Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 331

Cập nhật lúc: 2025-03-26 06:37:58
Lượt xem: 33

Tóm lại là một cô gái xinh đẹp và khí chất.

Nhưng so với Bạch Du thì vẫn còn kém một chút.

Lâm Hướng Tuyết thầm chấm điểm cho hai người họ, cô ấy cảm thấy nếu Bạch Du được chín mươi lăm điểm thì cô gái trước mặt có thể được chín mươi điểm.

Không chỉ đàn ông thích ngắm gái đẹp mà con gái còn thích hơn.

Ông chú thối chân trong toa đi rồi, đổi thành một cô gái xinh đẹp làm tâm trạng của Lâm Hướng Tuyết lập tức bay lên không ngừng, chủ động chào hỏi: "Chào đồng chí, tôi là Lâm Hướng Tuyết, đây là Bạch Du, bạn tôi."

Lúc Lâm Hướng Tuyết quan sát cô gái thì cô gái cũng quan sát bọn họ.

Nhưng ánh mắt của cô ta lại rơi vào người Bạch Du nhiều hơn. Nghe thấy lời chào của Lâm Hướng Tuyết, cô ta nhếch đôi môi đỏ thắm lên, đáp lại: "Chào các cô, tôi là Ôn Tĩnh Uyển, Ôn trong ấm áp, Tĩnh trong yên tĩnh, Uyển trong dịu dàng, rất hân hạnh được quen các cô."

Giọng nói nhẹ nhàng không chói tai, nghe như có gió xuân thoảng qua, cảm giác rất dễ chịu.

Lâm Hướng Tuyết: "Wow, không ngờ cô lại xinh đẹp như vậy, giọng nói cũng dễ nghe nữa, ngay cả tên cũng có ý thơ như vậy, hâm mộ quá đi!"

Ôn Tĩnh Uyển: "Cô và bạn cô cũng rất xinh đẹp, cô tên là Bạch Du đúng không, các cô cũng rất xinh đẹp."

Lâm Hướng Tuyết thấy Bạch Du vẫn cứ ngơ ngơ ngác ngác thì không khỏi dùng cùi chỏ chọc vào người cô hỏi: "Cậu sao thế? Sao nãy giờ không nói gì?"

Lúc này Bạch Du mới lấy lại tinh thần: "Chào cô, đồng chí Ôn Tĩnh Uyển."

Ôn Tĩnh Uyển, là cô gái đã xuất hiện trong tang lễ của Giang Lâm kiếp trước.

Bạch Du không ngờ lại gặp người nọ ở đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-331.html.]

Kiếp trước, cô chỉ gặp Ôn Tĩnh Uyển một lần ở tang lễ của Giang Lâm, sau đó thì không nghe thấy người này nữa.

Cô không biết Giang Hựu Hàm biết được chuyện Giang Lâm vì Ôn Tĩnh Uyển nên mới mãi không kết hôn ở đâu. Kiếp trước, Giang Lâm là anh chồng của cô nên tất nhiên cô không tiện hỏi nhiều.

Nếu biết kiếp này bản thân sẽ gả cho Giang Lâm thì cô nhất định phải hỏi cho rõ ràng.

Lâm Hướng Tuyết bước xuống giường nằm, giúp Ôn Tĩnh Uyển chuyển hành lý: "Đồng chí Ôn, cô đi một mình sao?"

Ôn Tĩnh Uyển không có nhiều đồ, chỉ có một cái túi du lịch và một cái túi da nhỏ có thiết kế rất độc đáo, khéo léo xinh đẹp, thời này không có ai có.

Thời sau, loại túi này rất bình thường nhưng bây giờ còn chưa cải cách mở cửa, người bình thường chỉ dùng túi quân dụng hoặc cặp công vụ. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy kiểu túi xách dành riêng cho phụ nữ này.

Ôn Tĩnh Uyển cười đáp: "Ừm, tôi đi một mình."

Lâm Hướng Tuyết: "Cô và Bạch Du đều là người dũng cảm, chỉ có một mình cũng dám đi ra ngoài. Lần này chúng tôi đến đảo Quỳnh Châu, không biết có tiện đường với cô không?"

Ôn Tĩnh Uyển gật đầu: "Tiện đường, thật ra là vị đồng chí Giang này biết tôi muốn đến đảo Quỳnh Châu nên mới đến hỏi tôi có muốn đổi sang đây không."

Cô ta vừa dứt lời, không chỉ Lâm Hướng Tuyết tò mò mà Bạch Du cũng ngạc nhiên: "Cô quen đồng chí Giang sao?"

Lâm Hướng Tuyết nghe thấy cô gọi Giang Lâm là "đồng chí Giang" thì không nhịn được cười: "Lúc trước thì suốt ngày nói anh Giang Lâm này anh Giang Lâm nọ, sao đột nhiên lại khách sáo thế?"

Nghe vậy, Ôn Tĩnh Uyển nhìn Bạch Du rồi lại nhìn Lâm Hướng Tuyết: "Các cô quen đồng chí Giang à?"

Lâm Hướng Tuyết nở nụ cười, chỉ vào Bạch Du nói: "Nào chỉ là quen, cái vị đồng chí Giang đó chính là chồng của Bạch Du. Bọn họ mới kết hôn mấy hôm trước đấy."

Ôn Tĩnh Uyển ngẩn ra, sau đó mới nói: ''Thì ra là thế, chẳng trách đồng chí Giang lại thuyết phục tôi đổi chỗ. Lúc đầu tôi còn tưởng đồng chí nam đó không chịu được bệnh hôi chân của đồng chí kia, thì ra là vì đồng chí Bạch. Đồng chí Giang đối xử với cô tốt thật đấy. À, dù hơi chậm nhưng tôi cũng chúc mừng hai người..."

TBC

"Cảm ơn cô..."

Loading...