Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 244

Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:15:04
Lượt xem: 39

Không còn con chim đầu đàn Giang Hựu Hàm nữa, cả phòng khách chìm vào im lặng một lần nữa.

Bạch Du liếc mắt nhìn mọi người, nói: “Ông nội Giang, sính lễ quá đắt tiền, cháu không thể nhận được.”

Giang Lâm đã cho cô rất nhiều sính lễ rồi, trong thủ đô chẳng có mấy ai sánh bằng cô.

Tuy tứ hợp viện rất đẹp nhưng cũng rất đắt tiền, ngay sau khi ông nội nói những lời này, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người cô, đặc biệt là Giang Hựu Hàm, dường như ước có thể ăn tươi nuốt sống cô.

Chẳng qua là cô cảm thấy có chút kỳ lạ, nếu căn tứ hợp viện đó là bà nội Giang để lại cho cô, vậy tại sao đời trước lại không cho cô?

TBC

Hay là đời trước có cho nhưng lại không thuộc về cô?

Ông Giang trợn to mắt: “Cháu cứ nhận, nếu có ai dám nói bậy bạ trước mặt cháu thì cứ bảo chúng nó tới tìm ông!”

Mọi người liên tục nói không dám nhưng có phục không thì chỉ có thể giấu trong lòng.

Con dâu cả Chu Thái Vân cười nói: “Nếu bà nội đã chỉ tên cho cháu thì Du Du cứ nhận, có ông nội làm chủ cho cháu, sau này cháu cứ yên tâm gả vào nhà họ Giang chúng ta một cách vẻ vang.”

Những người khác cũng vội tham gia vào đội ngũ khuyên bảo.

“Hựu Hàm còn nhỏ, cháu đừng nghe nó nói bậy nhé, nếu căn nhà đó là bà nội để lại cho cháu thì đó là của cháu.”

“Đúng vậy, cháu nhận đi…”

Mọi người khuyên bảo, trong lòng lại rất đau khổ, bản thân không được gì, trái lại còn phải khuyên Bạch Du nhận căn tứ hợp viện.

Mẹ Giang Vũ chợt nói: “Nếu cho thím, thím vui mừng còn không kịp, nào quan tâm tới người khác nói thím thế nào.”

Mọi người nghe vậy, không khỏi nở nụ cười, nhất thời bầu không khí không còn lúng túng nữa.

Lúc mẹ Giang Vũ còn là con gái thì đã là một người có tính cách cẩu thả, không biết chuyện con trai muốn theo đuổi Bạch Du, càng không biết chuyện anh ta bị Giang Lâm nẫng tay trên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-244.html.]

Nếu không có Giang Lâm xen vào, nói không chừng Bạch Du đã là con dâu của bà ta, căn tứ hợp viện đó cũng sẽ là thuộc về dòng thứ tư.

Giang Vũ nhìn Giang Lâm đang ngồi trên ghế sa lon, căm thù tới mức cắn chặt răng một lần nữa.

Nếu nói Giang Vũ chỉ là có chút không cam lòng thì Giang Khải là căm thù tới mức nghiến răng nghiến lợi!

Căn tứ hợp viện đó vốn không phải là của anh ba, mà là của anh ta!

Tứ hợp viện chỉ là tài sản có thể nhìn bằng mắt, quan trọng nữa là các mối quan hệ và tài nguyên không thể nhìn thấy được, mấy thứ này vốn là của anh ta.

Của anh ta!

Nếu như Giang Vũ cướp được Bạch Du, anh ta tức giận thì cũng có thể hiểu được, nhưng Giang Lâm là anh em cùng cha cùng mẹ với anh ta, suốt đời này anh ta sẽ không tha thứ cho anh!

Thấy mọi người đã nói như vậy, Bạch Du chỉ đành nhận, nếu không thì sẽ bị coi là làm kiêu: “Cháu đành nhận vậy, cảm ơn ông nội Giang, cũng cảm ơn bà nội Giang.”

Ông Giang nghe vậy, lúc này mới nở nụ cười: “Là người một nhà cả rồi, nói cảm ơn làm gì, cháu và Giang Lâm đã nhận sổ chứng nhận rồi, tháng ngày sau ông chỉ trông mong các cháu sống thật hạnh phúc. Tuy tuổi tác của Giang Lâm có chút lớn nhưng già cũng có chỗ tốt của nó, vả lại nó cũng có chỗ khác với các anh em khác, nó rất chững chạc nên cũng biết cách thương yêu người.”

Giang Lâm: “...”

Có thể nói tuổi tác của anh lớn nhưng đừng dùng chữ già được không.

Bây giờ anh rất nhạy cảm với chữ này.

Những người khác: “...”

Quả thực là Giang Lâm rất chững chạc nhưng thương yêu người?

Ánh mắt của mọi người dừng trên người dáng vẻ khôi khô tuấn tú quá mức của Giang Lâm, đồng thời dừng trên khuôn mặt lạnh lùng nghiêm khắc, cảm thấy từ đó không có chút liên quan nào với Giang Lâm.

Hai người này làm sao tới được với nhau vậy?

Tại sao Bạch Du lại chọn Giang Lâm, dù sao Giang Lâm cũng là anh em cùng cha cùng mẹ với Giang Khải, chẳng lẽ sau này khi hai người sống chung với nhau sẽ không cảm thấy ngại ư?

Loading...