau, không có chút thú vị nào cả.
Cho tới tận bây giờ tòa soạn vẫn chưa đưa ra một lời giải thích nào, bọn họ đã đọc rồi, còn chủ động muốn học những chữ phía trên, nếu không phải tận mắt ông ấy nhìn thấy thì ông ấy cũng không dám tin.
Ông ấy nhìn về phía báo bảng theo tầm mắt của mọi người, ngay sau đó ông ấy đã biết là tại sao mọi người lại kích động như vậy.
Quả thực là vẽ rất đẹp!
Bảng đen tám phần kể về một câu chuyện, bức tranh sống động như thật, tình tiết câu chuyện hấp dẫn làm người ta xem say sưa.
Hơn nữa, đúng với lời của vài công nhân đã nói, dù không biết chữ thì xem tranh thôi cũng đã hiểu, bảng đen tám phần không rậm rạp chằng chịt chữ, nội dung không khác nhau mấy như trước kia, đừng nói là công nhân, ngay cả ông ấy cũng cảm thấy nhàm chán.
“Báo bảng kỳ này là ai vẽ?”
Thư ký Chương chợt nói.
Hiện trường im lặng trở lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-400.html.]
Bạch Du bước ra từ sau đám người, cô khẽ khom người cúi chào: “Xin chào, báo bảng là do tôi vẽ.”
Đôi mắt thư ký Chương phát sáng, sau khi đáng giá Bạch Du thì quay đầu lại hỏi phó chủ nhiệm Hà: “Đồng chí này rất lạ mắt, vừa tuyển vào ư?”
Phó chủ nhiệm Hà cười nói: “Đúng là vừa tuyển vào, vẫn là ngài biết bắt nhịp.”
Thư ký Chương run lên, chẳng mấy chốc đã kịp phản ứng: “Chẳng lẽ cô là đồng chí Bạch dùng Liên Hoàn Họa để xóa nạn mù chữ?”
Bạch Du gật đầu: “Đúng vậy, thư ký Chương gọi tôi là Bạch Du được rồi.”
Thư ký Chương rất khen ngợi thái độ không kiêu ngạo không tự ti của cô, khẽ gật đầu rồi quay đầu nhìn về phía bảng đen: “Cô vẽ tranh rất đẹp, ý tưởng dùng Liên Hoàn Họa để thay thế nội dung xóa nạn mù chữ cũng rất tốt!”
Bạch Du: “Cảm ơn thư ký Chương đã tán thành, tôi rất vui khi được tham gia vào ngôi nhà lớn của tòa soạn, cũng vui vì được tham gia vào công việc vẽ báo bảng, chắc chắn sau này tôi sẽ cố gắng hơn nữa, cố gắng vì tòa soạn, vì góp một viên gạch cho đất nước!”
Boss lớn ở ngay trước mặt, Bạch Du không ngốc, phải tranh thủ thời gian để kiếm thiện cảm.
Mặc dù cô không có ý định làm lâu dài ở tòa soạn, có thể làm lãnh đạo nhớ rõ tới mình thì cũng đồng nghĩa với việc con đường sau này của mình sẽ dễ đi, cho dù có người muốn làm khó cô cũng phải kiêng dè và cân nhắc kỹ lưỡng.
Hơn nữa, bây giờ cô vẫn chưa xác định công việc của mình, nếu sau khi kiếm thiện cảm có thể tạo cho cô một vị trí công tác tốt, vậy sẽ rất thuận lợi.
Bạch Du tính toán trong lòng nhưng lại không lộ ra mặt.
TBC
“Nói hay lắm! Hậu sinh khả úy, đất nước có người trẻ tuổi như cô thì lo gì không lớn mạnh?”
Có thể thấy là thư ký Chương rất vui.
Ngụy Quang Tông đứng đằng sau đám người, ghen ghét tới mức khuôn mặt sắp biến dạng.
Nếu biết hôm nay thư ký Chương sẽ tới thì hôm qua anh ta đã giành công việc rồi, bây giờ để con Bạch Du kia được lợi.