Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 353
Cập nhật lúc: 2025-03-26 21:03:18
Lượt xem: 21
Dừa ra quả quanh năm nhưng mùa chín là mùa hè, giờ đã qua mùa chín, song vẫn có dừa xiêm xanh.
Bạch Du nghe Tạ Húc Đông nói vậy còn tưởng anh ấy chỉ mua vài quả, ai ngờ anh ấy đi đến góc nhà kéo ra một bao tải, nguyên một bao tải dừa.
Cũng, cũng hơi nhiều quá rồi thì phải?
Bọn trẻ lại thích thú vô cùng, reo ầm ĩ đòi uống nước dừa.
Giang Lâm bổ hai quả dừa, cắm ống hút vào, đưa một quả cho Lâm Hướng Tuyết rồi mới đưa quả còn lại cho Bạch Du, ngoảnh lại thì thấy Cát Đại Xuyên đang ngẩn ngơ ngồi trên ghế: "Cậu sao thế? Muốn uống à, tự bổ nhé."
Chị Lôi có cố vấn Ngưu bổ dừa cho nên anh chỉ bổ hai quả, nếu Cát Đại Xuyên muốn uống thì chỉ có thể tự bổ.
Cát Đại Xuyên: "Tôi không muốn uống."
Giang Lâm: "Vậy sao cậu cứ đờ người ra thế?"
TBC
Anh vừa dứt lời đã thấy Tạ Húc Đông đang vừa đi vừa cười: "Tôi đoán chắc chắn là quà mừng nhà mới cho hai người của cậu ấy giống hệt tôi."
Cuộc trò chuyện của cả ba đã thu hút sự chú ý của mọi người, chị Lôi nói: "Giống nhau cũng không sao, có gì mà phải xấu hổ?"
Cát Đại Xuyên: “...”
Tạ Húc Đông càng cười càng hoang mang: “Tôi đoán thêm lần nữa, chẳng lẽ cậu chỉ mua một quả?”
Dứt câu, không khí bỗng lặng như tờ.
Mọi người nghĩ đến cái tính keo kiệt của Cát Đại Xuyên, cảm thấy đúng là có khả năng này.
Ai ngờ ngay sau đó lại thấy Cát Đại Xuyên giơ hai ngón tay: “Không phải một quải, là hai quả.”
Mọi người: “...”
Hai quả và một quả, thực sự không có gì khác biệt.
Huống hồ dừa trên đảo là loại trái cây rất rẻ, hai quả còn chưa đến năm xu!
Lễ mừng tân gia tặng quà năm xu, quả không hổ danh là Cát-keo kiệt-Đại Xuyên.
Lâm Hướng Tuyết quay đầu sang một bên, trên mặt viết rõ ràng ba chữ: ghét vô cùng.
Bạch Du nhìn biểu cảm của Lâm Hướng Tuyết, suýt nữa thì bật cười.
Chưa nói đến việc nhà họ Cát và nhà họ Lâm không môn đăng hộ đối, chỉ riêng tính keo kiệt của Cát Đại Xuyên, chuyện của cả hai đã không thể có hi vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-353.html.]
Sau một thoáng bối rối, mọi người lại vui vẻ ăn uống.
“Ngon quá.”
Nước dừa ngọt thanh, so với nước dừa ngọt đến phát ngán vào tháng bảy tháng tám, Bạch Du thích nước dừa vào mùa này hơn.
Những quả dừa mà Tạ Húc Đông mang đến đều rất tươi, không quá chua, cùi dừa có thể phơi khô rồi dùng để nấu canh.
Cô thấy Giang Lâm không lấy dừa uống liền đưa quả dừa trong tay cho anh: "Anh thử đi, ngọt lắm."
Giang Lâm không thích nước dừa nhưng nhìn ánh mắt đầy mong đợi của cô, anh rất tự nhiên lại gần ngậm lấy ống hút của cô, uống một ngụm: "Ngọt thật."
Động tác của anh rất tự nhiên, như thể đây là một hành động rất đỗi bình thường.
Thế mà Tạ Húc Đông và Cát Đại Xuyên ngồi bên cạnh đều há hốc mồm, há to đến nỗi nhét vừa một quả trứng.
Cát Đại Xuyên: "Giang Lâm, thế này có được xem là cậu đã uống nước bọt của đồng chí Bạch không?"
Bạch Du: “...”
Giang Lâm: “...”
Lâm Hướng Tuyết không nhìn nổi nữa: "Anh có biết nói chuyện không vậy hả, đây gọi là hôn gián tiếp, có biết chưa?"
Bạch Du: “...”
Giang Lâm: “...”
Ai nấy nghe xong cũng cười phá lên, đặc biệt là tiếng cười như sấm rền của chị Lôi, khiến mặt Bạch Du đỏ bừng bừng.
Bàn về khoản ngốc nghếch, cô thấy Lâm Hướng Tuyết và Cát Đại Xuyên chẳng hơn kém nhau là bao, lúc trước còn nghĩ họ có duyên không phận, giờ lại thấy họ không ở bên nhau quả là phí của trời.
Trong tiếng cười của mọi người, cô cầm quả dừa về, cúi đầu uống thêm một ngụm.
Uống xong thì ngây người.
Vừa rồi đã hôn gián tiếp, vậy bây giờ chẳng phải là... Lại hôn lần nữa sao.
Cô cẩn thận nhìn xung quanh, thấy không ai để ý đến mình, vừa định thở phào nhẹ nhõm thì giây tiếp theo đã chạm phải ánh mắt đầy ẩn ý của Giang Lâm.
Trong đầu cô nổ "ầm" một tiếng.
Mặt cô càng đỏ hơn.
Tim Bạch Du đập thình thịch, chỉ chực nhảy ra khỏi lồng ngực.