Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 339

Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:39:31
Lượt xem: 32

Giang Lâm: "Đừng khách sáo."

Lâm Hướng Tuyết cũng cảm ơn Giang Lâm, sau đó lại hỏi: "Hai người kia thế nào rồi, bọn họ là kẻ buôn người thật à?"

Giang Lâm: "Người phụ nữ là kẻ buôn người, nhưng người đàn ông thì còn một thân phận khác là đặc vụ, còn những chuyện khác thì các cô không cần hỏi nhiều."

Nghe vậy, mấy người có mặt đều hít sâu một hơi.

Lâm Hướng Tuyết: "Không ngờ nha, đúng là không thể ngờ được. Nhưng nếu thế thì bị thương cũng đáng thôi."

Kẻ buôn người đã đủ ghê gớm rồi, không ngờ bọn họ còn là đặc vụ.

Bây giờ có thể hốt gọn một mẻ cả hai người đúng là chuyện đáng mừng.

Còn việc sau này đồng chí công an xử lý như thế nào, đứa trẻ kia có thể về bên cạnh người nhà hay không thì không phải chuyện bọn họ có thể hỏi tới.

Mấy người lại leo lên tàu hỏa, một ngày sau thì đến thành phố Quảng, sau đó lại chuyển sang tàu thủy, cuối cùng ba hôm sau cũng đến đảo Quỳnh Châu.

Ôn Tĩnh Uyển chào tạm biệt ba người họ ở bến cảng Quỳnh Châu.

Lâm Hướng Tuyết lưu luyến nắm tay Ôn Tĩnh Uyển: "Chị Tĩnh Uyển, chờ sau khi em sắp xếp xong bên này thì lại đi tìm chị chơi nha."

Từ đồng chí Ôn đến Tĩnh Uyển, lại đến chị Tĩnh Uyển, có thể thấy rõ tình cảm của hai người đã thân thiết hơn nhiều.

Gió biển thổi tung mái tóc dài của Ôn Tĩnh Uyển, cô ta gật đầu, cười nói: "Được."

Sau đó, Bạch Du, Lâm Hướng Tuyết và Giang Lâm ngồi xe suốt hai tiếng mới đến căn cứ hải quân.

Bọn họ đến căn cứ hải quân lúc trời đã tối thẫm, xung quanh tối đen như mực, giơ tay không thấy năm ngón.

Vừa nãy mới ngồi tàu Lâm Hướng Tuyết còn rất hào hứng, nhưng ngồi ít thì được chứ ngồi suốt ba mươi sáu tiếng thì ai mà hào hứng nổi nữa. Đã thế xung quanh lại đen kịt, kém xa kinh thành phồn hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-339.html.]

Bạch Du thấy cô ấy ngơ ngơ ngác ngác thì cười hỏi: "Có phải hối hận rồi không? Bây giờ hối hận vẫn còn kịp đấy."

Lâm Hướng Tuyết thu ánh mắt đang quan sát xung quanh lại, nói: "Ai bảo mình hối hận! Cậu đừng có coi thường mình, mình nhất định sẽ cắm rễ ở đây!"

TBC

Bạch Du: "Được rồi, vậy mình sẽ chờ xem. Thời gian tới cậu cứ ở cùng mình, sau này tìm được việc rồi lại dọn ra ngoài."

Sau sự việc bọn buôn người lần trước, cô không yên tâm để Lâm Hướng Tuyết ở một mình trong nhà khách, chẳng may xảy ra chuyện gì thì cô không biết ăn nói thế nào với nhà họ Lâm.

Huống hồ, ở nhà khách phải tốn một đồng, ở một đêm thì được chứ lâu dài thì quá lãng phí.

Lâm Hướng Tuyết liếc nhìn Giang Lâm đang nói chuyện với lính gác rồi hạ giọng hỏi: "Thế thì có ảnh hướng đến các cậu không? Dù sao cũng mới tân hôn."

Bạch Du hơi đỏ mặt, còn chưa kịp trả lời thì Lâm Hướng Tuyết lại đột nhiên hô lên, sau đó ôm bụng nói: "Ai ui, mình đau bụng quá! Nhà vệ sinh ở đâu vậy?"

Bạch Du liếc nhìn xung quanh, nói: "Xung quanh đây không có cái nào, chỗ chúng ta ở gần đây nhất, đi từ đây phải mất mười phút, cậu chịu được không?"

Lâm Hướng Tuyết: "Không nhịn được thì cũng phải nhịn, mau đi thôi."

Bạch Du nói với Giang Lâm một tiếng rồi hai người tức tốc phi đến chỗ ở của Giang Lâm.

Lâm Hướng Tuyết cảm thấy rất xấu hổ nhưng bây giờ cô ấy rất đau bụng, làm gì còn tâm trạng quan tâm đến thể diện nữa.

Khi hai người phi nước đại đến chỗ ở, Lâm Hướng Tuyết sắp không nhịn được nữa rồi, thực sự không thể chờ Bạch Du tìm chìa khóa được: "Còn có nhà vệ sinh nào khác không?"

Bạch Du chỉ sang bên cạnh, nói: "Ở đó có nhà cầu, bạn của anh Giang Lâm ở phòng bên cạnh, nhưng trong phòng không bật đèn nên chắc người bên trong đã ngủ hoặc là đi làm nhiệm vụ rồi, cậu nhanh đi đi."

Lâm Hướng Tuyết chưa nghe cô nói hết câu đã chạy biến.

Đó là một nhà vệ sinh nhỏ được dựng bằng gỗ, Lâm Hướng Tuyết định kéo cửa ra nhưng có kéo thế nào cũng không được.

Lạ nhỉ, chẳng lẽ cửa hỏng rồi?

Loading...